Tiên Hồng Lộ

Chương 575 : Lại mất tích

Ngày đăng: 20:49 22/04/20


- Cho ngươi thời gian mười hô hấp. Nếu không biến đi, Thạch mỗ cho ngươi táng thân nơi đây.



Lời uy hiếp như vậy nam tử huyền y từng nói qua một lần.



Nhưng lần này từ trong miệng Thạch Thiên Hàn nói ra lại càng thêm bá đạo kiêu ngạo, lạnh lùng vô tình.



- Ngươi



Nam tử huyền y sắc mặt xanh mét, cực kỳ khó coi.



Chính khi hai người giằng co, Thạch Quái hai đầu bốn tay rốt cục tỉnh táo lại.



Lúc trước bị Bắc Cực Từ Quang của nam tử huyền y liên tục đả kích, đề kháng của nó rất kém, lúc này khi chân chính khôi phục lại, trong hai mắt lóe ra thần quang âm lãnh cừu địch.



NgaoHống



Đột nhiên, chỉ thấy nó hít một hơi dài, bốn phía cuồng phong gào thét, đại địa cũng theo đó chấn động kịch liệt.



Dưới tầng băng vụ lập tức một vùng hôn ám, cát bay đá chạy.



Trong thiên địa cuồng triều, này, thân thể tu sĩ bậc thấp tung bay không tự chủ được.



Crắc



Đại địa dưới chân bỗng nhiên nứt ra một khe sâu không thấy đáy, một luồng lực hút cực mạnh cũng bởi vậy sinh ra.



Hô hô hô



Không ít tu sĩ trực tiếp bị lực lượng dưới khe nứt hút đi, truyền đến từng tiếng kêu thảm thiết.



Ba baẦm ầm ầm



Ở trong hỗn loạn, nam tử huyền y cùng Thạch Thiên Hàn bắt đầu giao phong, từ quang cũng ma khí va chạm bắn ra khắp nơi, cây cối đất đá khu vực xung quanh đều hóa thành bột mịn.



Sau khi thiên địa khôi phục bình thường, Thạch Quái hai đầu bốn tay dĩ nhiên biến mất.



Trên bầu trời, nam tử huyền y cũng Thạch Thiên Hàn giao phong không ngừng, tình trạng không phân thắng bại.



Giờ phút này nam tử huyền y càng thêm cẩn trọng, U Minh Pháp Phiến của Thạch Thiên Hàn không nắm chắc mục tiêu, cũng không dễ xuất kích. Hơn nữa, phát động phiến này tiêu hao linh hồn lực rất lớn, tự nhiên không có khả năng sử dụng không hạn chế.



- Nơi Cực Bắc không ngờ có công pháp có thể tranh phong cũng Bắc Cực Từ Quang, thật sự là khó tin



Nữ trưởng lão họ Liễu khó tin nói.



Bắc Cực Từ Quang ở nơi Cực Bắc được xưng là vô địch cùng cấp, không người tranh phong. Đây là truyền thuyết từ lâu.



Lúc trước hai người bọn họ cũng có chút không tin, sau khi liên thủ vẫn đều không có sức phản kháng.



- Người này rốt cục lai lịch thế nào, ma công hắn tu luyện ta phảng phất từng thấy trong sách cổ



Lam bào quái nhân cau mày.



Trên trời cao, hai người đánh nhau hồi lâu. Chỉ thấy nam tử huyền y kia nổi giận:



- Đều là ngươi làm hỏng chuyện khiến Viễn cổ Cự Thạch Tinh chạy trốn. Thổ Canh Tinh Tủy trong cơ thể nó chính là bảo vật thế gian luyện chế Pháp bảo phòng ngự. Nếu không có Bắc Cực Từ Quang của bổn tọa khắc chế, nó ở trong Kỳ Thạch Lâm không người có thể khắc chế, ngươi cũng đừng mơ chiếm được.



Dứt lời, hắn cười lạnh một tiếng, hóa thành một vệt sáng cong đẹp mắt lập tức bay ra trăm trượng, dung nhập vào băng vụ phương xa, tốc độ không ngờ so với đại tu sĩ bình thường còn nhanh hơn một bậc.



- Trừ bỏ Bắc Cực Từ Quang ra, thật sự không người có thể khắc chế?
Lúc này, nó bắt đầu cầu hòa với Dương Phàm.



- Cầu hòa?



Dương Phàm cười lạnh một tiếng, tiếp tục đuổi đánh.



Lại nửa canh giờ.



Rốt cục, Viễn cổ Cự Thạch Tinh kêu lên một tiếng bi ai, nửa quỳ tại chỗ, biểu đạt Thần phục Dương Phàm.



Đây còn là do nó da dày thịt béo, nếu đổi là cường giả Nguyên Anh khác, dưới tình huống như vậy ít nhất phải chết vài chục, hơn trăm lần rồi.



Dương Phàm cũng không thể không bội phục, Cự Thạch Tinh này thật sự là yêu thú lực phòng ngự cường đại nhất mà hắn từng chứng kiến, năng lực chịu đòn không ai bì được.



- Nếu ngươi không muốn chết, vậy để Dương mỗ hạ linh hồn dấu vết, từ nay về sau thần phục ta.



Dương Phàm vẻ mặt hờ hững nói.



Viễn cổ Cự Thạch Tinh nghe vậy, hai cái đầu lắc mạnh tỏ vẻ phản kháng.



- Vậy sao?



Khóe miệng Dương Phàm nhếch lên:



- Vậy tiếp tụcĐánh!



Ầm Ầm ầm



Ở sâu trong lòng đất, một trận nghiêng trời lệch đất.



Sau nửa canh giờ.



- Khụ khụ.



Dương Phàm ho khan hai tiếng, trên trán một khối sưng đỏ, tuy nhiên lại dùng tốc độ có thể thấy được biến mất, phục hồi như cũ.



Trái lại Viễn cổ Cự Thạch Tinh kia Chỉ còn một hơi, thân thể gần như rời ra, lại vẫn như cũ biểu đạt ý niệm bất khuất.



Loại ý niệm bất khuất chấp nhất này cũng dày dặn kiên cố như mảnh đất này.



Dương Phàm đột nhiên sinh ra một tia hiểu ra, đối với hiểu biết về cảnh giới Diễn Căn Kỳ càng thêm thông suốt.



- Được rồi, chúng ta lại làm một giao dịch



Dương Phàm đưa tay khoát lên trên thân Cự Thạch Tinh, một cỗ sinh mệnh lực ôn nhuận tràn vào, tăng tốc độ khôi phục thương thế.



Sau vài canh giờ, thương thế Cự Thạch Tinh cơ bản khỏi hẳn, ánh mắt nhìn về Dương Phàm cũng xảy ra một ít biến hóa, sau đó gậtd đầu đồng ý.



Cuối cùng, Dương Phàm khoanh chân ở đối diện Cự Thạch Tinh.



Quanh thân Cự Thạch Tinh lưu chuyển hào quang màu đồng.



Ầm



Một cỗ trọng lực lớn vô cùng chợt phủ xuống trên người Dương Phàm, thiếu chút nữa khiến hắn hộc máu.



Dương Phàm vội vàng đem Hồn Căn dung nhập khu vực này, lẳng lặng cảm ngộ.