Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 135 : Ngủ chung một phòng

Ngày đăng: 22:49 19/04/20


Nam nhân áo Bào tím đang ngủ say này tự nhiên là Trương Hằng được truyền tống ra từ trong Huyết Sát động phủ. Bởi vì tổn thương nguyên thần mức độ thấp cùng tinh thân mệt mỏi dữ dội khiến cho giờ phút này hắn vẫn chưa thể tỉnh lại.



- Nơi này rốt cục là chuyện gì Xảy ra?



Lão già áo vải nhíu mày. nhìn Băng Vi bị Trương Hằng nắm lấy cánh tay ngọc. Khuôn mặt Băng Vi ngượng đỏ bừng gần như có thể nhỏ máu. hận không thể đào một cái lỗ để chui vào.



Tuy nhiên cho dù nàng có ý nghĩ như vậy cũng không thể thực hiện được. Trương Hằng đang ngủ tuy không dùng nhiều sức lực nhưng cũng không phải một cô gái yểu điệu như nàng có thể so sánh.



- Vị kỳ sĩ này không biết vì nguyên nhân gì nắm lấy cánh tay tiểu đồ không buông, chúng ta cùng không cách nào tách bọn họ ra.



Trâu đạo sĩ cũng không biết nói thế nào thì tốt.



- Thì ra là thế.



Lão già áo vải dùng ánh mắt hồ nghi nhìn Trương Hằng vài lần, đột nhiên ra lệnh cho thị vệ hắc Bào phía sau:



- Lấy đao ra đây. chặt rụng cánh tay người này cho ta.



Một thị vệ hắc Bào phía sau lập tức đi ra, ánh mắt hắn lạnh lùng, đi tới trước mặt Trương Hằng, giơ đao lên định chém xuống.



- Không nên! Làm sao các ngươi có thể tùy tiện đả thương người chứ?



Băng Vi đột nhiên lên tiếng ngăn cản.



- Ngươi lui ra.



Lão già áo vải kêu thị vệ hắc Bào kia ngừng lại. trên mặt lộ ra mấy tia Ý cười.



- Ha ha, nguyên lai người này là tình nhân của Băng Vi tiểu thưa!



Lão già áo vải lập tức đưa ra kết luận này.



- Không không... Hắn không phải. Ta không biết hắn!



Băng Vi buồn bực không thôi. Càng giải thích, người chung quanh lại càng hoài nghi.



- Nếu không biết, vì sao lại cầu xin cho hắn?



Vài tù phạm sinh, lòng ghen tuông, hung hăng nhìn chằm chằm Trương Hằng đang ngủ say.



- Được rồi. hiện tại chúng ta nói chuyện chính. Nguồn truyện: Truyện FULL




Mới đi dạo nửa vòng ở Thanh Ninh Cư. sắc Trời tối dần. Đám người hầu bắt đầu an bài chỗ ở cho những người này.



- Mời Trâu tiên sư và Băng Vi tiểu thư đi bên này. Vương gia đã chuẩn bị cho các vị một tiểu viện tốt nhất.



Một người hầu đưa đám người Trâu đạo sĩ tới một tiểu viện tĩnh lặng.



- Sư phụ. ta nên làm gì bây giờ? Hắn...



Băng Vi rất bất đắc dĩ nhìn Trương Hằng một cái. Đối phương vẫn ngủ say như trước, không có một chút dấu hiệu tỉnh lại.



- Được rồi, hai người các ngươi về chỗ ở của mình trước đi.



Trâu đạo sĩ trước tiên đuổi hai đại hán nâng Trương Hằng đi.



Trương Hằng nắm cánh tay ngọc của Băng Vi. nửa thân thể lập tức đè lên trên người Băng Vi.



Trên mặt Băng Vi lại ngượng đỏ bừng, hận không thể hung hăng đá người này mấy cái.



Người hầu kia nhắn nhủ vài câu rồi vội vàng rời đi.



- Sư phụ. người nghĩ biện pháp gì đi. Chẳng lẽ đêm nay con cùng với hắn...



Nghĩ đến đây, sắc mặt Băng Vi càng khó coi.



- Lực đạo người này không giống người thường, một thân nhục thể đao thương không vào. Túi trữ vật của ta cũng không ở trên người, muốn mạnh mẽ tách các ngươi ra là không có khả năng.



Trâu đạo sĩ trầm ngâm nói.



- Vậy nên làm thế nào? Chẳng lẽ con ngủ cùng một chỗ với một nam nhân xa lạ sao?



Nghĩ đến điều đáng sợ này. trong mắt Băng Vi lại bắt đầu lóe ánh lệ.



- Băng Vi. con cũng không nhỏ nữa. Người này cũng là người tu tiên, ngay cả ta cũng nhìn không ra tu vi. chẳng lẽ con không để ý đến hắn?



Đôi mắt Trâu đạo sĩ hơi híp lại. cận thận đánh giá Trương Hằng, càng ngày càng cảm thấy đối phương không tầm thường.



- Sư phụ!



Băng Vi hờn đỗi nói một câu. vẻ mặt xấu hổ giận dữ kéo Trương Hằng đi vào trong phòng mình...