Tiên Hồng Lộ
Chương 669 : Đối kháng (Thượng)
Ngày đăng: 20:52 22/04/20
- Thể lực mờ ám dẫn dắt?
Ván tướngLục Tương sắc mặt chợt ngưng trọng, mặt biến sắc:
- Ngươi nói lời này là có ý gì?
- Các hạ đạt tới cấp Thòng Huyển. thậm chí là đại tu sĩ Hóa Thẩn nhìn xuống hàng ti tu sĩ, chăng lẽ Ngay cả một chút cảm giác cũng không có?
Dương Phàm cười trừo phúng.
Từ sau khi tấn chức Hoán Nha Kỳ, Dương Phàm bước đầu thông hiểu thiên cơ. đặc biệt là thiên cơ tương quan vói chính mình.
Lục Tương tuy rẳng thực lực cường đại đến mức khiến Dương Phàm có cảm giác không thể chổng lại. nhung chung quy đứng ở trong hệ thống lực lượng, đổi với những tồn tại vận Chuyên hư vô mờ mịt nhất trong thiên địa. vẫn có vẻ bẩt lực.
- Vân tướng đại nhản! Ngài dễ dàng đuổi đến Dương mỗ như thế, không trải qua một chút khúc chiết gì, ngài không cảm thấy có điêm quá thuận lợi hay sao?
Dương Phàm nói với sắc mặt trầm tĩnh, bình thán không sợ hãi.
Hắn biết rõ, ỡ đổi kháng lực lượng thần thòng, chính mình cùng đối phương có khoảng cách thật lớn.
Nhưng tám tình Dương Phàm vẫn vững vàng bình tĩnh, thẩn lực của Hoán Thiên Nha kéo dài tới hư không, đồng thời hắn ứng đối rất nhanh suy nghĩ kế sách.
- Rất thuận lợi?
Ván tướng nhướng màv. nếu là cường giả bình thường, hắn khẳng định sẽ không cho là như vậy.
Nhưng người trước mắt là một cái kỳ tích quật khới, kỳ tài có một không hai, trước sau đánh bại Lục Vân. Lục Chiến.
Càng quan trọng là đổi phương còn mang theo Chí Bảo Long Khí, sổ mệnh thêm thân.
- Chẳng lẽ là Thiên Võng?
Vân tướng đột nhiên nghĩ đến một số truyền thuyết có liên quan tới Thiên Võng.
- Các hạ mặc dù không có thẩn thông, vận mệnh chịu người khác dẫn dắt xếp đặt. trờ thành một quản cờ bị người lợi dụng, thật đángbuồn cười.
Dương Phàm nhếch khóe miệng lộ ra vẻ cười nhạo.
Hắn có ý đồ về mặt tinh thần, trước làm suy vếu đối phương một phần.
- Thiên Võng... Vu Tôn...
Vân tướng Lục Tương thì thào tự nói, ỡ độ cao vị trí của hắn, giúp hắn biết rất nhiêu bí tân không muốn người biết, dưới để tinh của Dương Phàm, dường như hắn nắm bắt được điêu gì.
- Vu Tôn?
Dương Phàm nhíu mày, Hoán Thiên Nha đột nhiên sinh ra cảm ứng, thẩm cười lạnh nói:
- Rốt cục để ta biết tồn tại của ngươi, tướng rằng đứng ở ngoài hệ thống lực lượng, ta sẽ không làm gì được ngươi sao?
- Ha ha! Cho dù có người khác hiệp trợ thì như thế nào? Truy tìm Tần Hân công chúa và Chí Bào Long Khí, chính là bổn ý của Lục mỗ. Lục mỗ còn phải cảm tạ người âm thẳm tương trợ. giúp ta nhanh như vậy tìm được ngươi. Bôn tọa cho rẳng, đây không phải là bị người lợi dụng xếp đặt. mà là mỗi bên đều có lợi.
Trước đó, đổi phương hoàn toàn xem hắn như là một con kiến, nắm quyển sanh sát trong tay. quan niệm chi cẩn hội tụ phần thẩn lực trong ý niệm, liền có thể tiêu diệt hắn.
Trên thực tế. điều này đối phó với tu sĩ Hóa Thẩn bình thường, thậm chí đại bộ phận cường giá Thông Huyền đều dư sức thực hiện.
ở trước mặt đại tu sĩ Hóa Thẩn, hết thảy cấp dưới này đều giống như con kiến.
Mà giờ phút này. hắn thu hỗi ánh mắt nhìn xuống con kiến, xem Dương Phàm như là một đổi thủ có thể chiến một trận.
Đối với việc đó Dương Phàm chi là hờ hững tiếp nhận, không mừng không lo. trong lòng bình tĩnh như không.
Hắn hiểu thật sâu sắc độ chênh lệch về thực lực, nên cùng không nghĩ 1"ẳng đối phương quá ngông cuồng.
Nếu không phải có Tiên Hồng Quyết tự thản thôi diễn, hiện tại chi sợ sẽ giống như tu sĩ Hóa Thẩn bình thường khác, bị tiêu diệt trong ý niệm của hắn rồi.
- Xem ra chi có thể lấy nhiều đánh ít.
Dương Phàm thì thào lẩm bẩm.
"Vèo! Ầm!"
Một con quái cao tới bổn năm mươi trượng hai đầu bổn tay. hiện ra tại dưới chán Dương Phàm, bước ầm ầm trên mặt đất.
Cùng một lúc.
"Vèo!"
Thạch Thiên Hàn cùng Hàn Lưu Ly cũng đồng thời hiện ra tại trên vai viễn cổ Cự Thạch Tinh.
Hồn Căn của Dương Phàm trong nháy mắt dung nhập vào viễn cổ Cự Thạch Tinh, nối thông với đại địa, trờ thành một trong hậu thuần thiên địa.
- Ha ha! Bọn họ cũng chi trờ thành gánh nặng của ngươi mà thôi!
Lục Tương khẽ cười, tay áo bào vung lên, một vầng hào quang cuồn cuộn dài cả trăm trượng, che lấp thiên địa. ầm ẩm đánh xuống.
Dương Phàm hoảng hốt. viễn cổ Cự Thạch Tinh nâng lẻn bàn tay khổng lồ nhưbóng ma, huy động lực lượng mênh mòng trong thiên địa đánh tới.
"Ầm! Ẳm!"
ở thòi điểm hai người hợp nhất, kết hợp với thiên địa, lực lượng bộc phát ra ngăn chặn một kích của Lục Tương.
"Bùng! Bùng! Bùng!..."
Viễn cổ Cự Thạch Tinh liên tục lui về phía sau, quầng sáng u lam quanh thản Hàn Lưu Ly lưu Chuyên ớ bên ngoài thản nó. hình thánh một cái băng giáp màu lam.
Còn Thạch Thiên Hàn cả người ma khí co nít lại một cách quỷ dị. phát ra thanh âm hùng mạnh, lạnh nhưbăng:
- Ma Thần Phụ Thể!
Dương Phàm cũng biết rõ, chi có tiến vào trạng thái Ma Thẩn Phụ Thể. Thạch Thiên Hàn mới có khả năng tham chiến.