Tiên Hồng Lộ

Chương 519 : Hành tung mờ ảo

Ngày đăng: 20:47 22/04/20


Tam nhãn thông thiên, Thần ma lui tránh.



Khi ở giữa mi tâm của Hồ Phi nở ra con mắt thứ ba, một đạo cột sáng kim sắc bắn ra, dường như lan tỏa khắp thiên địa, không chỗ nào không nhìn thấy.



Chẳng những Dương Phàm có thể cảm ứng được cỗ lực lượng cấm kỵ đáng sợ này mà những Thần thú truyền thừa từ xa xưa, huyết mạch trong cơ thể không tự chủ được cũng rung động, phải rùng mình một cái.



Rất lâu sau, con mắt thứ a ở mi tâm Hồ Phi mới chậm rãi khép lại, biến mất không thấy nữa.



Sau đó, hắn tiến vào trạng thái bế quan hoàn toàn, tử quang quanh thân dần thu liễm lại.



Dương Phàm cũng không quấy rầy hắn mà đứng dậy rời đi.



Hắn cũng không biết, khi con mắt thứ ba của Hồ Phi mở ra, trong Thanh Giang Hà, lão yêu từ trong nước trồi lên. Hà Lạc cũng đạp trên sóng lớn, nhìn về phía Vụ Liễu Trấn.



- Thức tỉnh rồiRốt cuộc thức tỉnh rồi



Thanh âm của lão yêu dường như có chút hưng phấn và kích động.



Hà Lạc trầm ngâm, sắc mặt bình tĩnh:



- Trong gần trăm năm này, ở Bắc Tần đúng là lâm vào thời loạn. Một Vô Song, một Hồ Phi, một Dương Phàm. Mỗi người đều vô cùng thần bí. Chỉ mong bọn họ có hy vọng nghịch chuyển "Lao tù" trong thiên địa này.



- Lao tù?



Lão yêu khó hiểu.



- Từ thời thượng cổ đã tồn tại thế giới này, truyền thuyết nói rằng Thiên Cầm Nội Hải chính là sơ hở duy nhất của "Lao tù"!



Một mái tóc màu lam phiêu động trong gió. Hà Lạc lại ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.



Trong mắt hắn, bầu trời này dường như không phải có màu xanh.



Lão yêu đột nhiên nhớ tới một mảnh huyết vụ khủng bố bao phủ hư không vào năm mươi năm trước.



Mà thời khắc đó, chính là khi Ma Đầu phụ thân Tam U lão ma gặp phải một kích kinh thiên diệt sát.



Nghĩ tới đây, hắn không khỏi giật mình một cái.



Nhìn thấy sắc mặt của lão yêu, Hà Lạc cười nói:



- Ngươi không cần lo lắng, ở khu vực Bắc Tần, chỉ cần chưa tu luyện tới Hóa Thần Kỳ thì sẽ không có ảnh hưởng gì cả!



- Hà Lạc tiền bối, ngài kiến thức rộng rãi, có biết lai lịch chân chính của Vô Song không? Với Hồ Phi thì ta còn biết một chút nhưng tên Vô Song kia ta lại hoàn toàn không thể đánh giá được.



Lão yêu dò hỏi.



- Những chuyện phát sinh có liên quan đến Đông Thắng Đại Lục trong lịch sử thì ta biết rất nhiều nhưng những sự tích liên quan tới Thượng giới, ta cũng bất lực.



Hà Lạc lắc đầu.



Lai lịch của Vô Song, hắn cũng nhìn không thấu.



- Nhưng ta có thể phỏng đoán một chút, thân phận của hắn khẳng định có liên quan tới Kiếm!



Hà Lạc cười cười, liền dung nhập vào trong nước sông, biến mất.



Con Thanh Giang Hà này dường như là một bộ phận thân thể của hắn.
Chỉ dựa vào thân phận là hảo hữu của Dương Phàm, ở mười ba quốc gia Bắc Tần, sợ rằng không có ai dám động tới một sợi lông của hắn.



Ba vị Nguyên Anh trưởng lão đối với hắn cũng vô cùng khách khí, hỏi gì đáp nấy.



Lão già mặc lam bào Tam Thanh Môn thở dài:



- Thế công của Man Di vẫn mãnh liệt như cũ, về mặt số lượng Trúc Cơ Kỳ, Kim Đan Kỳ, thậm chí Nguyên Anh Kỳ, chúng ta đều hơn một chút nhưng duy nhất ở số lượng cường giả đỉnh thì chúng ta chịu thiệt không ít. Tấn công mười ba quốc gia Bắc Tần chúng ta, tuy rằng chưa điều động tới ba vị Nguyên Anh đại tu sĩ nhưng chỉ một tên Hắc Phong Ma Hoàng đã khiến bên trận doanh chúng ta không có ai địch lại. Hơn nữa, người này mưu kế cao siêu, thường làm ra những hành động rất bất ngờ.



Nghe lời ấy, Lâm Chung không khỏi cứng lưỡi.



Xem tình thế này, thực lực song phương cũng không cách xa nhau nhiều.



Vấn đề duy nhất là tên Hắc Phong Ma Hoàng kia, không chỉ là thực lực mà còn về mưu kế, những đại tu sĩ bình thường khó có thể ứng phó nổi.



Ngược lại, về số lượng Trúc Cơ Kỳ, Kim Đan Kỳ, thậm chí cường giả Nguyên Anh Kỳ thì Bắc Tần lại chiếm thượng phong.



Sở dĩ liên tiếp bại lui cũng chỉ vì Hắc Phong Ma Hoàng mà thôi.



Mười ba quốc gia Bắc Tần, chỉ sợ phải có một cường giả cấp bậc đại tu sĩ ra tay mới có thể xoay trở tình huống.



Ba vị Nguyên Anh Trương lão chờ ở Vụ Liễu Trấn chừng hơn nửa tháng, Dương Phàm vẫn chưa trở về.



Cuối cùng, Phượng Hi hỏi:



- Lâm đạo hữu, ngươi có thể nói cho chúng ta biết. Dương Dược sư có khả năng đi tới nơi nào nhất?



- Cái này



Lâm Chung trầm tư một lúc, rốt cuộc nói ra ba chữ:



- Dược Tiên Cốc!



- Dược Tiên Cốc?



Ánh mắt ba người sáng lên.



Đúng thế, người Dương Phàm yêu đang ở Dược Tiên Cốc, hắn rất có thể đi tới nơi đó.



Vì thế, ba người cấp tốc chạy tới Dược Tiên Cốc.



Nhưng mà bọn họ lại chậm mất một bước.



Dược Vương tiếp đón ba vị cường giả Nguyên Anh Kỳ này, nói cho bọn họ biết rằng Dương Phàm vừa mới rời khỏi Dược Tiên Cốc không lâu.



Ba người Phượng Hi không khỏi thất vọng.



- Vậy xin hỏi Dược Vương, Dương đạo hữu đi đâu?



Tên lão già mặc huyết bào kia hỏi.



Dược Vương suy nghĩ một chút rồi mới đáp:



- Nghe nói hắn như muốn đúc một thanh vũ khí mới.



- Lão hũ nghĩ rằng có thể hắn đi