Tiên Hồng Lộ

Chương 516 : Quét ngang hết thảy

Ngày đăng: 20:47 22/04/20


Dương Phàm dẫn Hồ Phi bay lên bầu trời Vụ Liễu trấn.



Khi hắn bay đến một độ cao, đột nhiên dừng lại, nhắm mắt cảm nhận tất cả xung quanh.



Hồ Phi cũng dừng lại theo, chỉ là ߠgiữa hư không nhảy nhót như khỉ, cũng không quấy rối tới hắn.



- Không tệ, thượng cổ kỳ trận, lại còn có hai tầng



Một lúc lâu sau, Dương Phàm giãn mặt cười khẽ, cảm thấy rất thỏa mãn.



Toàn Vụ Liễu trấn đều được một tầng trận phép thủ hộ không nhìn được bằng mắt thường.



Đây là bản đơn giản thượng cổ kỳ trận Thất Thải Thành Bảo ở Cửu U Bí Cảnh.



Khi đó là do Đặng Thi Dao căn cứ bản vẽ thay đổi thành dạng đơn giản.



Ngoại trừ không có lĩnh vực cấm pháp, hiệu quả bố trí trận phép này không kém nhiều lắm so vói Thất Thải Thành Bảo.



Trong trận pháp, mật độ linh khí tốt hơn bên ngoài nhiều, tu luyện cũng làm ít công to.



Càng làm cho Dương Phàm cảm thấy kinh ngạc, chính là thượng cổ kỳ trận bao phủ nơi này lại có hai tầng. Chia làm hai tầng nội ngoại. Nội tầng là trận nhỏ bao phủ toàn Vụ Liễu trấn. Còn ngoại tầng, hẳn là đại trận Tiên Thành trong phạm vi ngàn dặm. Cái trước chỉ là một trấn nhỏ, không đáng kể.



Thế nhưng cái sau, là Tiên Thành phạm vi ngàn dặm, không gian lớn như vậy, đủ để dung nạp mấy chục vạn tu sĩ cũng còn dư. Bố cục trận phép cỡ lớn như thế, khẳng định tiêu hao rất nhiều tài liệu cùng tinh lực nhân lực.



- Trước tiên lướt qua Tiên Thành xem thử



Dương Phàm bắt đầu có chút hứng thú, kéo Hồ Phi phi hành trong phạm vi ngàn dặm.



Rất nhanh, hai người đã tới biên giới Tiên Thành.



Cách đó không xa. thành tường nguy nga cao tới trăm trượng vững vàng, khí thế hùng hồn, khiến cho các sinh vật ở trước mặt nó đều nhỏ bé vô cùng.



Không nói đến độ cao tường thành này, chỉ riêng tài liệu xây dựng, đều là khoáng thạch nguyên thủy dùng làm tài liệu luyện chế Pháp Bảo tu tiên giới.



Có thể tài liệu nguyên thủy cấp thấp như vậy không đủ để chống lại người tu tiên bậc cao công kích, nhưng độ dày, độ cao của nó cũng làm cho người ta nhìn mà thở dài.



Tường thành độ dày đã có mười trượng, lại là tài liệu tu tiên giới, hiển nhiên chịu được lực đánh.



Nhìn từ xa xa, nó giống như một mảnh núi cao.



Đi tới gần cửa thành, Dương Phàm còn thấy được một con sông hộ thành, rộng chừng trăm trượng.



Nước sông là dẫn từ Thanh Giang Hà tới đây.



Ở chỗ này, thần thức Dương Phàm bắt được Bồ Thiên Quân Vương.



- Dương Quân vương rốt cuộc xuất quan rồi



Bồ Thiên Quân Vương thở ra một hơi dài, vẻ mặt có vài phần mừng rỡ, chạy tới đón.



- Những năm gần đây, đều là nhờ có Mục Quân vương.



Dương Phàm bày tỏ lòng cảm ơn, đồng thời lại hỏi:



- Không biết tiến độ kế hoạch Tiên Thành này thế nào rồi?


Dương Phàm còn có thể nói gì, chỉ phải đáp ứng cho bọn họ xem trận chiến.



Mấy người này, chủ yếu là hiếu kỳ thực lực Dương Phàm.



Bế quan năm mươi năm, cảm thấy hứng thú với thực lực chân chính của Dương Phàm cũng không chỉ có bọn họ.



ở một nơi bí mật cách nơi này xa mấy trăm dặm.



Một trận gió đen quỷ dị không tầm thường, chợt rung động, bên trong nhảy ra hai người.



Một nam một nữ, đó là Dạ Hạm, còn có thanh niên mắt tím bị hóa đá.



Tiếp đó, cơn gió đen quỷ dị chấn động, bên trong lộ ra một nam tử áo choàng đen mơ hồ mờ ảo.



Hắn tồn tại vượt quá bình thường, giống như ở trong một lỗ đen, thần bí, quỷ quái, không biết, cường đại.



- Lão sư, Nghê Phi đã chết, chết trong tay Dương Phàm



Dạ Hạm hành lễ vói nam tử thần bí trong gió đen, giọng nói thoáng kinh hoảng.



- Chỉ có hai người các ngươi trở về, hắn đương nhiên đã chết.



Trong cơn gió đen truyền ra một giọng nói trống rỗng, lạnh băng, giống như không hề có tình cảm.



Dứt lời, hắn nâng tay bắn ra một đoàn ngọn lửa màu đen, dung nhập vào trong pho tượng



đá.



Thoáng cái, pho tượng đá tróc lở ra, lộ ra bên trong một thanh niên mắt tím sắc mặt tái nhợt.



Nếu như Dương Phàm ở đây, chắc chắn vô cùng kinh ngạc, thần thông Thạch Hóa của mình lại bị người này dễ dàng giải trừ như thế.



- Ma hoàng đại nhân.



Ánh mắt thanh niên mắt tím này khẽ run lên, lập tức quỳ xuống hành lễ.



Đường đường Nguyên Anh bậc cao, lại bó gối quỳ xuống, thật là khó mà tin được.



- Linh hồn ngươi đã bị độc thương, sau khi trở về mời đại tế sư trong bộ lạc trị liệu cho ngươi.



Giọng nói trong cơn gió đen rất lạnh nhạt.



- Vâng vâng.



Thanh niên mắt tím vội thưa dạ.



- Kể lại tình cảnh Dương Phàm ra tay.



Nam tử trong cơn gió đen lần đầu hỏi chuyện.



Dạ Hạm không nhanh không chậm kể lại những chuyện xảy ra.



Nam tử thần bí, ở phía sau áo choàng bay phần phật, gió đen xung quanh chập chờn không ồn, ánh mắt nhìn một phía xa xa, giọng nói lộ ra hàm ý khác:



- Nơi Bắc Tần này, còn có đối thủ.