Tiên Hồng Lộ
Chương 736 : Quốc sư
Ngày đăng: 20:54 22/04/20
Một tháng sau. Tra Châu. Thiên Tường vương triều.
Một tin tức chẩn động vương triều truvển ra: Thiên Cơ Thánh nữ bị địch nhân bắt sống!
Trong lúc nhất thời toàn Thiên Tường vương triều rung động.
ở trong lòng vô số bìrih dân, Thiên Cơ Thárih nữ chính là tượng trưng cùa vương triều.
Mà hiện giờ thân phận của Thiên Cơ Thánh nữ này càng thêm, đặc thù, còn là Công chúa cao quý của vương triều.
Biết được việc này. không ít người ngưỡng mộ cùng theo đuổi Công chúa hận không thể phanh thây sứ giả do Chu Vũ Thành phái tới.
Nhưng hai nước chiến tranh, không chém sứ giả.
Công chúa còn làm con tin trong tay địch quân, Thiên Tường vương triều càng không đám hành động mù quáng.
Trong đại điện hoàng cung, vài vị đại thần được quốc quân triệu tập tới.
Thiên Tường quốc quân mặt mày ù dột đăm chiêu.
Mấy vị đại thần này đều lộ vẻ ngưng trọng, ngay cả thở mạnh cũng không đám.
- Lý thừa tướng, ngươi có ý kiến gì không?
Thiên Tường quốc quân chỉ đích danh nói.
- Hồi bệ hạ. Dõi khắp Tra Châu, người có thể bắt giữ Công chúa điện hạ ít ói không có mấy người. Nhân vật như vậy, làm sao lại xuất hiện ờ Lâm Viễn Thành nho nhò? Thần nghĩ rằng, hân là nên phái sứ giả. trước tiên tới đàm phán cùng liên mirih hai thảrih này. kéo dài thời gian, chuộc Công chúa về. Mặt khác cùng lúc phái cao thủ bí mật điều tra, nếu có khả năng có thể nghĩ cách cứu Công chúa.
Vẻ mặt Lý thừa tướng cung kính, nói năng cẩn thận.
- Nhưng là... Phái người nào đi thi thích hợp nhất?
Thiên Tường quốc quân trầm tư nói.
- Nếu liên minh hai thành kia có thể bắt giữ công chúa. ít nhất có cường giả Kim Tiên lục trọng trờ lên. Thân cho rằng, có thể đảm nhiệm việc này. khắp vương triều ta cũng là cực ít. Mà nếu muốn tăng phần nắm chắc, sứ giả phái ra phái có tu vi vượt qua Công chúa điện hạ. Cho nên thần thấy, chi có một người thích hợp...
Lý thừa tướng nói tiếp.
- Ý ngươi là... Quốc sư!?
Sắc mặt Thiên Tường quốc quân khẽ biến, nói đến hai chữ cuối giọng nói có một tia run
run.
Vị Quốc sư thẩn bí kia cùa Thiên Tường vương triều đã tồn tại cực kỳ lâu đời.
Tục truyền tồn tại từ trước khi sáng lập vương triều.
Dương Phàm đứng ờ một bên thầm giật mình.
Tu vi ý cảnh của nho sĩ râu bạc quả nhiên huyền diệu rihập hóa, nhất cừ nhất động lại có một loại uy năng.
Loại uy năng này không phải tới từ pháp lực cũng không phải là tinh thần uy áp mà là một loại ý cảnh.
- Xin hòi đại danh Quốc sư?
Dương Lâm rất khách khí nói.
Lúc này chúng thẩn từ trong toàn đại điện đều không đám thờ mạnh, tâm thần của mọi người đều hội tụ tại vị Quốc sư vương triều này.
Vô hình trung đường như hắn trờ thành trung tâm cùa thế giới, sự phát triển cùa mọi sự vật đều xoay quanh hắn.
"Loại ý cảrih vô hìrih này có thể ảnh hường đến tâm tìrih cùa người khác. Nếu như tăng thêm một tầng, có thể ảrih hường đến vạn vật thiên địa, V chí đại biểu thiên uv.." Dương Phàm chỉ quan sát Quốc sư vương triều.
Dù sao rất khó có cơ hội nghiên cứu sâu xa cảrih giới cùa một cường giả cấp bậc Tiên Quân.
Loại cơ hội này đối với hoàn cảnh của Dương Phàm trước mắt quả thật khó được.
- Lão hủ tu luyện nhiều năm, sớm đã quên mìrih họ gì, gọi là gì. Nếu các vị nguyện ý. có thể gọi là Quốc sư.
Quốc sư thản nhiên nói.
Lúc nói chuyện với những con kiến này. trên mặt hắn gần như không có dao động cảm xúc.
Theo sau. Dương Lâm bắt đầu thương lượng vấn đề con tin với Quốc sư.
- Lần này lão hù đến Lâm Viễn Thàrih, mục đích là đưa Công chúa về.
Quốc sư không nhanh không chậm nói.
Đưa về.
Hắn nói rất nhẹ nhàng.
Lời nói này khiến mọi người sinh lòng tức giận.
Nhưng không biết vì sao, trong lời nói của lão già này hình như có một uy lực không thể làm trái.
Khi nhìn thẳng vào mắt Quốc sư. tâm thần Dương Lâm run lên, trên trán đổ mồ hôi lạnh.
Dường như đối phương không có động tác gì, nhưng chỉ là ánh mắt nhìn vào khiến cho hắn hít thờ không thông.
Vô hình trung, trong không gian đại điện sirih ra một cỗ lực lượng huyền bí. hóa thành bàn tay khổng lồ vô hình bóp lấy cổ họng hắn.