Tiên Hồng Lộ

Chương 515 : Một chết một thương

Ngày đăng: 20:47 22/04/20


Dương Phàm vừa dứt lời, liền lập tức ra tay, quyết đoán sấm sét, không chút lưu tình.



Bùm!



Mọi người còn chưa kịp phản ứng lại là chuyện gì, thân hình hắn đã biến mất, xuất hiện ở bên cạnh người nam tử dị tộc kia, tung ra một chưởng sét đánh,



Trong lòng bàn tay, tràn đầy hoa văn màu đất thô ráp, ẩn chứa một cỗ lực lượng nặng nề hùng hồn.



Bùm



Một chưởng đánh tới, như núi cao sụp đổ, khiến bốn phía ảm đạm thất sắc.



- Dừng tay



Thanh niên mắt tím kinh hô, ống tay áo vung lên, một cỗ ánh sáng màu tím vọt về phía Dương Phàm, cố gắng viện trợ nam tử dị tộc.



- Dương dược sư hạ thủ lưu tình.



Dạ Hạm cười khổ một tiếng, bàn tay ngọc chấm ra, giữa hư không lóe ra quang mang bảy màu, hóa thành một hư ảnh khổng tước, đánh về phía Dương Phàm.



Đây chính là thủ đoạn linh khí hóa hình.



Dương Phàm đồng thời công kích nam tử dị tộc, nắm giữ toàn bộ xung quanh, khẽ lộ dị sắc.



Mắt thấy một chưởng ẩn chứa sức bùng nổ khủng khiếp đánh tói trước mắt, nam tử dị tộc kinh hô một tiếng, miễn cưỡng nhấc tay, trong khoảng khắc chớp nhoáng ngăn cản một chưởng của Dương Phàm.



Bùmrăng rắc!



Tiếng động kia. giống như tiếng gậy trúc vỡ vụn.



Mấy người xem trận chiến gần đó, mắt trợn to nhìn cánh tay nam tử dị tộc, trong khoảng khắc nổ tung, như cánh hoa bung ra, một mảnh đỏ tươi.



- Ạ



Hắn kêu thảm một tiếng, toàn cánh tay nháy mắt phế bỏ, thân hình theo lực đánh kia bay vọt ra ngoài.



Vào lúc này, quang mang màu tím do thanh niên mắt tím chém ra,còn có hư ảnh khổng tước của Dạ Hạm, gần như chỉ sau khoảng khắc đánh trúng thân thể Dương Phàm.



Dương Phàm sừng sững tại chỗ, không chút kinh sợ. Quầng sáng vàng nhạt toàn thân đập dờn, bất luận là quang mang màu tím, hay là hư ảnh khổng tước, sau khi đánh trúng thân thể hắn, gần như chỉ tạo ra một tia rung động.



Hai đại Nguyên Anh công kích, ngay cả phòng ngự của hắn cũng không phá được.



Điều này làm cho thanh niên mắt tím cùng Dạ Hạm không khỏi kinh hãi.



Trước kia chưa giao thủ, bọn họ còn có chút hoài nghi sự tích đã từng là truyền thuyết kia.



Có mạnh mấy đi nữa, chẳng qua chỉ là tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ trung kỳ. Dù là chém giết Nguyên Anh đại tu sĩ, quá nửa cũng có thành phần may mắn.



Thế nhưng, sau khi chân chính giao thủ, bọn họ mới rõ ràng khắc sâu. Nam tử trong truyền thuyết năm mươi năm trước, đáng sợ cỡ nào.



Suốt năm mươi năm, hắn chưa từng lộ diện, đa số người gần như đã quên mất hắn.



Còn hôm nay, sau khi xuất quan lần đầu tiên ra tay, Dương Phàm bày ra lực phòng ngự cường đại, làm cho bọn họ một trận vô lực.




Hắn cố hết sức chống lại, nhưng linh hồn vừa bị thương, thực lực hao tổn mấy phần cảm thấy có lòng lại kiệt sức.



Cứ thế, sau khi thân thể hắn cứng lại, lập tức liền hóa thành một pho tượng đá hình người.



Dạ Hạm kinh hô một tiếng, dung nhan tràn đầy sợ hãi, toàn thân bùng lên đoàn ánh sáng bảy màu, di chuyển pho thượng đá hình người đi, tiếp đó hóa thành một dải cầu vồng, thân ảnh chợt lóe liền biến mất, sau khoảnh khắc đã xông về phía chân trời.



- Chủ nhân, có cần ta đuổi theo bọn họ không?



Trung niên khôi ngô ở bên cạnh hỏi.



- Không cần.



Dương Phàm nâng cánh tay vừa chộp lấy, đặt lên mũi khẽ ngửi, vẫn còn có một tia dư hương, khóe miệng không khỏi khẽ nhếch lên:



- Thật là cực phẩm, không biết nàng ở Tây Nhạc Cửu Tộc có thân phận đặc thù gì.



Hiện giờ hắn ở một góc Bắc Tần, vừa xuất quan, còn chưa dự định triệt để là địch với man di cửu tộc.



Đối với ba người vừa rồi quấy rối,hắn giết một người lập uy, thuận tiện lại trọng thương một người, trừng phạt một chút.



- Hắc hắc! Dương lão đại, bế quan năm mươi năm không ra, thực lực của lão đại đã cường đại như thế, hôm nào chúng ta luận bàn.



Hồ Phi xoa tay nói.



Dương Phàm rõ ràng Hồ Phi đúng là hạng người hiếu chiến, càng là đối thủ cường đại đối thủ cường đại, càng có thể kích thích chiến ý.



Dù là đối thủ mạnh mẽ hơn hắn rất nhiều, cũng không dập tắt được quyết tâm của hắn.



- Được, chúng ta đi.



Dương Phàm gật đầu. liền dẫn Hồ Phi bay về phương xa, hắn đang muốn kiểm nghiệm thực lực chân chính của mình một chút.



Bọn họ vừa mới đi, tu sĩ chấp phép Vụ Liễu trấn xuất hiện, thu dọn tàn cục hiện trường.



Chủ nhân nhà tửu quán kia, thật muốn tự sát:



- Tửu quán của ta



Thế nhưng ngay sau đó có tu sĩ phụ trách thu dọn hậu quả, cho hắn mấy chục khối linh thạch:



- Chỗ này đủ cho ngươi tu sửa tửu quán rồi.



Ở trong phạm vi Tiên Thành, loại tiền có giá trị lưu thông thật sự chính là linh thạch.



Đương nhiên, vàng bạc châu báu cũng có thể sử dụng ở khu vực người phàm trong Vụ Liễu trấn này, dựa theo tỷ lệ quỳ đổi linh thạch nhất định.



- Xuất quan rồiRốt cuộc ngài ấy xuất quan rồi.



Lão giả râu bạc trước đó run giọng nói. kích động khó hiểu, trong ánh mắt như thấy được hy vọng:



- Chỉ có ngài ấy, mới có thể cứu lại đại cục Bắc Tần hôm nay.