Tiên Lộ Phong Lưu

Chương 66 : Chủ nhân và nô lệ

Ngày đăng: 18:43 18/04/20


A cơ man vành mắt từ từ đỏ lại, nàng ôm lấy ngực trần, thấp giọng nói:



- Mạn Nhi đang suy nghĩ, nếu như ngày đó chủ nhân thật bị Mạn Nhi hại chết, chờ bọn hắn phát hiện Mạn Nhi đã không phải là xử nữ, nhất định sẽ rất tức giận mà đem Mạn Nhi bán đi.



- Chủ nhân mua Mạn Nhi, Mạn Nhi thật ra thì trong lòng rất sợ. Sợ chủ nhân giống nam nhân khác, trừng phạt nữ đày tớ bọn chúng không thích. Nhưng chủ nhân lại đem thân khê cho Mạn Nhi. Còn nói, chủ nhân đã đáp ứng, phải cứu Mạn Nhi ra.



Thiếu nữ bật khóc.



- Mạn Nhi không là người xấu... Chẳng qua là, chỉ là bọn hắn...



A cơ man ngước mặt, hai tay đặt ở bộ ngực, chân thành nói:



- Xà thần linh thiêng, kể từ khi biết chủ nhân thật sự khoan thứ cho Mạn Nhi rồi, ta, A cơ man ba na, đã thề phải báo đáp chủ nhân.



Vừa nói, nàng vừa nghẹn ngào:



- Nhưng mà Mạn Nhi không có gì cả, chỉ còn lại có thân thể này. Nhưng Mạn Nhi phản bội chủ nhân, chủ nhân người đã không thích Mạn Nhi rồi...



Ah, tội nghiệp quá! A cơ man nói lời này cùng nước mắt, khiến cho Trần Tiểu Thiên trong lòng vừa đau vừa ngọt. Ặc! Cái gì xà thần? À, chắc là thần thánh nào đó mà bộ tộc của nàng thờ. Xem ra nàng này không phải người thuộc lục triều, mà là bộ tộc ít người nào đó. Oi, dù sao cũng mặc! Trần Tiểu Thiên tự tay đem A cơ man ôm vào trong ngực, cho nàng ngồi trên đùi mình, giống như dụ dỗ cô bé, vừa lau đi nước mắt trên mặt nàng, vừa nói:



- Lúc này em cũng là chuyện đó mà khóc?



A cơ man gật đầu, khóc không thành tiếng:



- Là em đã nói dối...



Trần Tiểu Thiên an ủi:



- Khổ sở cho em rơi, ta sẽ không trách em đâu.



A cơ man nước mắt gợn sóng, nghẹn ngào nói:



- Chủ nhân tại sao đối với Mạn Nhi tốt như vậy?



- Có lẽ...



Trần Tiểu Thiên nghi một lát:
Trần Tiểu Thiên vẽ một cái cửa:



- Chỉ cần mở cửa, là có thể đi bất kỳ địa phương nào muốn đi...



- Là truyền tống môn?



- Ngộ lặc cá khứ! Còn có súng hơi, khẩu súng có ống nén khí, bóp một cái, bùm... bắn bay viên đạn...



- Là.... pháp khí gì thế?



A cơ man nhìn mặt mèo Doreamon trên bàn, vẻ mặt tươi cười, mang chút sùng kính nói:



- Thần linh của huynh thật là cường đại.



Trần Tiểu Thiên thiếu chút nữa cắn đầu lưỡi của mình. Không ngờ hắn lại ở thế giới khác bị cho là túi đồ của Doreamon. Trần Tiểu Thiên rất khó giải thích với A cơ man rằng, các tác phẩm Anime cùng thần thoại là khác nhau. Đối với nàng mà nói, có vô số thứ thần kỳ hắn kể ra, hoặc là món đồ của thế giới tu chân nào đó, hoặc là các bậc đại năng, thần linh mới làm được.



- Tại sao?



A cơ man nghi ngờ địa nhìn Trần Tiểu Thiên vẻ mặt.



... Không có gì.



Trần Tiểu Thiên không muốn ở cái thế giới này sáng tạo ra một tông giáp sùng bái Doreamon, hắn ôm A cơ man đứng dậy:



- Lau khô nước mắt đi.



Hắn cười nói:



- Ngươi thân thể em thật nhẹ.



A cơ man chợt nói:



- Chủ nhân tuy không hỏi, nhưng nô tỳ phải nói. Theo truyền thuyết, trong dòng máu của nô tỳ có máu huyết của thần linh. Trong bộ tộc tương truyền rằng, con cháu của bộ tộc ngày nào đó có cơ may thức tỉnh sự truyền thừa từ máu huyết của mình.



-----o0o-----