Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 222 : Hắn là ai vậy?
Ngày đăng: 22:50 19/04/20
Xuyên thấu qua tầng nham thạch cùng tầng thổ địa rất dày và khoảng cách không dưới mười dặm, Trương Hằng dùng thần thông Ngưng Mâu Thiên Lý nhìn rõ ràng mọi diễn biến trên Mậu Sơn.
Tuy rằng hắn chỉ thấy được cảnh lúc sau. cũng không nghe được lời nói của tu sĩ Kết Đan Kỳ song phương nhưng cũng có thể suy đoán ra đại khái mọi chuyện.
Khoảng cách mười dặm thì thần thức của tu sĩ Kết Đan Kỳ bình thường cùng có thể đạt tới nhưng còn sâu thêm bảy tám mươi thước nham thạch thì sao?
Đây là lần thứ ba Trương Hằng sử dụng Ngưng Mâu Thiên Lý nhưng lại là nhìn trộm "gần gũi", sử dụng rất thuận buồm xuôi gió. không phải tập trung tất cả tinh thần giống như lần thứ hai.
Bởi thế nên Trương Hằng có thể phần ra một bộ phận tâm thần nhỏ khống chế ngân diễm, chỉ cần khiến nó không lệch khỏi quỹ đạo là được.
Bởi nguyên nhân lần này Trương Hằng nhìn trộm cũng tương đối thu liễm cho nên tu sĩ Kết Đan Kỳ song phương cũng không phát hiện ra sự tồn tại của hắn. mãi cho tới khi khí tức trên người Vũ Vô Cực xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Trương Hằng đang bị nhìn trộm, mơ hồ thấy Long Ảnh phía sau lưng Vũ Vô Cực. trong lòng không khỏi run lên.
Tuy rằng nhìn qua thì Long Ảnh phía sau lưng hắn chỉ là một thứ tồn tại hư vô nhưng Thần Linh Nhãn của Trương Hằng vừa nhìn thấy nó liền cảm thấy một uy áp tâm lý rất lớn.
Vì thế nên Trương Hằng quyết định tiến thêm một bước, dùng Thần Linh Nhãn quan sát cận thận Long Ảnh kỳ quái này. do đó mới bị Vũ Vô Cực phát hiện.
- Là ai?
Con ngươi Vũ Vô Cực nhìn chằm chằm vào góc Mậu Sơn. khiến Trương Hằng có cảm giác như ánh mắt đối phương đang nhìn chằm chằm vào mình vậy.
Vào giờ khắc này Trương Hằng thấy Vũ Vô Cực, mà Vũ Vô Cực cũng thấy Trương Hằng. Nếu đã bại lộ tung tích thì Trương Hằng cũng không cần đấu diếm nữa, ánh sáng màu bạc trong mắt bỗng nhiên lóe lên. Trên bầu trời Mâu Sơn đột nhiên hiện ra một đôi mắt nhìn từ trên cao xuống mặt đất.
Trong khoảnh khắc khi đôi con mắt màu bạc kia hiện hình, trong lòng vài vị tu sĩ Kết Đan Kỳ trên không đều run lên. Dường như lúc này họ phải đối mặt với một đôi mắt của Thiên Thần vậy.
Dường như trong u minh có một đôi mắt. nó có thể nhìn thấu tất cả mọi thứ của ngươi, nhìn thấu kiếp trước kiếp này của ngươi, thậm chí cả quỹ tích vận chuyển vận mệnh của ngươi - Mà giờ phút này nó hiện ra rõ ràng trýớc mặt ngươi.
Loại cảm giác quỷ dị này tới cũng nhanh mà đi cũng chóng. Mấy vị tu sĩ Kết Đan Kỳ ở nơi này rất nhanh liền khôi phục bình thường.
Mà đúng lúc này thì đột nhiên đôi con ngươi màu bạc như khảm trong thiên địa kia cũng biến mất. Vũ Vô Cực trầm mặc, Long Ảnh sau lưng di động rất nhỏ. toàn thân như chìm trong suy nghĩ vấn đề gì đó.
- Chẳng lẽ là hắn...
Cực Kiếm chân nhân và nam tử mặc cẩm bào đưa mắt nhìn nhau.
Nhất thời sáu gã tu sĩ Kết Đan KỲ ở nơi này đều cùng nhìn về phía ngân điễm đang thiêu đốt mãnh liệt kia.
- Nếu tiếp tục như thế thì mạch khoáng cao cấp của Mậu Sơn không tới một ngày sẽ cháy sạch.
Vũ Vô Cực nhẹ nhàng nói.
- Đây đều là khoáng mạch cao cấp đó!
Ba người Kim Kiếm Môn bao gồm cả Cực Kiếm chân nhân cũng cảm thấy đau lòng xót ruột.
Trên thực tế trừ Vũ Vô Cực ra thì tất cả tu sĩ Kết Đan Kỳ nơi đây đều cảm thấy tiếc nuối.
- Chẳng lẽ Vũ minh chủ để mạch cho khoáng mạch nơi này bị đốt cháy hết trong một ngày sao?
Ánh mắt Cực Kiếm chân nhân sáng bừng nhìn về phía Vũ Vô Cực.
- Những mạch khoáng cao cấp này đã trở thành vật của Tán Tu Minh chúng ta. Còn việc xử lý thế nào cùng không cần phải để một người ngoài quản tới.
Vũ Vô Cực hơi tỏ vẻ khinh miệt nhìn Cực Kiếm chân nhân một cái.
Cực Kiếm chân nhân vừa nghe vậy liền không khỏi giận dữ:
- Khi nào mạch khoáng cao cấp này trở thành vật của Tán Tu Minh các ngươi?
Vũ Vô Cực nhẹ nhàng bước về phía trước hai bước, lập tức vượt qua khoảng cách mấy chục thước. Ánh mắt hắn nhìn về phía ngân diễm đang thiêu đốt phía xa xa, rất lâu sau mới phun ra hai chữ:
- Thực lực.
Hai chữ này quả thực là cử trọng nhược khinh.
Cực Kiếm chân nhân trong phút chốc liền đánh mất tất cả dũng khí.
Vù một tiếng. Vũ Vô Cực nhanh chóng bay về phía địa phương đang bị ngân diễm thiêu đốt...