Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 427 : Đệ nhất đại tông Tam Tinh Vực
Ngày đăng: 22:53 19/04/20
Thời gian mười tám năm đối với Trương Hằng dốc lòng bế quan mà nói chẳng qua chỉ là trong nháy mắt.
Nhưng khoảng thời gian ấy đối với Bách Luyện đại sư đau khổ chờ đợi mà nói lại là cực kỳ dài dòng. Khác với Trương Hằng bế quan tiềm tu. lão có thể chứng kiến biến hóa nghiêng trời lệch đất của Tu chân giới Tam Tinh Vực trong mười tám năm qua.
Vào năm thứ ba Trương Hằng bế quan. Cực Diễm Môn đã quét ngang tất cả thế lực trong phạm vi Ngọc Phật Tự, trở thành người thống trị chân chính trong phạm vi Ngọc Phật Tự và khu vực này cũng được đổi tên là phạm vi thế lực Cực Diễm Môn. Cho dù là Ngọc Phật Tự truyền thừa xa xưa ở trước mặt Cực Diễm Môn cũng không có một chút sức phản kháng nào.
Bởi vì hai tu sĩ Hóa Thần Kỳ chính ma lưỡng đạo của Tu chân giới Triệu Quốc chết đi, Cực Diễm Môn dễ dàng vươn ra phạm vi chung quanh, gần như không có thế lực tu chân nào có gan chống cự. Những đại phái nhất lưu trước kia như Bích Tuyết Tương Vân Tông, cẩm Tú Sơn Trang gần như không làm ra phản kháng to lớn gì liền cúi đầu xưng thần đối với Cực Diễm Môn.
Sau đó, vào năm thứ năm Trương Hằng bế quan, đại phái siêu cấp Thanh Nguyên Tử Hà Tông thống lĩnh một nửa Tu chân giới Triệu Quốc trước kia cũng thành phạm vi thế lực của Cực Diễm Môn.
Từ đó Cực Diễm Môn trở thành đại tông đệ nhất Tu chân giới Triệu Quốc danh phó kỳ thực, nổi tiếng toàn bộ Tam Tinh Vực.
Năm thứ mười Trương Hằng bế quan, toàn bộ Tu chân giới Triệu Quốc đều bị Cực Diễm Môn đạp ở dưới chân, trở thành thế lực đầu tiên thống trị một quốc gia tu chân trong phạm vi Tam Tinh Vực.
Từ khoảnh khắc đó bắt đầu, Cực Diễm Môn kinh sợ Tu chân giới Tam Tinh Vực thậm chí khiến cho Tu chân giới hai nước Tề Sở chìm trong hoảng sợ cùng lo lắng.
CŨNG may sau khi Cực Diễm Môn thống lĩnh Tu chân giới Triệu Quốc thì không tiến thêm một bước mở rộng thế lực, ngược lại yên ổn nằm lại một góc Tam Tinh Vực, giống như một con "Tiềm uyên Chi long".
Vào một ngày của năm thứ mười tám Trương Hằng bế quan tiềm tu. trong Hỏa Dong Tinh Nham động.
Keng keng keng...
Bách Luyện đại sư vung chùy rèn trong tay giã lên phôi hình Pháp bảo trên đe, một miệng rồng bên cạnh phun ra một ngọn Hỏa Diễm màu xanh hình rắn. nhiệt độ cao khủng bố thiêu đốt tài liệu luyện khí lơ lửng trong không trung.
Cũng như dĩ vàng, Bách Luyện đại sư theo bản năng liếc nhìn dung nham màu trắng quay cuồng không thôi, cũng không ôm hy vọng bao lớn.
Ánh mắt rất nhanh liếc qua một cái rồi lão tính toán tiếp tục luyện khí giống như bình thường.
Nhưng lần này ánh mắt lão ngừng lại, một nam nhân đứng không nhúc nhích trên dung nham Hỏa Dong Tinh, khóe miệng hơi run run. đôi tay không biết để đâu cho phải.
- Đây không phải nằm mơ chứ...
Bách Luyện đại sư nao nao, chùy rèn trong tay "vù" một cái rơi xuống đất nện lên chân lão.
Hắn biết được bất kể là tu chân hay là làm người đều không thể làm quá tuyệt, dù sao phải lưu lại cho người đời sau một ít để dùng.
Thần thức cường đại mà mịt mờ bao phủ phạm vi vạn dặm, Trương Hằng đồng thời nắm bắt được vài hình ảnh.
Trong phạm vi thế lực vốn thuộc về Tán Tu Minh Hắc Thủy Trấn.
vẫn là trấn nhỏ như trước, nhưng so với trước kia thì phồn hoa gấp mấy lần, quy mô cũng mở rộng vài lần.
- Băng Vi. Ngươi đã luyện hóa kiện Linh khí thượng phẩm kia rồi?
Người lên tiếng là một nữ nhân khiến Trương Hằng suốt đời không quên - Yến Vũ Tình.
Cách biệt hai mươi mấy năm, Yến Vũ Tình đã không còn dung nhan tuyệt thế lúc trước, trên mặt có vài nếp nhăn không quá rõ ràng nơi khóe mắt.
Yến Vũ Tình chỉ có tu vi Luyện Khí hậu kỳ Chung quy không chịu được sự khảo nghiệm của năm tháng, mặc dù người có vẻ già nua một ít nhưng trên mặt lại có thêm vài tia ý cười trước nay chưa từng có, mang đến cho người ta một loại cảm giác ấm áp.
Ngược lại là Băng Vi đã tu luyện đến cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ, vẫn duy trì dung mạo tuyệt mỹ năm đó, trên người có thêm vài tia mị lực của sự thành thục.
- Yến tỷ tỷ. Những năm gần đây dường như tỷ trở nên vui tươi rất nhiều.
Nụ cười trên mặt Băng Vi như lê hoa nở rộ, dắt tay Yến Vũ Tình vô cùng thân thiết.
Ánh mắt Yến Vũ Tình hơi tối sầm lại liền khôi phục bình thường, nhìn bầu trời phương xa, buồn bã nói:
- Ba mươi năm... Người kia năm xưa, từ chỗ sư tôn, Lãng Thiên ta đã đoán ra thân phận chân thật. Nhưng lời dặn của sư tôn trước khi chết ta vĩnh viễn không quên. Nếu không báo được thù, cũng nhất định sẽ không để hắn chế giễu. Ta nhất định sẽ vui tươi sống trên thế giới này, để hắn ở trên bầu trời không cam lòng mà nhìn trộm ta...
CÙNG lúc đó, Trương Hằng trong Hỏa Dong Tinh Nham động cũng nhẹ thở dài:
- Ba mươi năm... Nhanh như vậy đã ở tại thế giới này thời gian còn dài hơn lúc ở địa cầu.
Nhìn tình cảnh bên phía Tán Tu Minh, trong lòng Trương Hằng làm ra một quyết định nho nhỏ.