Tiên Hồng Lộ

Chương 495 : Toàn diện giao phong (Trung)

Ngày đăng: 20:46 22/04/20


Sắc mặt Hàn Băng trắng bệch, thân thể cứng đờ, nhìn chằm chằm thanh niên ma đạo quét qua phía chân trời như sao chổi.



Thạch Thiên Hàn tựa vào ngọn núi, nhìn qua không chút quan tâm, lại nhìn hắn tựa như cười tựa như không.



- Chạy!



Hàn Băng không chút nghĩ ngợi, ở trước mặt người đàn ông cường đại như ma thần, hắn tất nhiên không nắm chắc thủ thắng.



Thạch Thiên Hàn hai chân như ảo ảnh, bay nhanh nhẹ đạp vào hư không và vách núi, như âm hồn không tan, gắt gao bám hắn, cự ly gần từng chút.



Hàn Băng tuy rằng tu vi áp chế Thạch Thiên Hàn một bậc, nhưng về công pháp, Pháp Bảo kém khá xa đối phương.



Hai người trong bóng đêm, vừa đánh vừa lui, Hàn Băng toàn lực vận chuyển Pháp Bảo phòng ngự, bị đánh chật vật.



Mỗi một khắc, hắn đột nhiên xoay người, cự kiếm trong tay như chém ra tia sét, chặn Ma Hoàng Kiếm, thân hình liên tục lui về sau.



- Dương Phàm! Ngươi còn dám đuổi theo ta, chẳng lẽ ngươi lại không quan tâm Tiên Hồng Y Quán, an nguy của Dương gia bảo sao?



Hàn Băng cắn rằng, trong mắt lộ ra âm lệ và trào phúng.



- Tiên Hồng Y Quán và Dương gia bảo?



Sắc mặt Thạch Thiên hàn hơi biến đổi, đột nhiên trong đầu xuất hiện một ý niệm không tốt.



- Ha ha haHàn mỗ thật sự không phải đối thủ của ngươi, nhưng nếu ngươi giết chết không ngừng thì chờ Tiên Hồng Y Quán và Dương gia bảo bị hủy diệt đi.



Cự kiếm màu đen trong tay Hàn Băng, bị Thạch Thiên Hàn áp chế một chút, lại cười to với vẻ điên cuồng.



- Chẳng lẽ bị tập kích, không chỉ có Ngũ Bàn Sơn?



Thạch Thiên Hàn biến sắc.



Bá Vèo



Tường Vân Ngoa dưới chân run lên, Thạch Thiên Hàn rời khỏi mười mấy trượng, cùng lúc như thế một luồng xà ảnh màu đen, như tia chớp quấn đến trước người Hàn Băng, tốc độ nhanh đến khó tin.



Hàn Băng theo bản năng tránh né, nhưng xà ảnh màu đen này dường như có linh tính, cuống lấy hắn như trước.



Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên sau khi thăng cấp, có linh tính và trí tuệ càng mạnh, khó thể né tránh quấn quanh trong phạm vi hẹp.



Hàn Băng bị Hấp Huyết Xà Tiên quán quanh, thân thể tê rần, theo bản năng liền vận chuyển Pháp Bảo phòng ngự, ma quang phóng lên cao,



Phốc.



Nhưng vào lúc này, một con băng xà nhỏ, xuất hiện bên cạnh hắn, một luồng băng diễm trong suốt, đóng băng hắn.



rằng rắc.



Ma khí cuồng bạo xé rách tầng băng từng chút rồi tan chảy.



Nhưng giờ phút này, một tiếng xuy xuy truyền đến từ bên cạnh, một con độc hạt to lớn được bao trùm áo giáp màu bạc, xuất hiện bên người hắn.



Hồ quang màu u lam xuất hiện trong đôi mắt, hóa thành thần thông độc thuật vô hình, xông vào trong linh hồn của hắn.



Hàn Băng mặc dù không sợ độc thuật mức độ này nhưng vẫn phải bị ảnh hưởng, linh hồn chấn động nhẹ, phân thân hóa giải độc thuật quỷ dị thương tổn linh hồn.



Mà trong nháy mắt này, kết quả thân thể bị khống chế.



Tê tê




Cứ như thế hai đại Nguyên Anh, hai đại linh thú, cùng nhau đối kháng Tam U lão ma, đối diện giằng co nhau.



Ước chừng thời gian mấy hô hấp, Tam U lão ma rốt cục rít gào một tiếng, trong cơ thể ầm ầm bộc phát ra một luồng ma diễm rào rạt, lập tức tràn ra hai đại xà tiên, đồng thời một vòng sáng ma khí, lấy đâu thắng đó, thanh thế không gì có thể cản nổi, bức lui hai con thú này.



Trong phút chốc, ma khí cường đại, quét phạm vi mấy dặm, trong Dương gia bảo, chết vô số.



Sau khi phát ra một kích kinh thế hãi tục, Tam U lão ma lạnh lùng nhìn hai người, hóa thành một luồng u quang màu đen, bắn về phía chân trời, trong nháy mắt biến mất không thấy.



Lão không ngờ chọn lui lại?



Thạch Thiên Hàn và Độc Vương đối mặt nhìn nhau, lòng còn có vẻ sợ hãi.



Lần này có thể bức lui Tam U lão ma, thật sự có phần may mắn, nếu chân chính hợp lại, hai người này bị thua.



- Không tốt! Tiên HồngY Quán cũng bị công kích.



Sắc mặt Thạch Thiên Hàn đột nhiên biến sắc.



- Rốt cuộc sao lại thế này?



Độc Vương kinh hãi nói.



- Tam U lão ma này không ngờ cùng lúc phát động ba mặt công kích, nhằm vào công kích của Kim Hồng Môn, là chính diện hấp dẫn thực lực chúng ta phân hóa. Mà mục đích chân chính của Tam U lão ma, chỉ sợ là Dương gia bảo, Ngũ Bàn Sơn, còn có Tiên Hồng Y Quán.



- Tiên Hồng Y Quán? Điều này không xong! Khu vực kinh đô dường như không có cường giả tọa trấn.



Độc Vương mang vẻ lo lắng,



- Ai nói không có?



Miệng Thạch Thiên Hàn đột nhiên lộ ra vẻ mỉm cười.



- Ngươi nói là Hồ Phi?



- Đúng vậy!



Thạch Thiên Hàn gật đầu, thì thào nói nhỏ:



- Tuy nhiên, đối thủ của hắn, là tông chủ Cực Phách lão ma cũa Tam Ma Môn, người này là một trong mười đại Nguyên Anh của Bắc Tần, là cường giả nổi danh như Tam U lão ma.



Độc Vương biến sắc nói:



- Hồ Phi mới vào Nguyên Anh, chỉ sợ



- Ha ha ha



Thạch Thiên Hàn ngước đầu cười nói:



- Bên kia tuyệt đối không thành vấn đề.



- Vì sao?



Độc Vương hơi thở một hơi, lại có chút khó thể tin.



- Lão sư có nhớ rõ con đề cập với ngài về mười hai cường giả đỉnh của Thiên Cầm Nội Hải, người nổi bật trong bọn họ còn được xưng là có thể khiêu chiến Hóa Thần Kỳ.



Thạch Thiên Hàn hít sâu một hơi, nói với một loại giọng điệu trang trọng mà kỳ lạ.