Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 483 : Địa bàn của ta, ta làm chủ
Ngày đăng: 22:54 19/04/20
- Đây là Lĩnh vực không gian?!
Tinh Nguyệt nữ thần thất sắc, nhìn về hư ảnh nam nhân trước mắt tràn đầy sợ hãi.
Nguyên linh Trương Hằng vẻ mặt đạm mạc, di chuyển trong động phủ tràn ngập hương thơm và tiếng chim hót, lẳng lặng cảm thụ sự chưởng khống tuyệt đối của mình đối với phiến Lĩnh vực không gian này, thở nhẹ nói:
- Địa bàn của ta, ta làm chủ!
Giờ khắc này, hắn thậm chí sinh ra một chút ảo giác: Trong phiến Lĩnh vực không gian này, chính hắn không có gì là không làm được! Đương nhiên đây cũng Chỉ là một loại ảo giác! Ngay cả những người đại thần thông lợi hại cũng không dám tự xưng là vạn năng.
Lĩnh vực mà Trương Hằng có được rất đặc biệt, cùng loại với một kiện pháp bảo cấp nghịch thiên. Bình thường, nó như dung hợp vào không gian Đông Vân đại lục, người ngoài cũng không thể cảm nhận được sự tồn tại của nó.
Một khi Trương Hằng triển khai Lĩnh vực không gian có thể vô tình khiến địch nhân đi vào, trừ khi đối phương cũng đã đạt tới trình độ lĩnh ngộ sự ảo diệu của không gian, nếu không rất khó thoát ra.
Tuy nhiên, giờ phút này điều tiếc nuối chính là Lĩnh vực không gian mà Trương Hằng có lại còn rất nhỏ, chỉ như một động phủ di động, không thể cất chứa những vật thể quá lớn. Nếu đối mặt với những đại yêu thú Thiết Sa Vương, Phệ Thiên Mãng thỉ Lĩnh vực không gian này cũng không đủ giắt răng đối phương.
- Ngươi rốt cục là ai?! Sao có thể nắm được Lĩnh vực không gian?! Toàn bộ Chu Vương Triều, người có thể đạt tới cảnh giới này đều Chỉ đếm được trên đầu ngón tay!
Mặc dù lâm vào Lĩnh vực không gian của đối phương, Tinh Nguyệt nữ thần vẫn rất nhanh khôi phục bình tĩnh, đột nhiên tò mò với thân phận của Trương Hằng.
Trương Hằng không khỏi kinh ngạc, Chẳng lẽ Chu Vương Triều cũng tồn tại tu chân giả có được Lĩnh vực sao?!
- Ngươi đoán xem?
Trương Hằng vừa động, ra vẻ thần bí khố lường, cười dài nói với nữ nhân thánh khiết thoát ly trần thế ở đối diện.
- Nơi này là hải vực của Chu Vương Triều... Ngài rốt cục là vị Tán tiên nào của Tam Tiên Đảo hay là Huyền Long Đại Vương của Cửu U hải vực?
Ngữ khí của Tinh Nguyệt nữ thần mang theo một cỗ rung động rất nhỏ. Khi đề cập tới mấy vị đại nhân vật này, trên mặt nàng không tự chủ được phải hiện lên vài tia sợ hãi phát ra từ tận nội tâm.
Trương Hằng cũng có được hiểu biết nhất định về Chu Vương Triều.
Nghe nói ở trong Cửu U thâm hải có một thủ lĩnh Yêu tộc mạnh nhất, cũng là vô địch Đông Vân đại lục - Huyền Long Đại Vương.
Mà ở trong Tam Tiên Đảo, nghe nói có tồn tại ba vị Tán tiên sông ngàn vạn năm, thực lực sâu không lường được, đủ dể kháng cự với yêu thú mạnh nhất ở sâu trong đáy biển Huyền Long Đại Vương.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là nói ở hải vực Chu Vương Triều mà thôi. Trên Đông Vân đại lục cũng có rất nhiều nhân vật cấp truyền thuyết như vậy!
- Không phải!
Trương Hằng lắc đầu, quyết định thử thêm một chút!
- Vậy ngài là Thiên Tinh Đình Thánh quân hay là Thiên Ma Uyên Ma Tôn bệ hạ?
Giọng điệu của Tinh Nguyệt nữ thần càng lúc càng trở nên kính sợ. Ngay cả khi nàng ở thời kỳ toàn thịnh, những nhân vật nàng vừa nhắc tới đều như cấm kỵ, chưa nói chống lại, ngay cả dũng khí tiếp xúc cũng không có.
- Cũng không phải!
Trương Hằng lại lắc đầu, nhưng theo phản ứng của Tinh Nguyệt nữ thần, hắn cũng đại khái đoán ra được thực lực đối phương.
Theo Trương Hằng biết, Chu Vương Triều hẳn không có nhân vật nào vượt qua Đại Thừa Kỳ, ngay cả Tán tiên nếu so với Tiên nhân chân chính thì cũng có chênh lệch nhất định, có thể xếp vào cảnh giới Bán Tiên.
Như vậy xem ra khi Tinh Nguyệt nữ thần này ở thời kỳ toàn thịnh, tu vi cũng không vượt qua Độ kiếp kỳ.
- Vậy ngài là vị đại nhân vật nào?! Ta là Đại thánh nữ đời thứ một trăm lẻ tư của Tinh Nguyệt Môn, cũng là Tinh Nguyệt nữ thần của mười vạn năm trước. Không biết tiền bối đã từng nghe qua?!
Khi đề cập tới danh xưng của chính mình, trên mặt nữ nhân tuyệt sắc rất giống Tú Ninh này hiện ra một chút tươi cười, bộ dáng dường như rất tự tin.
- Chưa từng nghe qua!
Trương Hằng vô cùng khẳng định nói, khóe miệng hiện lên một chút tươi cười ngẫm nghĩ, lại nói thêm một câu:
- Mười vạn năm trước, Trương mỗ còn chưa sinh ra đâu!
- Vậy ngài là...
Tinh Nguyệt nữ thần rốt cục cảm thấy có chút không thích hợp. Đôi mắt thâm thúy lần đầu tiên cận thận đánh giá hư ảnh thanh niên đối diện.
- Bản nhân chính là một tán tu vô danh, tu sĩ Hóa Thần Kỳ Trương Hằng!
Mà lúc này, Tú Ninh cũng đi tới bên cạnh Tinh Nguyệt nữ thần, chăm chú nhìn nàng.
Hai người nhìn nhau một hồi thật lâu, Tinh Nguyệt nữ thần hơi chuyển mắt nhìn sang Trương Hằng, khẽ thở dài nói:
- Có một chuyện ta muốn khuyến cáo ngươi. Khối thân thể này của Tú Ninh có tư chất tuyệt hảo, chính là thích hợp nhất để kế thừa Ngọc Nữ Thánh Quyết của Tinh Nguyệt Môn, Chỉ cần không phát sinh điều gì bất ngờ, ngày sau nàng nhất định có thể trở thành một đời Tinh Nguyệt Thánh nữ mới.
- Cho nên, trước khi đạt tới Hợp thể kỳ, ngươi tốt nhất không nên cướp đi tấm thân xử nữ của nàng...
Tinh Nguyệt nữ thần nhìn chằm chằm Trương Hằng, đôi mắt hiện lên vài tia thâm ý.
Tú Ninh vừa nghe lời này lập tức xấu hổ tới độ mặt đỏ bừng, hung hăng nhìn Tinh Nguyệt nữ thần một cái. Bất kể là linh thể hay thân thể trong đại điện, bộ dáng nàng đều vô cùng xấu hổ.
- Hừ... Không ngờ ngươi là một đời Thánh nữ mà nói ra những lời như vậy! Tú Ninh là đệ tử của Trương mỗ, ta sao có thể làm việc như vậy?!
Trương Hằng giận giữ nâng tay lên, toàn bộ không gian lền truyền ra một cỗ áp lực còn mạnh hơn lúc trước, trong vô hình như có một bàn tay nắm lấy cổ của Tinh Nguyệt nữ thần.
Tinh Nguyệt nữ thần kêu lên một tiếng, khuôn mặt đỏ bừng, lại cười nói:
- Nếu đáy lòng quả thật bình thản thì ngươi sao phải có phản ứng mạnh như vậy chứ!?
Trương Hằng vừa muốn chuẩn bị ra tay giáo huấn thì ngân quang trong hai mắt lóe ra, cảnh giới Linh Tâm Thông Minh khiến hắn nắm bắt được một tia dấu hiệu:
- Ngươi không phải là muốn khiến ta có tâm ma sao?!
Tinh Nguyệt nữ thần khẽ thở dài:
- Kỳ thật sau khi Tú Ninh đạt tới Hợp thể kỳ thì ngươi chiếm thân thể nàng, không kể là với ngươi hay với nàng đều có rất nhiều chỗ tốt...
- Câm miệng!
Trương Hằng vung tay lên, một cỗ lực lượng vô hình đột nhiên đánh thẳng vào mặt Tinh Nguyệt nữ thần.
- Tú Ninh, nếu ngươi còn không động thủ thì vi sư sẽ lập tức loại bỏ nàng!
Trương Hằng lạnh lùng nói, ánh mắt nhìn Tinh Nguyệt nữ thần đã hiện lên sát khí.
Tinh Nguyệt nữ thần rốt cục không nói gì, khuôn mặt hơi ngẩng lên, tràn đầy vẻ đoan trang, hơi mỉm cười liền lộ ra thánh huy vô hạn, làm cho người ta cảm giác siêu phàm thoát tục!
Khí chất như vậy khiến Trương Hằng nao nao, ngay sau đó liền khoanh tay lạnh lùng nhìn hai người.
Dưới con mắt chăm chú của Trương Hằng, Tú Ninh đưa tay ra nắm lấy tay Tinh Nguyệt nữ thần, trên cánh tay trong suốt nổi lên một mảnh quang điểm hoàn mỹ, trong đó mang theo một ít tinh quang, bao phủ lấy Tinh Nguyệt nữ thần.
Tinh Nguyệt nữ thần vẫn hơi mỉm cười như cũ, vẻ mặt trang trọng, thánh huy nở rộ, không hề phản kháng. Khi Tú Ninh cắn nuốt mình từng chút một, đôi mắt cơ trí của nàng ta vẫn chăm chú nhìn Trương Hằng, như phổ độ chúng sinh, nhân thiện bác ái.
Hai mắt Trương Hằng nở rộ ngân huy, chống cự lại đôi mắt đầy mỵ lực này.
Nếu ở trạng thái bình thường, Trương Hằng thậm chí còn hoài nghi không biết mình có nảy sinh ý niệm quỳ bái trong đầu nữa không!?
Đôi mắt vượt qua tầm thường này đang nhìn nhau trong không gian nho nhỏ này, ai cũng không chịu nhận thua.
Đây là một hồi giao phong vượt qua lẽ thường, cũng vượt qua phạm trù chiến đấu, đạt tới một trình tự khác.
Trương Hằng đột nhiên cảm thấy một cỗ áp lực lớn lao. Đôi mắt của Tinh Nguyệt nữ thần ẩn chứa sự chấp nhất và ý nguyện cuối cùng trước khi chết, chẳng những vô cùng mị lực mà cũng có cảm ứng ý niệm tương giao.
Xuyên qua đôi mắt đầy sắc thái thần bí này, Trương Hằng cảm giác được một loạt hình ảnh về một đời người nhanh chóng chớp động, có mừng vui, có bi thương, cũng có trách nhiệm và mệt mỏi...
Cuộc sống mười vạn năm trước ở trong đôi mắt đầy mị lực này nháy mắt lóe lên khiến cho Trương Hằng tâm sinh cảm xúc.
Trong nhất thời, thần sắc trên mặt hắn vội vàng Biến Hóa, khi thì vui mừng, khi lại ưu thương, khi lại thống khổ vô cùng. Đồng thời đủ loại cảm ngộ mạnh mẽ tiến vào trong đầu hắn.
Trong vô tình, trên mặt hắn thậm chí còn chảy ra vài giọt nước mắt.
Rốt cục, đôi mắt Tinh Nguyệt nữ thần dần ảm đạm nhưng trên mặt nàng cũng toát ra vài tia vui mừng.
Trương Hằng hít một hơi thật sâu, đột nhiên hướng về phía nàng ta cúi đầu:
- Cảm ơn ngươi đã chia sẻ...