Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 134 : Trương Hằng ngủ say

Ngày đăng: 22:49 19/04/20


Hai ngày liên tiếp trôi qua, trong nhà tù vương phủ yên ắng. Ngay cả mấy người trong phòng giam số mười một cũng không có động tĩnh gì lớn.



Thị vệ hắc Bào qua lại tuần tra ngoài hành lang nhà tù cũng âm thầm buồn bực.



- Trâu tiên sư. Vì sao người này còn chưa tỉnh, đều ngủ hai ngày rồi.



Khỉ ốm không kiềm chế được, qua lại bên cạnh thanh niên áo Bào tím nói.



- Chờ.



Thần sắc Trâu đạo sĩ như thường nhìn thoáng qua Thanh niên đang trong giấc ngủ. sau đó bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.



- Nam Cung Dược Sư. ngươi qua xem lại một chút?



Lăng Thiên nói với thư sinh bệnh hoạn ở trong góc phòng giam.



Thư sinh, này có dạng yếu không chịu nổi gió lớn. sắc mặt cũng rất không bình thường nhưng không có bất kỳ người nào dám coi thường hắn.



Hắn chậm rãi đi tới trước người Thanh niên áo Bào tím. thong thả ung dung nói:



- Ngày hôm qua đã xem qua. thể chất người này không thể đánh giá theo lẽ thường.



Nói tới đây, hắn đưa ra một ngón tay khiến người ta khiếp sợ. Ngón tay hắn là màu xanh thẫm. trong ánh sáng mỏng manh lóe ra vẻ sáng bóng làm người kinh hãi.



Không chỉ như thế, hai cánh tay của hắn đều màu xanh thẫm, giống như hai con độc mãng có độc tố trí mạng.



Trong ánh mắt đầy sợ hãi của tù phạm khác, thư sinh này đặt ngón tay lên cổ tay Thanh niên áo Bào tím.



Thời gian chừng hai hô hấp. thư sinh ốm yếu thu hồi ngón tay. giọng đạm mạc nói:



- Sinh mệnh lực rất mạnh, cho dù ngủ thêm nửa tháng cùng không thành vấn đề.



- Nếu hắn một mực ngủ như vậy. vậy chúng ta phải chờ đến năm nào tháng nào? Chúng ta không thể tự chạy ra khỏi đây sao?



Khỉ ốm hơi oán giận nói.



- Thân thể người này thật sự mạnh mẽ. ta đều không kìm nổi muốn dùng hắn để thí nghiệm phối phương độc được của ta.



Thư sinh ốm yếu lộ ra vẻ mặt làm người ta lạnh buốt sống lưng, tử tế đánh giá thân thể Thanh niên áo Bào tím, hận không thể giải phẫu thân thể người này.



- Đáng tiếc độc dược của ta đã bị lục soát lấy đi hơn nửa trước khi tiến vào phòng giam này...



Thư sinh ốm yếu uể oải quay về góc vừa rồi.



- Tới giờ cơm rồi!



Đúng lúc này có ngục tốt đưa đồ ăn tới.



Trong Hành lang nhà tù lập tức có mấy chục tên thị vệ hắc Bào tới canh giữ. cầm đầu chính là lão già áo vải hai ngày trước. Lão tươi cười nhìn chằm chăm vào đám tù phạm này.



- Không nghĩ tới đưa cơm còn cần Đinh đại hiệp đích thân tới.



Lăng Thiên cảm thấy rất bất ngờ đối với sự có mặt của lão già áo vải.
Con ngươi linh động của Băng Vi đào quanh, tay ngọc cầm một lọn tóc của mình quệt trên mặt Thanh niên áo Bào tím vài cái.



- Ta xem ngươi có tỉnh Hay không?



Băng Vi cười hì hì.



Thanh niên áo Bào tím này có khả năng nhìn thấy cái gi trong mộng, đột nhiên thò tay ra bắt Lấy một cánh tay Tuyết trắng của Băng Vi.



- A! Đau quá!



Băng Vi bị nam nhân áo Bào tím này cầm chặt cánh tay ngọc mảnh khảnh, không thề rút ra.



- Ngươi mau buông ra!



Khuôn mặt Băng Vi đỏ bừng, cất tiếng chửi nam nhân áo Bào tím.



Nhưng nam nhân này ngủ say như trước, không có phản ứng đối với hết thảy sự vật bên ngoài.



- Sư phụ. người mau tới cứu con!



Trong mắt Băng Vi thiếu chút nữa rơi nước mắt.



- Ngươi ngàn vạn lần không nên phản kháng. Khí lực người này rất lớn. hơi dùng chút lực là có thể bẻ gãy tay ngươi.



Trâu đạo sĩ vội vàng chạy tới nhưng cũng không biết làm thế nào giải quyết vấn đề này.



- Người này thật sự quá bỉ ổi (nguyên văn **), ở trong mộng cũng biết cầm tay mỹ nữ. Trong giọng nói một tù nhân mang vẻ ghen tuông nồng đậm.



- Ta thật hâm mộ hắn a.



Một tù nhân khác thấp giọng nói.



- Mọi người nghĩ xem. có biện pháp nào không?



Lăng Thiên đề nghị.



- Vậy còn không đơn giản, lấy đao tới. chật đứt cánh tay hắn.



Trên mặt một tù nhân lóe ra vẻ âm độc.



- Các ngươi đều ăn xong rồi chứ?



Đúng lúc này, lão già áo vải lại đi tới. lệnh cho ngục tốt thu dọn tiệc rượu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



- ồ. đây là chuyện gì xảy ra?



Lão già áo vài cũng phát hiện tình huống của Băng Vi.



Băng Vi vừa ngượng vừa giận không thôi mặt ngọc đỏ bừng, trong mắt đều sắp nhỏ lệ. Cánh tay của mình bị một nam nhân xa lạ nắm Lấy trước cái nhìn chăm chú của nhiều người như vậy. Điều này cũng quá xấu hổ.



Trương Hằng đang ngủ say không biết mình đang trong giấc ngủ gần như làm hỏng danh tiết của một cô gái trong trắng.