Tiên Hồng Lộ

Chương 497 : Thắng lợi toàn diện

Ngày đăng: 20:46 22/04/20


Dương Gia Bảo.



Trải qua trận đại chiến ban đêm, Dương Gia Bảo tử thương vô số, nhưng đa số đều là người phàm.



May là ba đại cường giả Nguyên Anh chiến đấu ở trên trời cao, bằng không sợ rằng toàn Dương Gia bảo sẽ không chịu nổi chà đạp như vậy.



Ngay cả Dương Lỗi bế quan tiềm tu, cũng bị bức tỉnh lại.



- Đại ca, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?



Dương Lỗi nhìn Thạch Thiên Hàn, thân là đệ đệ Dương Phàm, hắn đương nhiên biết thân phận của Thạch Thiên Hàn.



- Đệ yên tâm tu luyện đi, vừa rồi Tam U Lão Ma đột kích, đã bỏ chạy rồi.



Thạch Thiên Hàn cười nhạt nói.



Nhìn Dương Gia Bảo sụp đồ mấy chỗ, giống như phế tích, Thạch Thiên Hàn cười nói với Độc Vương:



- Xem ra Dương Gia Bảo phải trùng kiến rồi.



- Vì sao không xây nó thành một Tiên Thành cỡ lớn.



Độc Vương đề nghị.



- Tiên Thành?



Ánh mắt Thạch Thiên Hàn sáng lên:



- Đây là một ý kiến hay.



- Nếu như xây dựng Tiên Thành, như vậy trước tiên phải phân tán người phàm trong Dương Gia Bảo, trừ khi là hậu đại con cháu gia tộc. Hơn nữa phải xây dựng một tòa thành tường đồng vách sắt, cũng không phải mấy tháng một năm là làm được.



Thạch Thiên Hàn lẩm bẩm.



- Đúng vậy, Tiên Thành trong truyền thuyết chỉ xuất hiện ở thời kỳ cổ, cần tiêu hao rất nhiều tài nguyên tu tiên. Phàm nhi, con có thể suy xét một chút.



- Con sẽ cân nhắc, Tiên Thành phòng thủ kiên cố, lại cộng thêm thượng cổ kỳ trận, như là Vĩnh Hằng Đảo cùng tứ đại pháo đài thành trì ở Thiên cầm Nội Hải, dù là có hàng tỷ đại quân yêu tộc đích thân tới, cũng khó mà công phá.



Trong lòng Thạch Thiên Hàn đã có một con đường tính toán.



- Được rồi, tình huống Tiên Hồng Y Quán bên kia thế nào?



Độc Vương có chút lo lắng hỏi.



- Ha ha ha! Chiến đấu đã kết thúc.



Thạch Thiên Hàn cười thoải mái vô cùng.



- Tình huống chiến đấu thế nào?



- Lão sư, nếu như ngài có thể thấy tình cảnh Hồ Phi truy sát Cực Phách Lão Ma, khẳng định sẽ cười tới rụng rằng.




- Tốt.



Trong mắt Dương Phàm chợt lóe tinh quang:



- Ưu tiên bố trí xong thượng cổ kỳ trận cho Tiên Hồng Y Quán cùng Dương Gia Bảo, chỗ sau sẽ trở thành đại pháo đài trận doanh bên ta.



- Đã theo ý của Quân vương, sẽ bắt tay vào làm, mở rộng Dương Gia Bảo trở thành Tiên Thành phạm vi ngàn dặm, sẽ bao quát các đại thế lực Vụ Liễu trấn, Ngũ Bàn Sơn, Vũ Vụ Sơn Trang.



Bồ Thiên Quân Vương lại bổ sung:



- Dựa theo kế hoạch, muốn xây dựng Tiên Thành quy mô lớn như thế, dùng tiến độ hiện tại ít nhất phải cần một trăm năm.



- Một trăm năm, từ từ sẽ tới, sau này ta tới nội hải tìm một ít cu li tới đây.



Dương Phàm phân phó xong, lại nhắm mắt.



Trong lúc này.



Trong một ngọn núi ma khí lượn lờ.



Ma Dương Tông, ở trong một mật thất.



- Tam U Lão Ma, hôm nay chúng ta muốn thống nhất Ngư Dương, sợ rằng sẽ có lực cản rất lớn. Dương Phàm kia không biết có thần thông gì. Thạch Thiên Hàn quả thật là xuất quy nhập thần. Tiểu từ họ Hồ kia, trong tay có một viên lôi châu cổ quái, uy lực gần như ngang với Pháp Bảo thông linh trong truyền thuyết.



Cực Phách lão Ma giọng nói lạnh băng bá đạo, vang lên trong mật thất.



Trong mật thất, còn ngồi mấy người, Tam U Lão Ma, Hàn Băng, Liệt Vô Huyễn, cùng với một lão giả áo bào máu.



Lão giả áo bào máu này, nếu Dương Phàm nhìn thấy sẽ lập tức nhận ra, chính là Huyết Ma Lão tổ lão quái Nguyên Anh tán tu Ngư Dương Quốc.



- Thực lực cùng thủ đoạn của Dương tiểu tử kia quả thật tầng tầng bất tận, đích thật vượt quá ý liệu của ta. Lúc này ta thậm chí hoài nghi, Thạch Thiên Hàn độc lập Dương Phàm có thể là hai cá thể độc lập hay không? Hoặc là, hai người này là quan hệ bản tôn cùng phân thân.



Tam U Lão Ma chau mày.



- Sao có thể chứ? Không lễ bản tôn cùng phân thân của Dương Phàm đều có thực lực Nguyên Anh trung kỳ?



Huyết Ma Lão Tổ lắc đầu.



- Ta lại nghĩ rất có thể, bởi vì ta đồng thời đánh qua Dương Phàm và Thạch Thiên Hàn, thuộc tính công pháp, khí chất của bọn họ quả là một trời một vực, thực lực ít nhất cũng so với Nguyên Anh trung kỳ đỉnh.



Hàn Băng lòng còn sợ hãi nói.



- Sư tôn, bước tiếp theo chúng ta nên làm gì đây?



Liệt Vô Huyễn dò hỏi.



Tam U Lão Ma trầm tư một lúc lâu, sắc mặt ngưng trọng:



- Mưu kế cùng thực lực địch nhân còn cường đại hơn cả tưởng tượng, trận đối kháng này sẽ hết sức gian khổ