Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 436 : Bàn tay bị phong ấn

Ngày đăng: 22:53 19/04/20


Ngay khi ba người Trương Hằng tiến vào vùng đặc đính màu máu. bóng người dần dần biến mất. Chỉ thấy hào qang màu trắng ngà chợt lóe, đột nhiên hiện ra một nhà ba người Quỷ Hoàng.



- Phụ thân bọn họ đều đi vào rồi. còn có con rùa ngốc kia...



Thanh niên Quỷ Hoàng sắc mặt vui mừng nói.



- Không ngờ bọn họ lại có lá gan đi vào. nếu đã thế, không cần chúng ta ra tay nữa... Chỉ tiếc không thể tự tay báo thù cho Thiến Nhi nàng...



Trên mặt trung niên Quỷ Hoàng còn vài phân đau buồn quỷ thể bên cạnh cũng khẽ khóc nấc.



Trong Không gian màu máu đặc đính.



- Như vậy xem ra chúng ta đã xâm nhập vào trung tâm tử vực. ngày càng cách xa Tam Tinh Vực, thậm chí thoát ly pháp tắc bên trong. Có lễ Chỉ kém một bước, chúng ta có thể thành công tới Chu Vương Triều.



Trong giọng nói Hắc Ma Hoàng lộ ra vài phần mừng rỡ.



Trương Hằng cùng Lạc Hà cũng hiện lên vẻ mỉm cười.



Ầm ầm ầm!



Đúng lúc này, khí thế trên người Huyền Quy tăng vọt, giống như một ngọn núi di động lao về phía ba người. Tuy rằng không thể bay lên. lại bị ảnh hưởng trong khu vực màu máu đặc dính này. thế nhưng tốc độ của nó lại không chậm.



Là Thần thú Hóa Thần Kỳ, thực lực chân chính mà Huyền Quy có thể phát huy thậm chí đạt đến cấp bậc Hợp thể kỳ.



- Chúng ta không cần để ý tới nó thì tốt hơn tìm cửa ra mới là mục tiêu của chúng ta.



Hắc Ma Hoàng liếc Huyền Quy, căn bản không dự tính dây dưa với con rùa này.



Trương Hằng cùng Lạc Hà đều có ý nghĩ như thế, vội vàng tiến lên trước giật lại Khoảng cách với Huyền Quy.



Nhưng mà Huyền Quy hóa thành núi to trăm trượng, tuy rằng bước đi chậm chạp, nhưng mỗi bước di động tới trước đều là mười trượng, tốc độ còn nhanh hơn đám người Trương Hằng một chút.



Ở trong khu vực màu máu đặc đính này, thân thể khổng lồ của Huyền Quy lại chiếm cứ ưu thế tốc độ. Ba người Trương Hằng nhìn như tần suất di động rất nhanh, cũng không bằng phương thức di động cồng kềnh của Huyền Quy.



- A....



Hai tiếng kêu thảm truyền đến từ phía sau, hai yêu thú Hóa Thần Kỳ còn lại ở trong tuyệt vọng, bị Huyền Quy phun ra một đoàn lửa vàng xám hóa thành tro tàn!



Ầm ầm ầm...



Thấy Huyền Quy tới gần từng chút, sắc mặt ba người Trương Hằng đều biến đổi. Nếu như bị thân thể to như quá núi của nó đè xuống, dù là thân kim cương bất hoại cũng phái bị nghiên thành thịt nát.



- Hắc Ma Hoàng các hạ, hiện giờ phái phiền ngài ra tay. chúng ta không ứng phó được kích cỡ con rùa này.



Ánh mắt Trương Hằng vừa chuyển, rơi vào người Hắc Ma Hoàng.



Hắc Ma Hoàng thoáng trầm mặc một lát, mới nói:



- Được, vậy ta tạm đánh lui nó...
Ngay sau đó, dị biến sinh, ra!



Ầm một tiếng, một bàn tay khổng lồ đen tuyền lộ ra từ trong dòng sông máu.



Ngay khoảng khắc bàn tay khồng lồ đội trời trồi lên. ma khí ngập trời cùng một cỗ lực lượng kinh thế hãi tục sinh ra trong khắp không gian.



Trước mặt cỗ lực lượng nghịch thiên này, ba người Trương Hằng bị đè ép sắp không thở nổi mà chết!



Cỗ lực lượng uy lực nghịch thiên tồn tại trong xa xăm kia, thậm chí làm cho người ta khi không chết đi, không nói đạo lý gì.



Chỉ là một chút dư âm do bàn tay khổng lồ chọc trời kia phát ra, khiến cho ba vị tu chân thực lực vượt xa Hóa Thần Kỳ căn bản không có chút sức chống cự.



May mắn, bàn tay khổng lồ chọc trời kia cũng không phải không có người áp chế.



Con sông màu máu trong hư không vặn vẹo một trận, liền như một con rắn độc gắt gao cuốn lấy bàn tay khổng lồ chọc trời kia muốn phá không bay đi.



Vì thế, giữa hai bên không ngừng đấu lực, không gian xung quanh không ngừng sinh ra khe rách không gian, từ lớn đến nhỏ, từ gần đến xa.



Vù!



Ba người Trương Hằng toát một trận mồ hôi lạnh.



- Bàn tay khổng lồ kia rốt cuộc là tồn tại thế nào. vì sao ta cảm giác nó vẫn còn sống?



Trương Hằng cúi đầu lẩm bẩm.



Lạc Hà ngước nhìn hư không nhìn bàn tay khổng lồ không ngừng đọ sức với dòng sông màu máu. ngữ khí có chút ngưng trọng:



- Đây là bàn tay bị phong ấn của một vị nhân vật cấp nghịch thiên ngã xuống ở Thượng giới.



- Bàn tay này thật đúng là của một cường giả...



Trương Hằng cảm thấy da đầu tê dại.



Ở trong lòng hắn Hắc Ma Hoàng hóa thành trạng thái bản tôn đã là siêu cấp cự thú tiền sử, lớn đến không thể lớn hơn. Nhưng so sánh với bàn tay trước mắt... nói khó nghe một tiếng, không khác gì một con muỗi cả.



- Cái này cũng không có gì kỳ quái, cường giả nghịch thiên trong truyền thuyết quả thật có được thần thông Cử Thủ Kình Thiên...



Trong mắt Lạc Hà lộ ra thần tình hâm mộ hướng tới.



- Dù là cường giả như vậy cũng rơi vào kết cục hôm nay. thân thể bị người ta chia cắt không nói. ngay cả một bàn tay cũng không thoát khỏi kết cục bị phong ấn.



Trương Hằng vẻ mặt than thở nói.



- Nhưng mà... rốt cuộc là cường giả nào đạt tới bước như thế? Đông Vân đại lúc có người nghịch thiên như vậy hay sao?



Trong lòng Trương Hằng nghi hoặc, ánh mắt chạm đến dòng sông máu không ngừng vặn vẹo. trong lòng vừa động, trong đầu hiện ra một bóng người...