Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 137 : Trương Hằng thức tỉnh

Ngày đăng: 22:49 19/04/20


Tâm tình Băng Vi lúc này như ngọn đèn chập chờn trong phòng. Trương Hằng nắm chặt cánh tay ngọc nhỏ nhắn mềm mại của nàng, làm cho nàng không thể động đậy, chỉ có thể nằm dựa vào một bên người đối phương.



Dùng phương thức thân mật như thế nằm cùng một nam tử xa lạ. lòng xấu hổ của Băng Vi đã bị khiêu chiến lớn nhất từ trước đển giờ. nàng có thể cảm nhận được trái tim nhỏ của mình đang bùm bùm đập rộn lên.



Còn Trương Hằng vẫn ngủ ngon lành như cũ. sắc mặt không có chút ý nghĩ tà ác nào.



"Có lẽ hắn là một người tốt..."



Băng Vi len lén quan sát khuôn mặt anh tuân phi phàm của Trương Hằng, trong lòng nghĩ tới phương hướng tốt hơn.



Nếu như Băng Vi biết Trương Hằng đã từng trải qua bài học sinh lý nữ tính, không biết sẽ sinh ra ý nghĩ gì.



Ánh sáng trong phòng dần dần tối lại. Thẳng đến một lúc đột nhiên tắt ngấm.



- A...



Băng Vi phát ra một tiếng kinh hô.



Nhất Thời, toàn phòng chỉ còn một mảnh đen kịt, chỉ còn có nhịp tim đập rộn ràng của Băng Vi.



"Mắc cỡ chết được... lẽ nào phải ngủ như thế nậy."



Băng Vi nằm ở bên cạnh Trương Hằng. có thể ngửi được mùi mồ hôi tràn ngập khí tức nam tử.



- Băng Vi, con ở trong phòng có được không?



Đúng lúc này, ngoài phòng truyền đến tiếng nói của Trâu lão đạo sĩ.



Nữ ái đồ của mình ngủ cùng phòng với một nam tử xa lạ. Trâu lão đạo sĩ cũng có chút lo lắng.



- Con... con đã ngủ rồi.



Băng Vi không dám đi mở cửa. cho dù nàng dám đi mở cửa. cũng không làm được.



- Hả, sao lại có cấm chế ở đây?



Trâu lão đạo sĩ đột nhiên phát hiện ra Quỷ Anh đã động tay chân ở ngoài phòng.



"Không xong rồi..."



Trong lòng Băng Vi thầm hô không tốt.



- Băng Vi, còn có chuyện gì không, mở cửa ra. để sư phụ vào xem.



Trong giọng nói của Trâu lão đạo sĩ mang theo một tia uy nghiêm không thể chống lại.



- Sư phụ... Con thật sự không có chuyện gì. chỉ là có chút khó chịu, sợ bên ngoài quá ầm ỹ, cho nên mới bố trí một cái cấm chế cách âm.



Băng Vi gấp gáp vội vàng giải thích.




- Chờ đã!



Trương Hằng đang ngủ say bỗng vươn tay ra. lại nhào vào khoảng không.



- Xảy ra chuyện gì?



Đúng lúc này, Trương Hằng bỗng mở mắt ra. hào quang trong ánh mắt như xẹt qua ngọn lửa giữa hư không.



- Sao ta lại ở đây. còn có thiếu nữ này...



Trương Hằng dùng ánh mắt quan sát hoàn cảnh xung quanh một chút, nhanh chóng rõ ràng tình cảnh của mình.



Bên tai quanh quẩn mùi hương vô cùng quen thuộc, mùi hương này không phải do thiếu nữ trước mắt lưu lại. rõ ràng là cổ khí tức đặc biệt trên người Ninh Tuyết Dung.



- Tuyết Dung!



Thân thức Trương Hằng tiến vào túi trữ vật màu xanh, lại phát hiện Tuyết liên vô cùng suy yếu.



"Đường đạo hữu phái nhớ kỹ. mỗi lần Tuyết Dung hiện ra thân người, đều sẽ nhanh chóng tiêu hao nguyên khí của nàng. Bởi vậy, Thời gian mỗi lần lấy thân người xuất hiện không được vượt quá nửa canh giờ. sau đó mỗi nửa tháng có thể xuất hiện một lần. Theo thực lực bản thân nàng tăng cường, sẽ càng có nhiêu Thời gian hiện thân người ở trên đời."



Đột nhiên Trương Hằng nhớ tới lời Lạc Hà đã nói với mình.



- Tuyết Dung, muội tĩnh dưỡng tốt một Thời gian đi.



Trương Hằng rõ ràng, Ninh Tuyết Dung vì mình tiêu hao không ít pháp lực. lưu lại một câu, đứng dậy. Động tác của hắn lập tức làm giật mình Băng Vi đang ngủ trên người hắn.



- Ngươi... ngươi tỉnh rồi?



Băng Vi còn nằm ở trong lòng Trương Hằng, tim đập như hươu chạy, khuôn mặt trắng như ngọc dâng lên một đoàn phấn hồng.



Trương Hằng nhẹ nhàng đẩy thiếu nữ ra, hỏi:



- Đây là đâu? Làm sao ta lại đến đây?



ở trong căn phòng tối đen. lại ở gần sát một thiếu nữ dung mạo như tiên thế này. nam tử bình thường đều sẽ sinh ra ý nghĩ lung tung hoặc tâm tình khẩn trương.



Tuy rằng Trương Hằng sẽ động lòng với cô gái xinh đẹp. nhưng vẫn sẽ tự kiềm chế. loại chuyện tốt như lúc mới xuyên qua hoàn toàn là chỉ ngộ không thể cầu.



- Mời trả lời vấn đề của ta. ta sẽ không tổn thương cô.



Trương Hằng nhìn ra thiếu nữ trước mắt đang ngượng ngùng cùng khẩn trương.



Thế nhưng, hắn cảm giác trong ánh mắt thiếu nữ này nhìn mình đang mang theo tâm tình dị dạng nào đó.



"Lẽ nào trong lúc ngủ. mình cùng nàng đã xảy ra chuyện gì..."



Trong lòng Trương Hằng nhảy mạnh, sinh ra một ý nghĩ như thế...