Tiên Hồng Lộ
Chương 787 : Tử vong
Ngày đăng: 20:56 22/04/20
— Dương Phàm dù muốn ngãn cản cùng đă không còn kịp. Hồ Phi phi thân lên, í. bước vào trong Truyền Tong Trận, đứng đổi diện pho tượng hai màu đen trắng, " nhìn thẳng về phía Huyết Sát Thần Đế.
- Ta chọn... lẻ!
. Hồ Phi lấy hết khí lực, chậm răi phun ra mấy chữ.
Đặt đúng - quá quan!
Đặt sai - tử vong!
Lựa chọn sổng chết, ranh giới giữa thành công và thất bại.
Trong chốc lát, huyết quang bao phủ quảng trường Truyền Tống Trận, toàn trường chìm vào hắc ám tuyệt đối.
Hai viên xúc xắc đang không ngừng xoay tròn.
Ba chữ vô cùng đơn giản lại quyết định vận mệnh của Hồ Phi.
Một bước này bước ra có thể là thâm uyên vô tận, cũng có thể là mộng ảo thiên đường.
Khóe miệng Huyết Sát Thần Đế hiện lên một tia nghiền ngẫm.
Dương Phàm cũng phát hiện xúc xắc là chẵn hay lẻ không phải do hắn quyết định mà chính là pho tượng hai màu kỳ quái chủ đạo.
Cho nên, ngay cả Huyết Sát Thần Đế cũng không thể biết được kết quả cuối cùng.
- Hồ Phi, ngươi nhất định phải xông quan thành công!
Dương Phàm cắn chặt hai hàm, trong lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi, sự khẩn trương trước ngy chưa từng có.
Trong thể giới tối đen này, hai viên xúc xắc màu máu giống như tử thần đoạt mệnh, hầu hết Thí luyện giả đều phải chờ đợi quyết định của nó.
Rốt cục, thời gian dài như một thể kỷ cũng đă trôi qua.
Hai viên xúc xắc màu máu từ giữa không trung hạ xuống, chậm răi lăn lộn vài vòng.
Lúc này, đồng tử trong mắt Dương Phàm co rụt lại, điểm số không ngừng biển hóa.
Rất nhanh, hai viên xúc xắc cố định lại, hiện ra một con số khiến Dương Phàm như bị sét đánh trúng: Mười hai điểm.
Mười hai, chẵn!
Hồ Phi đặt cửa chính là lẻ, sắc mặt hắn tái nhợt, hô hấp như đọng lại, muốn quay lại nhìn Dương Phàm lần nữa nhưng lại như mất hết cả khí lực.
Ông—
Từ trên pho tượng hai màu bắn ra một đạo hắc quang tử vong.
- Khônggggg!
Dương Phàm hét lớn một tiếng, thân hình nhoáng lên, lao về phía quảng trường Truyền Tống Trận.
- Ha ha ha... Không ai có thể vi phạm quy tắc!
Huyết Sát Thần Để vung tay ra, một mảnh tinh quang màu máu nhò như hạt đậu nhưng rậm rạp như mưa bao phủ lấy Dương Phàm.
Dương Phàm căn bản không tính tới việc trốn tránh và phòng ngự. Hắn chi nghĩ cách cứu Hồ Phi, dùng hết sức để cứu hắn, dù trả giá như thế nào cũng được.
Ầm---
Màn mưa tinh quang màu máu đánh nát thân thể Dương Phàm.
Đồng thời, thân thể Hồ Phi đă bị hắc quang tử vong bao phủ, trở nên tan ră.
- Không đượcccccc!
Trương Du Vũ chớp chớp đôi mắt, ánh mắt có chút giảo hoạt.
Dương Phàm lập tức hiểu được Trương Du Vũ và Tinh Nguyệt Thánh nữ dùng hình thức nào đó tham gia vào trò chơi trong Đại Thiên thần tháp, cũng phải tuân thủ quy tắc.
Hắn hít sâu một hơi hòi:
- Có thể nói cho ta biết, lúc trước có bao nhiêu người đã xông quan?
- Bổn mươi sáu người!
Trương Du Vũ thành thật đáp, ánh mắt nhìn Dương Phàm có chút đặc biệt.
- Lại hòi một vấn đề, bằng hữu của ta đà chết còn có thể sống lại được không? Dương Phàm nhìn thẳng Trương Du Vũ nói.
- Cái này...
Trương Du Vũ muốn nói lại thôi, cuối cùng lắc đầu nói:
- Ta cũng không biết! Có lẽ xông qua tất cả các cửa thí luyện thì sẽ có hy vọng
đi!
Vấn đề này rố ràng vượt qua phạm vi quy tắc của nàng, Trương Du Vũ thích trả lời thế nào cũng được!
Dương Phàm lại cảm thấy được một tia hy vọng.
Nếu không thể thì Trương Du Vũ đă hoàn toàn có thể nói rằng: "Người đã bị chết, không thể sống lại! Đây là quy tắc!"
Nhưng nàng lại không nói như vậy, từ đó cho thấy đúng là vẫn còn hy vọng.
- Hồ Phi, ta nhất định sẽ cổ hết sức để cứu sống ngươi!
Dương Phàm nói xong liền tiến vào một nhà trọ động phủ, bể quan tu luyện!
Còn lại mấy chục năm, hắn cũng muốn nhanh chóng củng cố cảnh giới hiện có.
Lần này, hắn không đi tìm pháp bảo đẳng cấp cao hơn. Mặc dù Dương Phàm biết nhừng người xông quan phía trước cõ lẻ cũng đủ điểm công tích để đổi Thần khí.
Thời gian thấm thoát trôi qua, nhoáng cái đă qua mấy chục năm.
Dần đạo giả Trương Du Vũ triệu tập tất cả Thí luyện giả vào cùng một chỗ.
Khóe mắt Dương Phàm lóe lên, quả nhiên thấy được một số Thí luyện giả đă có được Thần khí.
Nhưng sắc mặt hắn vẫn bình thản, coi như chưa từng nhìn thấy.
Mặc dù mất đi tư cách người đầu tiên xông quan, thậm chí top mười người đầu tiên nhưng tu vi Dương Phàm lại hơn xa nhừng Thí luyện giả khác nơi này.
Trương Du Vũ nhìn lướt qua hơn trăm người nơi này, lên tiểng nói:
- Tiếp theo sẽ tiến vào Tàng Bảo Điện dưới đất.
Tàng Bảo Điện dưới đất!?
Mọi người nghe được năm chữ này đều có chút tim đập nhanh hơn, nhiều Thí luyện giả có tư tưởng rút lui cũng thay đổi ý nghĩ.
- Trước đó, có thể lựa chọn tiếp tục xông quan hoặc từ bò!
Trương Du Vũ thực hiện quy tắc!
Nhưng Tàng Bảo Điện dưới đất như có hấp dẫn trí mạng, không ai chịu từ bò.
- Cửa thứ sáu, yêu cầu mở ra một bảo tàng ở Tàng Bảo Điện dưới đất, cũng phải thu được một kiện vật phẩm cấp Thần khí...