Tiên Hồng Lộ

Chương 576 : Tổ hợp vô địch

Ngày đăng: 20:49 22/04/20


Khi cỗ trọng lực đáng sợ này toàn bộ tập trung lên một đơn vị cá thể, uy lực cường đại khó tin.



Lúc trước Viễn cổ Cự Thạch Tinh chính thông qua thủ đoạn thần thông này, trong nháy mắt khiến một cường giả Kim Đan nổ tan xác mà chết.



Lam bào quái nhân cùng nữ trưởng lão họ Liễu đều rơi xuống bởi cỗ trọng lực này, có thể thấy được huyền ảo của thần thông này.



Dương Phàm Hồn Căn thông hiểu đại địa, bắt đầu cảm ngộ cỗ trọng lực huyền ảo kia.



- Lực lượng không cần lớn như vậy, bằng không ngươi kiên trì không được bao lâu.



Dương Phàm nhắc nhở.



Viễn cổ Cự Thạch Tinh nghe vậy, cường độ trọng lực giảm đi rất nhiều.



Dương Phàm nhắm mắt lẳng lặng cảm thụ.



Bản thân hắn tu luyện ra Hồn Căn Tu Tiên Giới trước nay chưa từng có, đối với thổ linh đại địa có một loại cảm ngộ như thiên phú.



Thời gian từng chút trôi qua, Viễn cổ Cự Thạch Tinh lần lượt thi triển thần thông trọng lực, Dương Phàm đều chưa từng mở mắt.



Đại khái qua khoảng hai ngày.







Dương Phàm mở to mắt, phun ra một hơi dài, trong mắt tràn ra một tia sáng rọi hiểu ra.



Mà lúc này, Viễn cổ Cự Thạch Tinh mệt mỏi không chịu nổi, tinh lực sử dụng quá độ.



- Huyền ảo trọng lực này đích xác phức tạp thâm ảo, rõ ràng ta ngộ tới rồi, nhưng vì sao



Trên mặt Dương Phàm nửa mừng nửa lo.



Viễn cổ Cự Thạch Tinh nghe vậy, lộ vẻ kinh ngạc.



Thân là loại đặc thù trong thiên địa, nó không có loại năng lực câu thông với nhân loại.



Thậm chí, nó còn không có thần thông về thần thức, linh hồn lực cũng thân thể trói chặt cũng một chỗ.



Nói cách khác, nó cũng không thể tu luyện đạo Nguyên Anh, cũng khó trách không thể lấy Hóa Hình Kỳ để tính toán.



Trời cao khi ban cho nó một loại năng lực nghịch thiên nào đó, cũng lấy đi loại năng lực về mặt khác.



Hoàn hảo Dương Phàm nắm trong tay sinh mệnh tự nhiên, có thể trao đổi không chút chưởng ngại nào với bất kỳ sinh linh có linh trí.



- Ngươi cảm thụ một chút.



Dương Phàm khẽ động niệm, quanh thân lưu chuyền hào quang màu vàng đất sáng bóng.



Ầm



Một cỗ trọng lực khó tin phủ xuống khiến thân thể Viễn cổ Cự Thạch Tinh hơi lay động một cái, trên mặt đầy vẻ kinh hãi.



Nó không thể hiểu được thần thông độc môn chỉ thuộc về mình làm sao lại bị Dương Phàm "học trộm".



Cùng lúc kinh hãi, nó cũng tràn ngập kính nể đối với Dương Phàm.



Dương Phàm hơi lộ vẻ tiếc nuối nói:
Bắc Cực tông chủ khó tin nói.



Cỗ trọng lực cực mạnh kia ép hắn gắt gao trên mặt đất, nhúc nhích đều cực kỳ hết sức.



HôẦm



Viễn cổ Cự Thạch Tinh nhấc bàn tay, đột nhiên vung ra. Bóng đen thật lớn vung lên, cuồng phong giận dữ cuốn tới, mắt thấy sắp đập trúng hắn.



Nếu bị một kích này đập trúng, cho dù thần thông của hắn mạnh hơn vài phần cũng khó có may mắn thoát khỏi.



Bắc Cực tông chủ kinh sợ rít gào, từ nguyên lực trong cơ thể đột nhiên bùng nổ, thân thể hóa thành một chùm tia từ quang màu bẬ miễn cưỡng nhảy lên mấy chục trượng, tránh thoát một chưởng kinh thiên động địa kia.



Lấy khí lực lớn như núi của Viễn cổ Cự Thạch Tinh, một chưởng này đập xuống cho dù là Hóa Thần Kỳ cũng không dám chính diện chịu đòn.



Bắc Cực tông chủ gian nan tránh thoát nguy cơ, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc, trong lòng không thể hiểu nổi.



Thần thông trọng lực của Viễn cổ Cự Thạch Tinh khi nào thì trở nên mạnh như vậy? Ngay cả Bắc Cực Từ Quang của hắn được xưng là có thể khắc chế đại bộ phận thần thông trong thiên hạ đều không thể chống lại.



Bắc Cực tông chủ bị thua khiến mấy trăm tu sĩ toàn tràng khiếp sợ vô cùng.



Ầm ầm ầm ầm



Viễn cổ Cự Thạch Tinh cất bước đi lên trước, mỗi một bước đất rung núi chuyển khiến mọi người sợ hãi không hiểu.



Ngay cả Băng U công chúa, trong con ngươi màu lam kia cũng lóe ra vẻ kinh ngạc kiêng kị.



Đột nhiên, Viễn cổ Cự Thạch Tinh nhấc một cái chân thật lớn, hung hăng giậm xuống đất.



Ầm ầm



Đại địa vỡ ra, một khe rãnh sâu không thấy đáy lan tràn ra trăm trượng, rộng đến hai ba trượng, kinh khủng đáng sợ.



Chúng tu sĩ toàn tràng không khỏi hít sâu một ngụm khí lạnh.



Chỉ nói về lực lượng hình thể, cái gì Nguyên Anh, Hóa Thần đều phải dẹp sang một bên.



Chỉ một cước như vậy đều chấn kinh mấy trăm tu sĩ toàn trường đến ngây ra.



Thấy hiệu quả đạt được, Viễn cổ Cự Thạch Tinh đặt Dương Phàm lên vai, bộ dạng thật cẩn thận.



Trên mặt Dương Phàm mang theo ý cười.



Hắn mặc dù không ra tay, nhưng Hồn Căn lực lại ngầm giúp Viễn cổ Cự Thạch Tinh.



Nếu không công kích bằng thần thông trọng lực vừa rồi cũng khó có thể đánh bị thương Bắc Cực tông chủ thực lực sánh ngang Nguyên Anh đại tu sĩ.



Khuyết điểm của Viễn cổ Cự Thạch Tinh là thân thể cứng rắn cực điểm, nhưng tinh hồn cùng thân thể bị trói chặt dung hợp, không thể có được nguyên thần của mình.



Mà Hồn Căn của Dương Phàm vừa lúc bù lại chỗ thiếu hụt này.



Hiện tại, Dương Phàm không cần ra tay, cũng không muốn ra tay.



Bởi vì giờ phút này lấy Hồn Căn huyền ảo tương dung với Cự Thạch Tinh khí lực như núi, hình thành một trạng thái hoàn mỹ nhấtTổ hợp vô địch.



Cho dù Hóa Thần đích thân tới, cũng không muốn chính diện đối kháng cũng cỗ lực lượng này.