Tiên Hồng Lộ

Chương 605 : Truyền tống Nội Hải

Ngày đăng: 20:50 22/04/20


Mấy vị cường giả đỉnh nhất Bắc Tần ở cấm địa Quỷ Thi Sơn triển khai một tràng luận bàn bí mật.



Sở dĩ nói luận bàn bí mật là bởi vì người quan sát rất ít.



Hơn nữa, lúc này Tam đại tu sĩ Bắc Tần lấy nhiều đánh ít, cho dù thắng cũng không có vinh quang.



Nhưng là một khi Dương Phàm đã tự tin tự đại như vậy, bọn họ tự nhiên sẽ không chối từ ba đánh một.



Người bên cạnh xem cuộc chiến đều là người có quan hệ rất chặt chẽ với Dương Phàm.



Đám người Vân Vũ Tịch, Bồ Thiên Quân Vương vốn chỉ nghĩ Dương Phàm chẳng qua mới vào cấp bậc Nguyên Anh đại tu sĩ, cho dù thần thông công pháp có nghịch thiên đến đâu, có thể giữ được không thua dưới tay Tam đại tu sĩ, bất phân thắng bại, vậy đã là kết quả tốt nhất.



Nhưng mà chiến đấu tiếp theo làm cho toàn bộ bọn họ hoàn toàn bị chấn động.



Đại chiến vừa mới bắt đầu, chỉ thấy hai tay Dương Phàm ở trước người xoay chuyển, hào quang hai màu vàng lục chớp động, hình thành ba con giao long trông rất sống động.



Ba con giao long vàng lục do linh khí biến hóa đều dài một hai chục trượng, giương nanh múa vuốt, tư thế hình dáng gần như có thể lấy giả làm thật.



Đối với điều này, Tam đại tu sĩ Bắc Tần vừa mới bắt đầu còn có chút khinh thường.



Cho dù là giao long hóa hình chân chính đích thân tới, bọn họ cũng có thể chém giết huống chi là sinh linh do linh khí hóa hình bắt chước.



Tuy nhiên, khi trong giao long vàng lục kia phóng ra uy áp to lớn bức tới, bọn họ đồng loạt biến sắc.



Sau đó, Tam đại tu sĩ Bắc Tần cũng ba con giao long linh khí biến hóa của Dương Phàm triển khai một hồi tranh đấu.



Dương Phàm chỉ là lơ lửng giữa không trung, trong mắt hơi vẻ mỉm cười, đại đa số tâm thần đều dùng để duy trì giao long vàng lục chiến đấu.



Những tu sĩ bên cạnh xem cuộc chiến phát hiện ra, những giao long linh khí biến hóa kia trong quá trình chiến đấu không ngờ có thể khôi phục linh khí, hơn nữa có được linh khí nhất định.



Kết quả từ đầu tới cuối, Dương Phàm đều không trực tiếp ra tay, ba con giao long hóa hình cũng Tam đại tu sĩ Bắc Tần đánh thành ngang tay.



Tình huống như thế khiến trong lòng ba người Huyết Luyện lão tổ kinh hãi không hiểu.



Đường đường Tam đại tu sĩ Bắc Tần không ngờ vật hư vô do linh khí đối phương biến hóa ra đều không làm gì được.



Điều này làm cho bọn họ khó chấp nhận đến mức nào?



Nhưng cho dù bọn họ sử dụng hết bản lĩnh cũng chỉ vẻn vẹn đánh cũng ba con giao long linh khí biến hóa bất phân thắng bại.



Mà Dương Phàm thì như sức lực có thừa, lơ lửng trên không trung, vẫn chưa động thủ.



Đột nhiên, Tam đại tu sĩ Bắc Tần trao đổi một ánh mắt, đồng thời bỏ lại ba con giao long linh khí biến hóa, đánh tới bản thân Dương Phàm.



Theo ý nghĩ của bọn họ chỉ cần chiến thắng Dương Phàm là được, về phần giao long hư vô không có sinh mệnh này hoàn toàn có thể mặc kệ.



Nhưng mà vừa mới tới gần, chỉ thấy trong mắt Dương Phàm thần quang ngưng tụ, trên người truyền ra một cỗ lực tràng kỳ dị.



Ầm



Một cỗ trọng lực to lớn phủ xuống khiến Tam đại tu sĩ Bắc Tần đồng loạt rơi xuống, miễn cưỡng ổn định thân hình.



Dương Phàm thì hơi thầm than: "Mình ở mặt huyền ảo trọng lực vẫn như cũ không thể đuổi kịp Viễn cổ Cự Thạch Tinh. Nếu có thể hoàn toàn lĩnh ngộ huyền ảo trọng lực của nó, đủ có thể dễ dàng khiến Tam đại tu sĩ rơi xuống đất hộc máu".
Sau khi sáng lập một đoạn truyền kỳ này, nam tử truyền kỳ này biến mất gần ba mươi năm, sau đó lại trở về Bắc Tần.



Mà trước đây một đoạn thời gian, theo lời đồn nhân vật truyền kỳ này lấy lực bản thân chống lại Tam đại tu sĩ Bắc Tần mà không bại.



Khi vô số truyền thuyết chồng chất, liền sáng lập ra truyền kỳ.



Khi vô số truyền kỳ chồng chất, truyền kỳ cũng không còn là truyền kỳ mà đã sáng tạo thành thần thoại.



Ở trước mặt nam tử đại biểu thần thoại truyền kỳ này, không ít tu sĩ càng tràn ngập sùng bái.



Hỏi Bắc Tần hiện giờ, người nào danh vọng càng cao, chính là Dương Phàm không thể nghi ngờ.



Dương Phàm cũng không biết, ở Bắc Tần tu sĩ sùng bái hắn chừng ngàn ngàn vạn vạn, trong đó lại càng không thiếu một ít nữ tu hoài xuân.



- Dương tiền bối. Trước kia có nhiều đắc tội cũng hiểu lầm, mong rộng lượng tha thứ.



Lão già họ Nguyên cúi người thật sâu, dường như muốn xin lỗi vì chuyện lúc trước.



- Các hạ cũng không sai, cớ gì phải xin lỗi.



Dương Phàm vội vàng đỡ hắn dậy, thở dài nói:



- Người sai là ta, lần này đi tới nơi dó, sẽ hết sức đem Thi Dao trở về.



- Dương đạo hữu nói lời ấy, Quân mỗ cũng vô cùng cảm kích.



Quân Thiên Nhai biểu đạt lòng cảm kích với Dương Phàm.



VỊ sư muội kia của hắn rời Bắc Tần chừng trăm năm, không thấy bóng dáng, trong lòng cũng hết sức lo lắng.



Trưởng lão Phượng Hi cũng kéo Dương Phàm qua một bên, xin hắn nhất định phải mang Thi Dao trở về.



- Phượng trưởng lão không cần lo lắng. Tu vi cảnh giới của Thi Dao hiện giờ tuyệt đối không dưới ta.



Dương Phàm cũng an ủi vài câu.



Trải qua một phen hàn huyên, trưởng lão Phượng Hi, Quân Thiên Nhai cũng với trưởng lão họ Nguyên bí mật đưa ba người Dương Phàm tới vị trí cỗ truyền tống trận.



Vẫn như trước là ở dưới hồ nước đình dài tàn tạ có chín con rồng vàng xoay quanh.



Ba người Dương Phàm, Vân Vù Tịch, Hồ Phi bước vào Truyền tống trận.



Hồ Phi tràn ngập mới mẻ, nhìn Dương Phàm đem chín khối linh thạch thượng phẩm khảm đến chỗ lõm ở trong miệng rồng vàng.



- Nội HảiTa đã trở lại.



Dương Phàm hít sâu một hơi, đem một khối linh thạch cuối cùng cũng khảm vào trong chỗ lõm.



Ống -



Một đạo bạch quang huyễn lệ bao phủ toàn bộ Truyền tống trận, mơ hồ có thể thấy được bóng người bên trong nhạt dần, trong khoảnh khắc biến mất.