Tiên Hồng Lộ

Chương 496 : Toàn diện giao phong (hạ)

Ngày đăng: 20:46 22/04/20


Ban đêm nơi kinh đô, yên tĩnh mà mê người.



Lúc đêm khuya, đèn đuốc vạn nhà dần tắt.



Ở vùng đồng nội ngoài kinh đô mười dặm, dưới một thác nước non xanh nước biếc, thình lình sừng sững một tòa lầu các trên nước.



Tòa lầu các trên nước này, cao tới bốn tầng, cổ kính, trang nhã không tầm thường.



Dưới thác nước đổ xuống cùng phong cảnh cẩm tú gần đó phụ trợ, thoáng như nơi tiên cảnh.



Bảng hiệu trên lầu các, có khắc bốn chữ tiên uẩn cổ triện sâu sắc: Tiên Hồng Y Quán.



Bảng hiệu cùng thể chữ, đều tản ra khí tức xa xưa lắng đọng năm tháng, hiển nhiên đã rất có niên đại.



Tiên Hồng Y Quán, từ nửa tháng trước đã trùng kiến thành công, tất cả khôi phục bình thường.



Tiên Hồng Y Quán trước kia ở trong phồn hoa đô thị, còn hôm naylại di chuyển đến một vùng hẻo lánh ở ngoại ô kinh đô.



Tất cả đều dựa theo ý muốn của Dương Phàm cùng Lâm Chung từ mấy chục năm trước.



Tiên Hồng Y Quán, cuối cùng trở thành thế lực siêu nhiên thế tục, chân chính dung nhập vào tu tiên giới.



Làm y quán truyền kỳ nổi danh nhất Ngư Dương Quốc, người tu tiên muốn trở thành được sư tọa trấn y quán, gần như tranh nhau vỡ đầu.



Từ khi y quán trùng kiến đến chiêu mộ học đồ dược sư, chỉ dùng thời gian không tới một tháng,



Y quán trù kiến phục hưng, dưới Thương Vân giảm sát, hoàn thành gọn gàng ngăn nắp.



Mấy ngày nay, tu sĩ tới y quán chữa thương chữa bệnh dần dần tăng nhanh.



Đương nhiên, Tiên Hồng Y Quán ở thế giới phàm nhân cũng có truyền thuyết liên quan.



Trong thế tục, có chút quý nhân quan lớn có bệnh không trị được, đều sẽ cung kính tới đây cầu y.



Đối với người phàm không quản xa ngàn dặm tới cầu y, dược sư trong y quán cũng không cự tuyệt.



Đêm nay, bóng đêm thật sâu, xa xa không nhìn thấy mấy ngôi sao nhỏ.



Trong y quán còn lóe ra ánh sáng nhàn nhạt, còn rải rác mấy người bị thương.



Thương Vân đứng trước cửa sổ y quán, tiếng thác đổ ầm ầm bên tai, trong lòng mơ hồ có chút bất an.



Mơ hồ, có một cỗ hàn khí làm cho trong lòng hắn phát lạnh.



"Chỉ mong sẽ không có chuyện gì,"



Thương Vân ngẩng đầu, nhìn về phía bầu trời đêm.



Ngay vào lúc này, hắn cảm ứng được từ phương xa bay tới một đám mây đen ma khí u ám cùng khí tức lạnh băng.



Một cỗ cảm giác áp bách không cách nào hình dung, dần dần phát ra mãnh liệt ở trong lòng hắn.



Một số người tu tiên trong y quán, cũng cảm nhận được một cỗ áp lực, cảm giác làm cho người ta khó có thể thở nổi.
Cho dù như thế, hắn vẫn không cách nào phòng ngự được hắc tinh băng sa công kích toàn phương vị.



Leng keng đỉnh ầm ầm



Bóng hai người lóe lên trên bầu trời, diện vang chớp giật, lại rơi xuống mắt đất.



Phịch



Hồ Phi rốt cuộc không chịu được, bị đánh rơi xuống mặt đất, ôm đầu chạy trốn.



Nhưng mà hắc tinh băng sa này như có linh tính, gắt gao bao vây hắn.



- A



Hồ Phi rốt cuộc không nhịn được nữa, hai mắt bùng nổ huyết quang bạo ngược, quanh người lôi quang diện chấn bắn ra hóa thành vô số lôi xà,



Đồng thời, hắn há miệng, phun ra một viên châu trong suốt màu tím đậm.



Đó chính là Lôi Linh Châu.



Dương Phàm vẫn căn dặn hắn, không đến thời khắc vạn bất đắc dĩ, không được dễ dàng sử dụng vật này.



Thoáng cái, Lôi Linh Châu phóng ra một mảnh lôi quang màu xanh, trong hư không ngưng kết lôi điện cuồn cuộn.



Gió mây bắt đầu chuyển động, lôi điện hội tụ trên đầu Hồ Phi, truyền ra uy áp đáng sợ cùng khí tức khủng bố.



Khu vực gần đó, giống như ngưng trệ, không cảm nhận được không khí dao động.



- Cái gì!



Cực Phách Lão Ma có một dự cảm không tốt.



Xuy vù



Lôi Linh Châu run lên, trên người Hồ Phi bùng phát lôi xà đầy trời, đánh tan nát vô số hắc tinh băng sa xung quanh.



Từng đợt hơi nước bột phấn màu đen tràn ngập không khí.



Pháp Bảo bị hủy quả nửa. Cực Phách Lão Ma sắc mặt tái nhợt, phốc một tiếng phun ra một ngụm máu, lung lay muốn ngã.



Đồng thời, một cỗ lôi quang màu xanh mạnh mẽ vô cùng đánh tới, lập tức đánh bay, toàn thân cháy đen.



"Đó rốt cuộc là Pháp Bảo gì?"



Cực Phách Lão Ma thân bị trọng thương, kinh hãi không hiểu, bỏ chạy trối chết.



Hắn thậm chí còn chưa phản ứng lại, thế cục đã nghịch chuyển một trời một vực.



- Ha ha hachạy đi đâu?



Hồ Phi đắc ý vênh vang, nuốt Lôi Linh Châu vào trong người, nhấc lang nha bổng, chạy như điên đuổi theo sau truy giết không tha.