Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 234 : Y Lâm

Ngày đăng: 22:51 19/04/20


Song tu đạo lữ của Băng Vi là một Thanh niên tu sĩ mặc cẩm bào màu lam. tướng mạo coi như Anh tuấn, tương đối dịu dàng, trên mặt lộ ra ý cười thản nhiên.



Nam Minh khẽ liếc Thanh niên này một cái. không ngờ tu vi đối phương đạt tới Trác Cơ trung kỳ. hơn nữa Dường như công pháp tu Luyện cũng không đơn giản.



Tuy rằng thân là Tạo thân của Trương Hằng nhưng Nam Minh vẫn giữ nguyên trí tuệ cùng sức phán đoán vốn có.



Ánh mắt u lãnh của hắn liếc Thanh niên này một cái. một cổ áp lực thản nhiên ép tới đối phương.



Nam Minh rất thông minh, hắn có thể cảm nhận được tâm tình của Trương Hằng hơi dao động, dường như có ác ý đối với Thanh niên trước mắt này.



- Tại hạ Y Lâm là vinh dự trưởng lão của Hắc Thủy Trấn này. Không biết các hạ tới có chuyện gì?



Ánh mắt Thanh niên tu sĩ này lóe ra nhìn Nam Minh chằm chằm.



Thiếu niên trước mặt mang tới áp lực khá lớn cho hắn. Tuy rằng đều là tu sĩ Trúc cơ kỳ Nhưng chênh lệch giữa hai người tương đối rõ ràng.



Đúng lúc này, trong nhà lại có một Thanh niên phàm nhân và một nữ tu sắc mặt tiều tụy đi ra.



Ánh mắt Nam Minh đảo qua hai người này. thản nhiên nói:



- Lăng Thiên. Yến Vũ Tình.



Hai người vừa đi ra đều sửng sốt, vẻ mặt kinh ngạc nhìn thiếu niên ác nghiệt ở đối diện.



- Làm sao ngươi biết tên của chúng ta? Xin hỏi quý tính các hạ?



Lăng Thiên cảm thấy khí tức đáng sợ trên người đối phương, lộ vẻ gấp gáp hỏi.



Nam Minh đưa tay vỗ túi trữ vật, từ bên trong lấy ra một ít linh đan cùng ngọc giản.



Thanh niên kêu Y Lâm vừa thấy động tác của Nam Minh, không khỏi cười nhạo nói:



- Các hạ có ý gì? Chẳng lẽ muốn bố thí cho những tán tu chúng ta?



Thần thức hắn đảo qua số ngọc giản cùng linh đan này. cũng không phát hiện có ǵ đặc biệt.



Đương nhiên bình ngọc chứa linh đan cũng không phải tài liệu bình thường, thần thức của Trúc cơ kỳ rất khó rót vào trong.



Đối với sự khiêu khích của Y Lâm. sắc mặt Nam Minh âm trầm, một luồng sát khí rõ ràng ép tới hắn.
- Chỉ có loại phàm nhân như hắn mới có thể nhận sự bố thí của ngươi.



Nói rồi hắn lạnh lùng liếc Lăng Thiên một cái. giống như đang nhìn một con kiến.



Lăng Thiên cũng có thể cảm nhận được vẻ trào phúng cùng khinh miệt trong mắt Y Lâm nhưng giờ phút này chỉ có thể nhịn nhục.



Trong lòng Nam Minh cũng tức giận, nhưng tiếc rằng có sự dặn bảo của Trương Hằng. hắn kiên quyết không dám động thủ.



- Đi thôi.



Trong đầu hắn truyền đến tiếng than nhẹ của Trương Hằng.



Băng Vi trở thành song tu đạo lữ của người khác, trong lòng Trương Hằng hơi có chút mất mát nhưng cũng không cảm thấy bất ngờ.



Đối phương cũng chỉ là một thiếu nữ mới trưởng thành, có quyền lựa chọn cuộc sống của mình.



Lại nói, lúc trước Trương Hằng cũng chỉ vẻn vẹn có ấn tượng tốt với Băng Vi, cũng không có chân chính yêu thích, chỉ ôm tâm tư đùa giỡn.



Sau khi nhận lệnh của Trương Hằng. Nam Minh đi ra phía ngoài không hề quay đầu lại.



Y Lâm thấy vậy cho rằng đối phương sợ. cười ha ha nói:



- Ta còn tưởng là đại nhân vật gì. nguyên lai chính là vì tới bố thí cho một phàm nhân. Tán Tu Minh này cùng không phải là một địa phương chó mèo cũng có thể kiêu ngạo.



Băng Vi đứng trước người hắn khẽ nhíu mày, cảm giác giờ phút này Y Lâm có chút quá lỗ mãng.



- Giáo huấn cho hắn một trận cho ta!



Trong đầu Nam Minh đột nhiên truyền đến Thanh âm lạnh băng của Trương Hằng, Y Lâm không thuận theo không buông tha khiến Trương Hằng nổi giận.



Vừa nhận được mệnh lệnh này, trong lòng Nam Minh mừng rỡ. đột nhiên chuyền thân lại. một cổ hàn khí ập vào mặt bức thẳng tới mấy người ở đây.



Một cỗ băng sương màu bích lam lan tràn ra bốn phía.



Y Lâm vừa thấy tình cảnh này, sắc mặt đại biến:



- Ngươi có quan hệ gì với Bích Tuyết Tương Vân Tông?