Tiên Hồng Lộ
Chương 554 : Băng Nguyên sát khí
Ngày đăng: 20:48 22/04/20
- Luyện Khí hậu kỳ, tư chất miễn cưỡng, tuổi hơn hai mươi, có hơi chút lớn, nhưng tổng thể mà nói, nhưng cũng đủ tư cách rồi.
Đối mặt với câu hỏi của Dương Phàm, Liễu Tuyết Cầm dường như đáp ứng sự thỉnh cầu gia nhập Băng Phách Tông của hắn.
Thấy vậy, Lâm Thanh bên cạnh Dương Phàm, mặt lộ ra vẻ hâm mộ vui mừng.
Trong mắt hắn, có thể gia nhập tiên môn trong Băng Tuyết Tiên Vực, đó là loại quang vinh nào chứ?
Đây là nguyện vọng của bao nhiều người truy tìm bản chất của lực lượng và trường sinh, bất tử?
Lâm bằng hữu, tuy rằng quen biết chỉ vẻn vẹn một ngày, cùng lúc hắn hâm mộ, cũng cảm thấy cao hứng cho Dương Phàm.
- Nói như vậyDương huynh có thể gia nhập Băng Phách Tông rồi?
Mặt Lâm Thành lộ ra vẻ vui mừng, dò hỏi Liễu Tuyết Cầm.
- Hừ! Nào có dễ dàng vậy?
Thanh niên tóc tím họ Phương kia lạnh lùng liếc mắt nhìn Dương Phàm:
- Điều kiện trái lại miễn cưỡng đạt tới, nhưng Băng Phách Tông ta là một đại phái tu tiên danh chấn một phương Tu Tiên giới, làm sao mà chọn đệ tử đơn giản vậy chứ?
- Băng Phách Tông chọn đệ tử, không chỉ nhìn xem tư chất một cách đơn thuần, đồng thời phải kiểm tra nghị lực, phẩm chất, thậm chí ngay cả thân phận lai lịch cũng phải hỏi cho biết rõ. Nếu không, vậy ở Tu Tiên giới chẳng phải là tùy tiện một người có thể gia nhập Băng Phách Tông ta sao?
Tuy rằng biết đối phương cố ý gây khó xử, nhưng Dương Phàm không thể không thừa nhận, thanh niên tóc tím này đều nói có lý.
Vừa nghe hắn nói như vậy, trên mặt Liễu Tuyết Cầm lộ ra vẻ do dự.
Lần này sư tôn sở dĩ phái nàng ra ngoài tuyển chọn đệ tử, kì thực là cho nàng vào đời tôi luyện làm tăng một chút lịch duyệt, hiểu được đạo lí đối nhân xử thế.
Nếu không, đi ra ngoại vực tuyển chọn một ít đệ tử và huyết mạch mới tiến vào, sao lại cho một cường giả Kim Đan cao cao tại thượng chứ?
- Dương mỗ chỉ là một tán tu, trường kỳ trong rừng băng núi tuyết, nhập thế cũng không lâu, thân phận lai lịch tự nhiên không cần nghi ngờ. Điểm này Lâm huynh có thể làm chứng.
Trong mắt Dương Phàm lộ ra ý cười, tự biện minh cho mình không nhanh không chậm.
Giờ khắc này, trong lòng không ngờ có một loại thể nghiệm thay đổi nhân vật hoàn toàn mới.
Tạm thời bỏ qua tu vi, thần thông cũng với kinh nghiệm của mình, chỉ là một gã tán tu không hiểu biết Tu Tiên giới Cực Bắc, sắm vai cuộc sống trong nhân vật khác.
Đồng thời, ở trong loại thể nghiệm này, hắn có một loại tâm tình thích thú thoải mái, chỉ có thể thầm hiểu, không thể nói thành lời.
- Đúng! Đúng! Đúng! Dương huynh đích thật thiếu hiểu biết, khi hắn vừa mới tới Tuyết Sơn lâu, ngay cả Băng Tuyết tiên cảnh cũng không biết.
Lâm Thành vội làm chứng cho Dương Phàm, hơn nữa còn thề son sắt nói:
Dương Phàm cười nói.
Đột nhiên hắn đối với vùng thiên địa Cực Bắc này, sinh ra hứng thú tràn ngập.
Xa xa nhìn ra bầu trời rất xa ở Cực Bắc, trong mắt Dương Phàm hiện lên một chút vầng sáng kỳ dị.
"Có lẽ điều này có lợi cho ta tìm hiểu cảnh giới thứ hai của Diễn Căn dung thông với bầu trời".
Quán thông thiên địa.
Dương Phàm trên cơ bản dung thông đại địa, bước tiếp theo, chính là dung thông lực lượng bầu trời, chỉ có như vậy, hắn mới có thể hình thành Thiên Nhân Mô Thức đầy đủ, thôi diễn cảnh giới chưa biết càng thêm cao thâm của Tiên Hồng Quyết.
Ngay lúc Dương Phàm nhìn kỹ môi trường thiên địa cực bắc, trên con đường băng nguyên, bỗng nhiên một trận tiếng động sói tru.
Lâm Thành giật mình, cả kinh nói:
- Không tốt! Là Băng lang, xem ra ít nhất có mấy chục con?
- Băng lang?
Dương Phàm triển khai cảm quan, mặt lộ vẻ cổ quái.
- Băng lang là một chủng loại rất phổ biến ở Cực Bắc, Chúng nó thích ứng với môi trường của BăngNguyên, tốc độ cực kỳ nhanh, sống thành quần kết đội. Bình thường có đến mười mấy con, ngay cả võ giả Tiên Thiên cũng phải sợ.
Lâm Thành giải thích.
Ngay khi hắn nói chuyện, tiếng sói tru càng gần, con đường phía trước băng nguyên, xuất hiện mấy chục con băng lăng cả người lẳn trắng như tuyết, một đám phát ra lệ khí.
- Không xong, đây không phải băng lang bình thường, mà là Tuyết Văn Băng Lang thăng cấp thành hung thú.
Lâm Thành kinh sợ phát ra một tiếng, nói với Dương Phàm:
- Dương huynh! Chúng ta chạy nhanh lên, nếu không liền mất mạng.
- Ha ha haCác ngươi muốn chạy đi đâu?
Đúng lúc này, cách mấy dặm phía sau hai người, nhảy ra sáu bảy bóng người.
Người cầm đầu, đôi mắt ưng mặc kim bào, mắt như hàn tinh, khí tức trên người phát tán ra một luồng âm lệ kinh hãi.
- Là ngươiKim Ma Đại Vương.
Lâm Thành hoảng sợ, đột nhiên ý thức được, đám băng lang kia xuất hiện cũng không phải ngẫu nhiên.