Tiên Hồng Lộ
Chương 667 : Đối kháng Đồng Thuật (hạ)
Ngày đăng: 20:52 22/04/20
Trên ngọn núi băng, một thán ảnh khô gầy mặc hắc bào đội nón tre, cùng nam nhản nho nhã mặc áo choàng câm bào màu xanh ngọc, cách xa nhau hai mươi trượng đổi mắt nhau.
Kỳ quái chính là với cảnh giới Hóa Thẩn Kỳ của họ nhung lại không thi triển loại thần thông nào. mà chi đứng xa xa bổn mắt nhin thẳng vào nhau.
Dưới vành nón tre một đôi đồng tử đó màu máu, giống như tử thẩn trong ác mộng bình thường. Chủ nhân của nó là Huyết Luân Tử Thản sát thủ địa cấp bài danh thứba trong Thiên Sát Cac!
Hắn là người phát ngôn của tử thẩn, phàm là địch nhân nhìn vào đồng tử trong mắt của hắn, cho tới bâv giờ không ai có thê còn sổng sót.
Phóng mắt nhìn khắp Đại Tẩn. ớ trong giới cường già cấp Thông Huyển, thực lực của hắn tuyệt đối là đứng vị trí đinh cao nhất, cường giả Thòng Huyên chết dưới tay hắn cũng không chi một hai người.
Mà cùng nhìn thẳng vào đôi đồng tử màu máu này, là một đôi ánh mắt hiện lên hai vầng mặt trời đò.
Chăm chú nhin vào vầng mặt trời đò này, dường như là nhin thẳng vào vầng mặt trời thái cổ kia. chói mắt mà bị bỏng.
"Vù!..."
Sự đối kháng tinh thẩn vô hình nhưng lại khiển cho núi băng bốn phía trực tiép tan chảy, tâng nham Thạch phía dưới hóa thành bột mịn.
Dư uy của lực lượng tinh thần va chạm bùng nổ. mà lại có hiệu quá như thế. quá thực khiên cho người ta khó có thê tin.
Mà đám liệp sát giá đang âm thầm xem cuộc chiến, cùng với Tiểu Hân trong động phủ đểu nhưngừng lại hô hấp.
Thời gian qua chừng một lẩn hô hấp.
Dương Phàm hoàn hào không tôn hao gì. nơi khóe miệng còn lộ ra vài phần ý cười.
Qua thời gian hai lẩn hô hấp.
Dương Phàm bình yên vô sự, sắc mặt lại ngưng trọng vài phần.
"Thình thịch!"
"Thình thịch! Thình thịch!"
Phạm vi ngàn dặm, đám liệp sát giả âm thẳm ẩn núp, đều như ngừng thờ. trong vẻn tĩnh có thể nghe được tiếng tim đập kia.
ở trong trận đấu không một tiếng động, tiếng tim đập của Dương Phàm cùng Huyè Luân Tử Thẩn đều nghe rõ như vậy.
Qua thòi gian chừng hai lẩn hô hấp. không ngờ Dương Phàm cũng không có chết.
Những liệp sát giả âm thầm ẩn núp kia đều vô cùng khiếp sợ. thật khó có thể tia
Xem theo tình huống Huyết Luân Tử Thẩn giết chết đổi thủ trước đó. nhiều lắm là thòi gian trong nháy mắt. cũng không tới nửa lẩn hô hấp.
Mà nghe nói tu sĩ bình thường đổi kháng cùng hắn, từ trước đến nay không ai có thể chịu được qua thời gian một lẩn hô hấp.
Một lần hô hấp.
Thời gian này gần như là hạn mức cao nhất để Huyết Luân Tử Thần tiêu diệt địch nhân.
Thế mà giờ phút này. qua thời gian hai lẩn hô hắp. địch nhản vẫn còn binh yên vô sự.
Càng khó tin là đối thủ không phái là cường già Thông Huyền, mà chi là một gã tu sĩ Hóa Thản sơ kỳ.
- Khó trách tổ chức mỗi lẩn lại tăng lên mức khó khăn của nhiệm vụ, treo giải thường cũng đúng là lần lượt tăng lên. Không ngờ mục tiêu của chúng ta cường đại như vậy, thậm chí khiến cho Huyết Luân Tử Thần sát thủ Địa cấp bài danh thứ ba cũng thấy khó khăn.
Âm Hắc thủ lĩnh tiêu đội liệp sát, trên mặt đầy vẻ căng thâng nói.
- Có lẽ. Huyết Luân Tử Thần là muốn tra tấn người này?
Bạch Mân tiên tử phóng đoán.
- Không có khá năng! Ngươi xem vẻ mặt của hắn kìa.
Ảm Hắc lạnh nhạt nói.
Mọi người chăm chú nhin theo, liền phát hiện sắc mặt Huyết Luân Tử Thẩn trắng bệch, trên trán mỗ hôi chảy ròng.
Không chi có hắn như thế. mà Dương Phàm vừa rồi còn thập phần tự tin. lúc này trên trán cũng rơi xuống mô hôi băng hạt đậu.
Hiển nhiên, hai người đều khó giải quyết như nhau.
ở thời điểm Ảm Hắc cùng Bạch Mân tiên tử bàn luận, trong tiểu đội đội liệp sát, tên thiếu niên chất phác lính mới kia, nhìn chăm chăm vào Dương Phàm, trong mắt chợt lóe sáng, tim chợt đập nhanh hơn một cách kỳ dị. rồi lại như ngưng đập.
Mà giờ phút này. Dương Phàm cùng Huyết Luân Tử Thẩn đối kháng, cũng tới rồi thòi khắc mẩu chốt.
"Không hổ là Huyết Luân Tử Thẩn, ta nghĩ rẳng lấy toàn thân thẩn lực thông thiên của Hoán Nha vận chuyển vào đổng tử trong mắt. có thể đối kháng với Huyết Luân Tử Mâu của hắn, hiện tại xem ra mình nghĩ quá đơn giản rồi." Dương Phàm lộ sắc mặt ngưng trọng, kinh
hãi không thôi.
Huyết Luân Tử Thẩn nhìn chẳm chẳm vào Dương Phàm, trong lòng nổi sóng: "Linh hồn người này tôn tại phương thức khác biệt với Nguyên Anh của người tu tiên bình thường, ta muốn rút đi ý thức của hắn, lại cảm thấy một mành bị bỏng đáng sợ."
ở thời điểm lấy bí thuật xâm lấn tâm hồn đổi phương, trong đẩu hắn lập tức bị thiêu đốt nóng bóng, dường như đối mặt với sự thiêu đốt của vâng mặt trời thái cô.
Linh hồn của Dương Phàm dường như chính là một vầng mặt trời đỏ nóng cháy, khiến cho hắn có một loại cảm giác không thể nào xuống tay.
- Huyết Luân Tử Thẩn các hạ! Thủ đoạn Đồng Thuật của nguơi. Dương Phàm đã hiểu biết bảv tám phán mười.
Đồng thời trong lúc đổi kháng. Dương Phàm chậm rãi mở miệng:
- Ngươi có được lực lượng cùng Kỳ xảo linh hổn nhất đăng hơn người, cộng thêm bí thuật tinh thản huyền diệu, kéo rút ý thức của địch nhản vào trong lĩnh vực tinh thân ngươi tạo thành, ở trong quá trình thi thuật; ngươi dùng kỹ xảo linh hồn nhắt đẳng hơn người, dùng hai đông tử làm cơ sờ. thi triên ảo thuật tinh thân khiến cho đổi thủ lơi lỏng. Thứ hai, phần thẩn của ngươi dung hợp trong ánh mắt. dùng pháp tắc lĩnh ngộ độc đáo của mình tạo thành lĩnh vực Huyết Thán, mạnh mẽ hút đi ý thức của đối phương.
Trên mặt Dương Phàm lộ ra vẻ tươi cười tự tin:
- Ha ha! Nếu ta không đoán sai. ngươi là tu sĩ Huyết Ma Đạo. lại đi theo đường lối bí thuật tinh thân, mà còn là Đông Thuật chuyên tấn công tinh thân.
Chi tiếc, hắn gặp phải chính là Dương Phàm, bất kể là lâm thòi tự nghĩ ra Thái Hư Thần Mâu hay là đòn sát thủ Thiên nhân một kích, đều là tồn tại vượt khòi lễ thường.
"Chẳng lễ ta cứ thế này chết sao?" Huyết Luân Tử Thần ở trong quá trình kiệt lực chạy trốn, chua xót thẳm nghĩ.
ở trong mắt người khác hắn được coi như là tử thẩn, vậy mà cũng có một Ngày hắn phải đối mặt vói tử vong.
Cùng lúc ấy. trong tẩngmâv cách nơi đây ngoài mấy ngản dặm.
Hai luồng mây sáng xuyên qua hư không mà đến.
Trong đó một gã thanh niên tóc ngắn, thân mặc giáp da màu xanh, sắc mặt lạnh lùng, cẩm trong tay trường kích bẳng đồng xanh, oai hùng bất phàm.
Nếu Dương Phàm ớ đây. nhất định nhận ra người này. đúng là Lục Chiến lúc trước bại dưới tay hắn.
- Xem ra dường như chúng ta tới hơi chậm rồi.
Bên cạnh Lục Chiến, một vị nam nhản tuấn lãng mặc vũ y màu trắng, sắc mặt ôn hòa. mắt nhìn về phương xa, khẽ thớ dài nói.
- Tương nhị thúc! Ý ngài nói. Tẩn Hân công chúa đã bị bọn họ giết chết...
Lục Chiến bỗng nhiên biến sắc.
Vị trung niên vũ y bén cạnh này chính là Lục Tương một trong bổn đại Vân tướng dưới trướng Lục Vân Hầu, cũng chính là nhị thúc của Lục Chiến.
- Đúng! Rất nhiều sát thủ trong Thiên Sát Các. Tuy rằng chúng ta cũng nhận được tin tức đúng lúc, nhưng vẫn chậm một bước.
Trên gương mặt anh tuấn của Lục Tương, vẫn luôn ôn hòa như vậy. trong giọng nói có một sức thu hút đặc biệt.
- Ngươi ờ lại đây chuẩn bị giải quyết tốt hậu quả, việc này để ta đi giải quyết!
Lục Tương phản phó.
- Dạ, Nhị thúc!
Lục Chiến cung kính nói.
Mà Ngay sau đó. Lục Tương ngưng lại tại chỗ. nhẩm mắt, trên người nổi lên một dao động kỳ diệu, phạm vi ngàn dặm trong không gian, dâng lên một uy áp cuôn cuộn kinh thiên.
"Vù!"
Cùng một lúc thi pháp, đám mây sáng dưới chán hắn rung động một cái. lao đi hướng phía trước.
- Có nhị thúc ra tay. hẳn có thể giài quyết đễ như trớ bàn tay.
Lục Vân thì thào lẩm bẩm.
- Tiểu Hân! Chuẩn bị rút lui!
Dương Phàm ở dưới độ cao Thiên Nhân Mô Thức, thân hình nhoáng lên một cái. trở lại bén cạnh Tiêu Hân, nắm tay nàng kéo đi.
"Vù!"
Thanh Điểu Phi Phong ớ sau lung chóp một cái, dưới bầu tròi màu xanh, hai người biến mất không thấy.
- Chuyện gì xày ra?
Đám người Âm Hắc sửng sốt. Bạch Mân tiên tử cũng không hiêu được.
- Không ngờ ta không chết...
Huy á Luân Tử Thần khó có thể tin, ngẩng đầu nhìn về phương hướng hai người Dương Phàm biến mất.
Mọi người đều ngần ra. nghi hoặc vạn phần.
Chi có thiếu niên chất phác trong tiểu đội liệp sát. thẳm nghĩ: "Không xong!"
Nhưng mà đúng lúc này. trong tầng mâv phía chân trời nhộn nhạo, một cổ uy áp mãnh liệt từtrẻn không trung ập xuống, che phủ phạm vi ngàn dặm.
Trong phạm vi ngản dặm, buông xuống một lực lượng không thể ngăn cản.
- Đây... chẳng lẽ là?
Thân mình Àm Hắc run lên. trong đòi hắn đã từng thấy cảnh tượng như vậy.
- Đám liệp sát các ngươi khôngbiết tốt xấu, dám đuồi giết công chúa Đại Tẳn ớ trong thế lực Thiên Vân Châu, để Lục mỗ tiêu diệt các ngươi!
ơ trung tâm phía chân trời rung Chuyên kia, truyên tới một thanh âm như Thiên Thân.
"Ầm!"
Không gian chấn động, một phản thẩn lực mênh mông cuồn cuộn buông xuống, thẩn thức chi có thể bắt giữ được mười mấy hư ánh.
Ảm Hắc và Bạch Mân tiên tử kêu lên một tiếng đau đớn, đồng loạt hộc máu, bén cạnh sáu gã liệp sát cấp Hóa Thân, cả đám đêu rơi xuống đất bó minh, hôn phi phách tán.
- A A A...
Tiếng kêu thảm thiá liên tiếp, mấy chục tên liệp sát âm thẩm ẩn núp. cả một đám ngã xuống đất bó mình, hồn phi phách tán.
"Bùmbùmbùm..."
Huyết Luân Tử Thẩn chi cảm thấy trước mắt tối sầm. thán hình nhoáng lên một cái. từ giữa không trung rơi xuống đất. hoảng sợ tới cực điểm:
Hóa Thẩn... Đại... Tu sĩ!