Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 221 : Long Ảnh

Ngày đăng: 22:50 19/04/20


Sự cường đại của Vũ Vô Cực vẫn vượt qua dự đoán của nam nhân mặc cẩm bào. Tuy rằng trước đó đã giao thủ với đối phương, nhưng đối phương rõ ràng là không xuất ra toàn bộ thực lực. thậm chí ngay cả công pháp chủ tu ma đạo cũng không có sử dụng đến.



Hiện tại, chờ đến lúc Vũ Vô Cực xuất ra thực lực chân chính của hắn thì nam nhân mặc cẩm bào mới cảm giác được sự chênh lệch giữa mình và đối phương.



Tự dưng biến mất tại chỗ rồi sau đó lại vô cùng thoải mái xuất ra một quyền liền đánh nát linh khí cực phẩm của nam nhân mặc cẩm bào.



Một chiêu như vậy đã thể hiện vô cùng Nhuần Nhuyễn thân pháp thần bí khó lường và lực lượng cơ thể biến thái của Vũ Vô Cực.



Ầm!



Linh khí cực phẩm vỡ tan. Nam nhân mặc cẩm bào bị bắn ra mấy chục thước mới miễn cưỡng trấn định được thân mình.



- Ngươi



Nam nhân mặc cẩm bào nhìn chằm chằm đối phương, trên mặt mang đầy vẻ sợ hãi, dường như là nhìn một ác ma đến từ địa ngục vậy.



- Bản thân mình chắc chắn không phải là đối thủ của hắn. Tốc độ cũng không thể so được với hắn....



Nội tâm nam nhân mặc cẩm bào thấp thỏm lo âu. cuối cùng, cắn răng một cái, trên người lại bùng lên một luồng chiến ý. kim quang chói mắt không ngừng lưu chuyển lấp lánh khắp toàn thân.



Hắn phải liều mạng!



Nếu đánh cùng đánh không thắng, tốc độ lại kém đối phương, vậy thì chỉ có thể liều mạng!



- Ha ha... như vậy mới thú vị.



Vũ Vô Cực khinh miệt liếc mắt một cái nhìn kẻ vừa khôi phục chiến ý một lần nữa, hơi tán thưởng nói.



- Quyền thứ hai.



Trong mắt Vũ Vô Cực tràn ngập ánh sáng màu đen. thân hình lại biến mất tại chỗ. hiện ra trước mặt nam tử mặc cẩm bào. Sau đó, hắn vô cùng tự nhiên đánh ra một quyền. Chỉ thấy trên nắm tay hắn xuất hiện vô số đạo hoa văn màu đen quỷ dị, như ẩn như hiện nhưng lại lộ ra một luồng khí tức hủy diệt thuần khiết.



-Keng!!!



Nam nhân mặc cẩm bào vung pháp bảo hình kiếm trong tay lên, va chạm với nắm tay của đối phương.



Tiếng đập thật lớn, nhộn nhạo cả một mảnh thiên địa nơi đây. đủ để làm cho màng nhĩ người thường bị thủng tả tới.



- Phốc!



Nam nhân mặc cẩm bào hộc ra một búng máu. cánh tay nắm pháp bảo bị chấn gãy toàn bộ. pháp bảo hình kiếm rời tay rơi ra.



Nếu quan sát cận thận sẽ có thể phát hiện ra trên mặt pháp bảo hình kiếm kia không ngờ lại có vài vết ran.




Giờ phút này, tình huống đối Với một phe Kim Kiếm Môn quả thật có chút bất lợi.



- Thế nào? Hôm nay ngươi và ta lúc này đây so tay lần Cuối cùng, Ai thắng là có thể chiếm lấy Mậu Sơn cho riêng mình.



Chiến ý trên người Vũ Vô Cực không ngừng dâng lên. Dường như cố ý muốn tỷ thí một phen Với Cực Kiếm chân nhân.



- Ngươi và ta đã giao thủ vài lần. cũng không phân thắng bại. Cứ đánh tiếp như vậy cũng thực là không thú vị.



Cực Kiếm chân nhân cũng không muốn dễ dàng giao thủ Với một kình địch Như vậy,



Vũ Vô Cực nhắm hai mắt lại. Khí tức trên người phát sinh biến hóa quỷ dị. Từng tia khí đen tạo thành hoa văn trên người hắn nảy lên như nòng nọc.



Cực Kiếm chân nhân vừa thấy tình cảnh này. sắc mặt cùng lộ vẻ hoảng hốt. Lão cảm nhận được một cỗ uy hiếp trí mạng từ trên người Vũ Vô Cực.



Đột nhiên, hoa văn màu đen trên người Vũ Vô Cực đột nhiên biến mất. mà khí tức trên người hắn cùng xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.



- Kết Đan Kỳ đại viên mãn?



Cực Kiếm chân nhân trong miệng thì thào vài từ tối nghĩa.



- Ngươi hiện tại đã không còn là đối thủ của ta nữa rồi.



Vũ Vô Cực nói với vẻ trào phúng.



- Trong hai lần chiến đấu trước. Lần đầu tiên ta hơi thua ngươi một bậc, lần thứ hai ta chỉ dùng chín phần thực lực. hai người chúng ta ngang tay, lần thứ ba giao thủ. ta chỉ dùng tám phần thực lực, ngươi và ta lại ngang tay...



Ba lượt giao chiến, ngươi chỉ là hòn đá mài đao cho ta mà thôi.



Vũ Vô Cực nhìn về phía Cực Kiếm chân nhân trong ánh mắt có vài tia thương hại.



- Lần thứ tư, ta muốn thắng ngươi hoàn toàn!



Chỉ thấy phía sau lưng Vũ Vô Cực hiện ra một long ảnh như ẩn như hiện, thấp thoáng có thể nghe được tiếng động như long ngâm.



Đối mặt Với cỗ uy áp này. thân hình Cực Kiếm chân nhân mau chóng lui lại sau vài thước, thân sắc phức tạp nhìn Vũ Vô Cực, không biết là sợ hãi hay là tò mò nữa.



- Là ai?



Bỗng dưng, con ngươi u ám của Vũ Vô Cực hướng về một phương hướng nào đó ở Mậu Sơn.



Như ẩn như hiện, trên bầu trời có một đôi mắt màu bạc. nhìn xuống hết thảy thế gian, giống như Thiên Thần cao cao tại thượng.