Tiên Hồng Lộ

Chương 531 : Gặp gỡ đại tu sĩ

Ngày đăng: 20:48 22/04/20


Số lượng tu sĩ toàn bộ cổ Lương Thành ít nhất có vài chục vạn.



Trận giao chiến vừa rồi động tĩnh không nhỏ, tự nhiên khiến các tu sĩ khu vực quanh đó chú ý, ít nhất có thần thức của vài trăm, hơn ngàn tu sĩ thấy được toàn bộ trận chiến vừa rồi,



Cũng có số ít bậc cao thấy được toàn bộ quá trình.



Khi đống đổ nát này lộ ra sáu pho tượng hóa đá trơ trọi, mọi người không khỏi hít sâu một ngụm khí lạnh.



Nếu chỉ vẻn vẹn là một ít bậc thấp vậy thì cũng thôi.



Nhưng mà sáu người bị hóa đá này đều là lão quái Nguyên Anh cao cao tại thượng.



Sáu lão quái Nguyên Anh đều bị hóa đá, hơn nửa chỉ trong thời gian một hai hô hấp ngắn ngủi.



Thử hỏi Bắc Tần, ai có thần thông bản lĩnh như vậy?







Dương Phàm hít một hơi dài, hai chân đạp đất, Hồn Căn dung nhập trong đại địa, Sinh Mệnh Lục Chủng phân hóa ra ngàn vạn đạo lục lưu.



Dưới tình huống như vậy, tâm thần cùng pháp lực đã bị tiêu hao của hắn khôi phục với tốc độ rất nhanh



- Vị tiền bối này rốt cục là thần thánh phương nào, thực lực lại đáng sợ như thế. Trong khoảnh khắc chế trụ sáu bậc cao Nguyên Anh, hơn nữa nắm giữ thần thông Thạch Hóa cực kỳ hiếm thấy.



Chúng tu sĩ khu vực phụ cận bắt đầu truyền âm nghị luận.



- Hắc hắc. Sự tích của vị Dương tiền bối này, những người mới các ngươi chỉ sợ đều chưa từng nghe qua.



Một tu sĩ trung niên râu cá trê ho nhẹ hai tiếng, cố ra vẻ cao xa nói:



- Vậy phải bắt đầu nói từ năm mươi năm trước, tuy nhiên khi đó, các ngươi hơn phân nửa còn không bắt đâu tu tiên hoặc đều là tu sĩ vô danh tầng dưới chót



Cũng có không ít tu sĩ biết lai lịch Dương Phàm.



Tin tức được truyền với tốc độ rất nhanh, sự tích truyền kỳ năm xưa có liên quan đến Dương Phàm được rất nhiều tu sĩ thế hệ mới biết được.



Đồng thời, chuyện Dương Phàm hiện thân cổ Lương Thành cũng rất nhanh truyền khắp căn cứ địa cuối cùng của Triệu quốc này.



- Dương lão đại, sáu tượng đá này làm sao giờ?



Hồ Phi đi tới trước mặt một tượng đá trong đó, dùng chân đá vài cái.



- Nhẹ một chút.



Dương Phàm dặn dò:



- Sáu cái tượng đá này, vỡ một cái chính là một mạng.



Hồ Phi giật mình một cái, liên tục gật đầu.



Một Nguyên Anh ngã xuống, đó cũng không phải chuyện nhỏ.



Giờ phút này mười ba nước cùng chống man di, mỗi một vị cường giả Nguyên Anh trên chiến trường đều tạo nên tác dụng trọng yếu.



- Chờ Tam đại tu sĩ tới đây, để bọn họ lĩnh trở về.


Huyết Luyện lão tả cười thản nhiên ánh mắt đảo qua sáu pho tượng đá ngoài phòng, giọng điệu hết sức cổ quái, không biết là châm chọc hay là bất đắc **.



- Dương mỗ luôn luôn người không phạm ta ta không phạm người, sở dĩ lại như vậy cũng là bị bức bất đắc dĩ.



Dương Phàm đau khổ thở dài một hơi, vẻ mặt giọng điệu đó, không biết nội tình còn tưởng rằng hắn là người bị hại chân chính.



- Dương đạo hữu, sáu người này đều là lực lượng trung kiên chống lại man di, ngươi giải trừ hóa đá cho bọn họ đi.



Giọng nói già nua chính khí của Tam Thanh tán nhân truyền đến.



Dương Phàm gật gật đâu, thể diện của hai người này, hắn vẫn còn phải nể một chút.



Cùng đứng ở đỉnh của Bắc Tần, nắm giữ vận mệnh sinh linh, Dương Phàm cùng bọn họ có điều kiêng kị cùng kiêm chế lẫn nhau, dưới tình hình chung, sẽ không kiên quyết không chút nể mặt.



Hắn nhắm mắt lại, một cỗ dao động kỳ dị từ đại địa dưới chân bắt đầu tản ra.



Thời gian vài hô hấp, sáu cường giả Nguyên Anh bị hóa đá mới khôi phục lại.



Khi bọn họ nhìn thấy Dương Phàm cùng Tam Thanh tán nhân, Huyết Luyện lão tổ đứng chung một chỗ, mỗi người đều kính sợ không hiểu, vội vàng nói lời cảm tạ với hai vị đại tu sĩ.



Bọn họ đương nhiên hiểu được, là hai vị đại tu sĩ ra mặt mới khiến Dương Phàm ngoại lệ buông tha cho mấy người bọn họ.



Vút vút vút!



Đúng lúc này, lại ba bóng người rơi vào trong phòng, trong đó một thanh niên mặc giáp liền như vảy cá màu tím sắc mặt lộ vẻ tái nhợt.



Chính là Vũ Lâm lúc trước chịu thiệt trong tay Dương Phàm.



Phía sau Vũ Lâm còn có một lão già thanh sam cùng nữ tử mặc váy nhiều màu. Một người mặt mũi hiền lành, một người tú lệ xuất trần,



- Đại trưởng lão, Tuyết Huyên muội muội?



Khi Huyễn Linh tiên tử nhìn thấy hai người này, sắc mặt khẽ biến.



Rất hiển nhiên, hai người này cùng nàng quan hệ không tầm thường. Một người là đại trưởng lão tông môn, một người là bạn thân khuê phòng.



- Huyễn Linh tỷ tỷ. Rốt cục ta tìm được tỷ.



Trong đôi mắt đẹp của nữ tử váy nhiều màu kia lộ ra vui sướng, vội vàng đi lên, ôm lấy Huyễn Linh tiên tử.



Mà lão già thanh sam thì mặt lạnh nhạt đầy địch ý nhìn Dương Phàm.



- Huyết Luyện đạo hữu, Tam Thanh đạo trưởng. Hôm nay mời các vị làm chủ cho Tiên Huyễn Linh Vận Tông ta.



Lão già thanh sam đột nhiên cúi người thật sâu với hai đại tu sĩ.



- Lý đạo hữu xin đứng lên, có gì chậm rãi nói.



Tam Thanh tán nhân vung phất trần, một cỗ lực lượng nhu hòa mênh mông cuồn cuộn nâng hắn ta dậy.



- Chính là người này



Trong mắt lão già thanh sam ân chứa sát ý lạnh thấu xương cùng lửa giận rào rạt, đưa tay chỉ vào Dương Phàm:



- Hắn bắt Huyễn Linh trưởng lão của tông ta, bốn năm mươi năm bặt vô âm tínHôm nay có hai vị đại tu sĩ ở đây, xin làm chủ cho chúng ta.