Tiên Hồng Lộ

Chương 788 : Tu vi đỉnh cao

Ngày đăng: 20:56 22/04/20


- Cửa thứ sáu, yêu cầu mở ra một bào tàng ở trong Tàng Bảo Điện dưới đất, cùng thu được một kiện vật phẩm cấp bậc Thần khí. Sau khi đạt được yêu cầu, có thể bằng vào Truyền Tống Lệnh trong tay để rời đi!



Thần sắc Dần đạo giả Trương Du Vũ nghiêm trang, tuyên bổ quy tắc của cửa thứ sáu.



Sau khi chúng Thí luyện giả nghe được nội dung cửa thứ sáu thì không khôi tim đập nhanh hơn, nhiệt huyết sôi trào, tình cảm mãnh liệt hướng về phía trước.



Càng không tưởng được chính là một cửa này còn phải thu được vật phẩm có cấp bậc đạt tới Thần khí. Đây chính là mục tiêu của mỗi một Thí luyện aiả khi tiến vào Đại Thiên thần tháp.



Ngay cả Dương Phàm với mặt mũi vô cảm cũng lóe ra một tia vui mừng khó kiềm chế.



Hưu—



Trương Du Vũ bắn ra mấy chục chiếc Truyền Tổng Lệnh, rơi vào tay mỗi Thí luyện aiả.



Dương Phàm hơi trầm ngâm một chút lập tức hiểu được tác dụng của những Truyền Tống Lệnh này.



Nhiệm vụ của cửa thứ sáu này không nghi ngờ là rất tự do. Hoàn thành nhiệm vụ có thể tiếp tục ở lại, thu được càng nhiều bảo tàng.



- Phần thường cho cửa thứ sáu này không tính hoàn thành xông quan trước hay sau nhưng lại liên quan tới số lượng bảo tàng được mở ra. Mờ ra càng nhiều bảo tàng thì điểm công tích càng cao. Lần đầu tiên sẽ thưởng cho hai ức điểm công tích, mỗi khi mỡ ra thêm một bảo tàng sẽ lại tăng thêm hai ức điểm công tích.



Đổi với quy tắc cửa thứ sáu này Trương Du Vũ lại giải thích rõ thêm một chút.



Mọi người nghe vậy cũng nửa vui nửa lo.



Điều này cũng đại biểu cho phần đông Thí luyện giả dù hoàn thành nhiệm vụ cũng sẽ không lập tức rời đi, hơn nữa sè không tránh khôi một phen chém giết tàn khốc.



- Kỳ hạn cho cửa thứ sáu này là một trăm năm, người nào không hoàn thành, xóa bò!



Vẻ mặt Trương Du Vũ càng lúc càng sáng lạn, ánh mắt đảo qua mọi người, khi tới Dương Phàm thì như cổ kỵ điều 2Ì đó, thu liễm đi vài phần.



Lời này vừa dứt, mọi người lại xuất hiện một trận ảo giác.



Tiếp theo, cảnh tượng bổn phía quanh quảng trường đại biển.



Bốn phía quảng trường liền xuất hiện các loại địa hình phức tạp, có núi sông, có hồ biển, có đầm lầy, có vực sâu...



Nhừng địa hình này kéo dài mãi, không biết kéo dài tới tận nơi nào.



Càng tinh tể hơn chính là trên đĩnh đầu của phiến thể giới này chính là một tầng nham thạch cứng rắn, thần thức cũng không thể thẩm thấu vào.



Tầng nham thạch này phát ra luồng hào quang rực rỡ, chiểu rọi cả Tàng Bảo Điện này.



- Xuất phát!



Chúng Thí luyện giả hùng tâm vạn trượng, bay về bổn phương tám hướng của thể aiới rộng lớn này.



Dương Phàm đứng lặng tại chỗ, sắc mặt ảm đạm, tạm thời không động thân.



Thiên Chấn đứng bên cạnh hắn, cũng không động thân, trầm mặc không nói.



Hắn là một người thông minh, cũng không hòi sao Hồ Phi lại không xuất hiện.



- Đi! Một cửa này ta muốn có đủ nhiều điểm công tích.



Dương Phàm nhìn về phương xa, ánh mắt ngày càng lãnh liệt, không chút che dấu sát khí trong lòng.




Phàm là Thí luyện giả thành công vượt qua cửa thứ năm, ít nhất đều có hơn một ức điểm công tích.



Một hơi miểu sát ba gă Thí luyện giả, những Thí luyện giả còn lại đều sắc mặt trắng bệch.



Thực lực mạnh nhất là Thần Anh thân thể cũng trở nên cứng ngặc, cây đoản đao nắm chặt trong tay, dấu sau tay áo đang không ngừng run rẩy.



Vẻ sợ hãi, hoảng loạn hiện rố trong đồng tử của hắn.



Thiên Chấn vốn bị sát khí bao phủ, thân thể như hãm vào hầm băng lực này toàn bộ áp lực đều tiêu tan, cũng đang vô cùng chấn kinh.



Hắn còn chưa kịp thở ra một hơi thì ba gă Thí luyện giả cấp Tiên Để đă liền chết đi.



Không ai nhìn thấy Dương Phàm ra tay như thế nào!



Từ một trình độ nào đó mà nói thì hắn căn bản không ra ta, chi bằng một ý niệm đã đủ nắm giữ sinh mệnh và linh hồn đối phương trong tay mình.



- Ahhhhh...



Một gă Thí luyện giả có một thanh pháp bảo đang lao về phía Dương Phàm nhìn thấy tình cảnh này thì đà không còn kịp thu tay.



- Chết!



Dương Phàm chỉ nói một từ!



Bùm!



Lại thêm một cỗ thi thể rơi vào trong hồ nước, làm nổi lên một mảnh sóng nước.



Mấy tên Thí luyện giả nơi này, gồm cả mới kẻ mới tới đều hít sâu một hơi khí lạnh.



Mọi người, gồm cả Thiên Chấn đều không rét mà run.



- Đây là lực lượng Diễn Sinh Kỳ sao?!



Thiên Chấn vô cùng kinh hãi. Hắn rốt cục hiểu được Dương Phàm vì sao lại từ bò phần thường của cửa thứ năm.



Hắn coi đó là cái giá phải trả để đạt được đinh cao trong tu vi.



Đứng ờ đinh cao tu vi, Dương Phàm là chúa tể nắm giữ sinh tử.



Lấy hồ nước làm trung tâm, lại có một đám Thí luyện giả lục tục lao tới nhưng cả đám đều đứng yên tại chỗ.



Tất cả số Thí luyện giả này đều câm như hến.



Dương Phàm huơ tay lên, một con khôi lỗi thú bay ra, kiểm tra những chiến lợi phẩm lưu lại trong không aian aiới chi mấy cỗ thi thể kia.



Mỗi Thí luyện giả đi tới được cửa này, không nghi ngờ thu hoạch đều rất phong phú.



Trong quá trình con khôi lỗi thú kiểm tra chiến lợi phẩm, hơn mười tên Thí luyện aiả nơi này ngay cả cử động nhò cũng không dám.



Hưu-—



Đồng thời, những Thí luyện giả khác tới sau thấy không khí nơi này cũng cảm thấy vô cùng khó hiểu.