Tiên Hồng Lộ
Chương 735 : Vân Tiêu cung
Ngày đăng: 20:54 22/04/20
- Không phải có lẽ, chúng ta đã ở trong tầm giám sát của đối phương.
Lời nói vừa ra, mấv người trong mật thất chấn động tâm thần, một đám câm như hến.
Mọi người chi cảm thấy một đòng khí lạrih lan khắp toàn thân.
Trong lòng Dạ Thiên bị đả kích mạrih.
Với tu vi của hắn căn bản không có cảm giác gi.
Có lẽ giờ phút nàv đối phương ngay tại bên cạnh mà hắn không phát hiện ra.
Trong mật thất im lặng như tờ.
Chọt một mảnh quang lưu xanh biếc như thủy ngân chảy khắp mật thất.
Vách tường bốn phía mật thất rất nhanh ngưng tụ ra một quầng sáng màu xanh, chẳng những phong tỏa lối vào mà còn hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài.
ở trong tẩm nhìn, quầng sáng màu xanh biếc kia có dạng trong suốt, bên ngoải là một hải đương màu xanh vô tận.
Vô số đây leo màu xanh biếc từ trong hải dương màu xanh kia trào ra. xuyên qua quầng sáng, từng chút áp chế không gian noi mấy người.
Một cỗ lực lượng to lớn mà không dịu đàng giữ chặt mấy người trong mật thất tại chỗ. không thể nhúc nhích.
- Lĩnh vực?
Dương Phàm khẽ nhướng mày.
Thần thông như thế gần như là lĩnh vực mới có. cách Đại La Kim Tiên thượng vị. cảrih giới Tiên Quân chi nừa bước.
Thần thông tự thàrih lũih vực. điều nàv đã vượt khòi lực lượng của Đại La Kim Tiên bìrih thường.
Tu vi người ra tay kia đã bước nừa bước vào cảrih giới Tiên Quân.
- Người có thực lực như vậv ờ Thiên Tường vương triều cũng là lông phượng và sùng lân... Dĩ nhiên là nàng! 1
Trong lòng Dạ Thiên kirih hô.
- Sao vậy? Ngươi biết người này?
Không ngờ Dương Phàm có thể cảm nhận được thanh âm trong lòng hắn, thần niệm truyền âm nói.
Dạ Thiên vốn xuát xứ từ một gia tộc của Thiên Tường vương triều, sau đó bới vì tranh đấu nội bộ mà gia tộc diệt vong, còn hắn cũng may mắn thoát được một mạng.
Đúng lúc này. một thanh âm nữ nhân trong trẻo lạnh lùng truyền đến:
- Lâm Viễn Thành lại có nhân tài như thế. có thể cảm nhận được sự tồn tại của bản điện.
Tiếng nói vừa dứt. vô số quang lưu màu xanh trong mật thất bắt đầu nhộn nhạo, một vị tiên từ thân mặc váy xanh hoa lệ. dung mạo tuyệt mỹ cao quý từ hải dương màu xanh bên ngoài quầng sáng hiện lên.
Nàng đứng trên một lá sen màu xanh, nhẹ nhàng như tiên, cao cao tại thượng, siêu nhiên xuất trần.
Dương Phàm thầm giật mình. Nàng này là một trong những nữ nhân có tư sắc khí chất nhất từ khi hắn phi thăng thượng giới đến nay.
Một người khác chính là người phi thăng Hoa Nguyệt.
Nữ nhân thần bí váy lụa xanh phất phới trong gió, khuôn mặt như ngọc, có một vè đẹp như thiên nhiên đắp nặn mà thành.
Hắn vốn có ý chém giết nàng này. thậm chí phá hủy thế lực thống trị là Thiên Tường vương triều, nhưng cảm ứng vô hình cùa hắn khiến hắn vứt bỏ ý niệm này.
Trải qua tính toán. Dương Phàm biết được có lẽ có thể tim được manh mối Vũ Tịch từ nàng này.
Từ khi tới Tinh Thiên thế giới đến nav, Dương Phàm hiểu được Vũ Tịch ỡ một nơi nào
đó.
Theo đủ loại phản ứng cùa sứ giả thượng giới Từ Lân Ngọc Thiếu có thể đoán ra thân phận Vũ Tịch rất cao. hơn phân nửa là ở phía trẽn chín tầng trời.
Thiên Tường Công chúa này hiểu biết về Vân Tiêu cung tự nhiên không ít, nhưng nói đến trinh tự càng cao han đa phần đều tới từ truyền thuyết.
- Lúc trước ta cũng chi là một thị nữ của Vân Tiêu cung, sau đó tu luyện thành công, chù nhân thấy ta có tiềm lực tạo hóa, liền cho ta trờ về tu luyện trăm vạn năm, nếu ngày sau có thể đạt tói trinh tự Tiên Quân có thể trỡ lại VânTiêu Cung truv tìm tạo hóa.
Thiên Tường Công chúa ngược lại có hòi thi đáp, rất là thức thời.
Đương nhiên trọng vếu nhất là thực lực của Dương Phàm đạt tới trinh độ khiến nàng kírih sợ không thôi.
"Với thân phận Công chúa một nước của nàng này lại chi là một thị nữ của Vân Tiêu cung". Sau khi Thiên Tường Công chúa nói xong. Dương Phàm cũng thầm giật mình.
Tuy nhiên nghĩ đến Vân Tiêu cung này chưởng quản cả một đại lục. địa vực như Tra Châu này có đến hàng vạn.
Tính ra Công chúa của một Thiên Tường vương triều căn bản bé nhỏ không đáng kể. thậm chí còn phải cảm tạ tròi cao ban ân.
Trong Tirih Thiên thế giới, thế lực ờ mặt đất cùng trên tròi cũng giống như sự khác biệt giữa thế giớii phàm trần và tiên nhân.
Tuv nhiên Thiên Tường Công chúa này cũng thật có chút tạo hóa, có thể thoát ra khỏi thân phận nha hoàn và được chủ nhân ban thường.
- Chủ nhân ngươi hầu hạ ở Vân Tiêu cung có thân phận thế nào?
Dương Phàm đầy hứng thú hỏi.
Thiên Tường Công chúa không tự chù lộ ra vẻ tự hào:
- Chù nhân cùa ta chírih là một ngôi Ám Dạ Chi Tirih rực rỡ nhất trong Tinh Thiên thế giới: Công chúa cùa Vân Tiêu Cung - Bích Dao Vân Tiên.
Bích Dao Vân Tiên!!!
Thể xác và tinh thần Dương Phàm khẽ chấn động, trong mắt nờ rộ thần quang khiếp người.
Trong đầu hắn bỗng nhiên hiện lên một đoạn trí nhớ: Một vị tiên từ tuyệt trần trong Thủy tirih trì. chân ngọc để trần trắng như tuyết, đứng trẽn Thần điểu sặc sỡ. tung tăng bay múa như Tinh linh tiên từ trong gió nhẹ. Dáng người nàng uyển chuyên, váy dài nhiều màu rực rỡ. khuôn mặt hoàn mỹ không tỳ vết, da thịt như tuyết, mắt như nước hồ thu, một cái nhíu mày một nụ cười như vẻ đẹp của tự nhiên.
Mái tóc dài cùa nàng như cành liễu nhẹ nhàng phất phới, trên đinh đầu của nàng đường như có thể nhìn thấy nhiều tầng mây lành, ánh chiều tà rọi xuống quanh thân từng hạt mưa rải xuống làm vạn vật bừng bừng sức sống. Sự tôn tại cùa nàng khiến vạn vật thế gian xảy ra biến hóa titih tế, khiến hết thảy đều trờ nên tốt đẹp.
Bích Dao Vân Tiên: Chuvển thế cồ lịch ba ngàn năm trăm vạn năm.
Rắc! Pho tượng Bích Dao Vân Tiên trong Thủy tinh trì kia đột nhiên hóa thành mãnh nhò. biến mất khỏi thế gian.
Vân Vũ Tịch lơ lừng trong không trung, dáng người tuvệt lệ phiêu dật tự nhiên, tiên khí quanh quẩn. Váy đài Công chúa nhiều tầng càng tăng thêm vẻ thần thánh cao quý.
- Dương đại ca...
Vân Vũ Tịch nhìn chăm chú Dương Phàm hồi lâu. giãy dụa một lát. tìrih yêu sâu sắc đến từ trong trí nhớ lộ ra không thể tự chủ.
Trong đôi mắt đẹp mịt mờ hơi nước, giãy dụa lưu luyến thống khổ.