Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 482 : Tinh Nguyệt nữ thần

Ngày đăng: 22:54 19/04/20


Đối mặt với thiên nhiên bình chướng này, hai mắt Trương Hằng lóe ra ngân quang, hiểu rõ hết thảy dấu vết không gian bốn phía, thật lâu sau mới nhẹ nhàng thở ra vài hơi:



- Trận pháp thật đáng sợ.



- Sư phụ, trận pháp này hẳn là do tiền bối Tinh Nguyệt Môn mười vạn năm trước lưu lại, Chỉ cần xuyên qua nơi này liền có thể chân chính đi vào Di tích Tinh Nguyệt.



Tinh quang lóe lên trong mắt Tú Ninh, hiện lên vẻ sáng bóng trong không gian tối đen.



Tuy nhiên, nàng cũng không dám đối diện với ánh mắt Trương Hằng. Tú Ninh hiểu được hai con mắt này giống như đôi mắt thần linh, dễ dàng lưu lại bóng ma không thể phai nhạt trong lòng người khác, cũng chính là hạt giống tâm ma.



- Trận pháp này quả nhiên xảo diệu, sử dụng trận hình thiên nhiên bốn phía, linh lực vận chuyển tự thành hệ thống, khó trách trải qua mười vạn năm mà vẫn còn uy lực như vậy!



Trương Hằng tán thưởng nói, quang hoa trong mắt lúc sáng lúc tối, quan sát một mảnh quái phong như đang bay múa trước mặt và lốc xoáy ở trung tâm.



Trong đó, những tinh quang nhiều điểm trong lốc xoáy khiến tâm thần Trương Hằng khẽ động.



- Sư phụ có nắm chắc mang Tú Ninh vào không?



Bàn tay như tuyết của Tú Ninh được Trương Hằng nắm chặt, sự khiếp sợ trong lòng đã tiêu tan, nhìn về phía phong nhận dày đặc kia, lộ ra dũng khí trước nay chưa từng có.



Trương Hằng khẽ gật đầu, nói với nàng:



- Ngươi đợi lát nữa, không cần phải lo lắng gì, cũng không có gì phải sợ hãi...



- Trận pháp nho nhỏ này khẳng định không thể làm khó được sư phụ!



Tú Ninh hé miệng cười, dường như vô cùng tin tưởng vào Trương Hằng.



- Chuẩn bị cho tốt!



Trương Hằng thở nhẹ một hơi. Nếu chỉ có một mình hắn tiến vào thì sẽ nắm chắc mười phần. Nếu mang theo một nữ tu Kết Đan Kỳ thì hắn lại phải cận thận một chút.



Tú Ninh vô cùng điềm tĩnh:



- Sư phụ ra tay đi!



Trương Hằng không nói hai lời, nắm chặt tay Tú Ninh, thân mình đột nhiên lao về phía trước, lực lượng vô cùng lớn, hướng về phía trung tâm đám quái phong.



Tú Ninh Chỉ cảm thấy kình phong thổi quét xung quanh. Nhưng một tầng ngân huy thủ hộ xunh quanh nàng, ngay cả lực đạo rất mạnh của Trương Hằng cũng không thương tổn gì tới nàng.







Vừa mới tiến nhập vào khu vực trung tâm quái phong, Trương Hằng đột nhiên cảm giác phong lực đã mạnh gấp mười lần, thân hình không chịu khống chế, bị đầy ra phía ngoài.



Dưới cỗ lực lượng cường đại này, Trương Hằng cũng không cảm giác gì nhưng Tú Ninh bị hắn nắm chặt cánh tay thân thể lại có xu thế bị đẩy ra ngoài, quần áo tung bay, lộ ra cánh tay trắng nõn như tuyết, khó có thể chịu đựng được lực gió này.



Nếu không phải có Luyện Hư Linh Khí của Trương Hằng thủ hộ, ngay cả một kiện pháp bảo bình thường cũng có thể bị lực lượng mạnh mẽ này chấn nát. Huống Chi nàng là một nữ tu mềm yếu.



Chân mày Tú Ninh nhíu lại, khuôn mặt thoáng hiện lên vẻ thống khổ. Nhưng nàng cắn chặt môi, cố gắng chịu đựng lực kéo thật mạnh từ tay Trương Hằng cố giữ nàng lại.



Trương Hằng mới đầu còn không phát hiện ra điểm này. Nhưng theo một tiếng rên khe khẽ của Tú Ninh, hắn mới giật mình.



Dưới sức gió rất mạnh này, cánh tay Tú Ninh như muốn bị bẻ gãy.



Ngân quang chợt nở rộ, trên tay Trương Hằng truyền ra một cỗ lực lượng dịu dàng tiến nhập vào cổ tay Tú Ninh.



Tú Ninh lập tức cảm giác được cơn đau kia biến mất, sau đó thân hình mềm mại của mình bị kéo lại, được Trương Hằng ôm vào trong ngực.



- Người...



Tú Ninh khẽ thở dài một tiếng, khuôn mặt đỏ bừng lên, nổi lên ý nghĩ phải giãy dụa ra. Thân thể luôn băng thanh ngọc khiết của mình chưa từng có động tác thân mật thế này với bất cứ một nam nhân nào! Chẳng lẽ sư phụ lại là người như vậy, thừa dịp này chiếm tiện nghi của mình?! Trong lòng nàng không thể yên bình lại.



- Không nên cử động.



Đúng lúc này, thanh âm ngưng trọng của Trương Hằng như sấm vang lên bên tai Tú Ninh. Đôi ngân quang chợt lóe lên, đảo qua mặt nàng, không có tia tình cảm nào cả.



Trương Hằng đang dưới trạng thái thi triển Thần Linh Nhãn, là lý trí tuyệt đối, hiểu rõ hết thảy bốn phía, từ đó có được hành động hợp lý nhất.



Tú Ninh nhìn thấy đôi mắt tuyệt đối bình tĩnh của đối phương, không có chút tham luyến nào thì tâm thần cũng không dám từ chối, tùy ý để Trương Hằng ôm vào lòng, càng mạnh mẽ tiến vào trong trung tâm phong lực.



Xuy—


Trương Hằng lóe lên, đi tới bên cạnh Tú Ninh, đặt một tay lên vai nàng.



Ảm!



Nháy mắt, Trương Hằng tiến vào một không gian đặc biệt. Trong hư không đang có hai hư ảnh nữ nhân giống nhau y đúc. Trong đó có một cái hơi mềm yếu, có một cái vô cùng cường đại nhưng lại mang tới cho người ta một cảm giác cực kỳ mệt mỏi.



Không cần phải nói, hư ảnh nữ nhân yếu đuối kia chính là Tú Ninh, cái còn lại chính là Tinh Nguyệt nữ thần.



Trương Hằng dùng phương thức Nguyên linh, xuất hiện ở mảnh không gian tối đen này.



- Ngươi là ai, mong không xen vào việc của người khác. Ta và nàng vốn là nhất thể, hiện tại tuy không phải là lúc dung hợp tốt nhất nhưng tuyệt đối không thể bỏ qua cơ hội này... Nguồn truyện: Truyện FULL



Nữ nhân thánh khiết kia khẽ trách mắng Trương Hằng.



- Sư phụ, đây là chuyện giữa chúng ta, ngài không cần xen vào...



Hư ảnh đại biểu cho Tú Ninh nói với Trương Hằng, đôi mắt thoáng hiện lên vài tia lo lắng, sợ rằng vì thế này mà liên lụy tới hắn.



- Được được, các ngươi cứ bình tĩnh, ta sẽ không xen vào việc của các ngươi.



Hai tay Trương Hằng chắp sau lưng, bộ dáng như đang xem kịch vui.



- Ngươi nếu không chịu rời đi, đừng trách ta hạ thủ vô tình!



Khuôn mặt nữ thần thánh khiết kia lạnh lẽo, bá một chút, đánh về phía Trương Hằng một mảnh tinh quang hoa mỹ.



Trương Hằng lập tức cảm nhận được một cỗ tinh thần uy áp không thể kháng cự.



Rất rõ ràng, nữ nhân này trước kia khẳng định là đại tu sĩ có tu vi vượt xa Trương Hằng.



Tuy nhiên, đây là cuộc chiến linh hồn, Trương Hằng làm sao có thể chịu thua?!



Hơn nữa, hắn cũng nhìn ra bộ dáng của người này đã cực kỳ suy yếu.



Tuy rằng nhìn rất cường đại nhưng cũng Chỉ là bề ngoài mà thôi, chưa chắc đã mạnh hơn Trương Hằng bao nhiêu.



Trương Hằng vương tay, đánh ra một mảnh ngân diễm, va chạm với tinh quang huyến lệ kia.



Ầm!



Toàn bộ không gian tối đen này khẽ run lên.



Đứng ở trong đại điện, thân thể mềm mại của Tú Ninh khẽ run lên, kêu một tiếng đau đớn rồi ngã xuống đất.



Trương Hằng biến sắc. Hóa ra đây là đang giao thủ trong thần thức của Tú Ninh. Tu vi của nàng rất thấp, Chỉ cần công kích vừa rồi mạnh hơn một chút cũng có thể dẫn phát ra hậu quả không thể tưởng tượng nổi.



Tuy nhiên, Trương Hằng cũng phát hiện ra không ngờ thần thức của Tú Ninh vô cùng cường đại, thậm chí không chút thua kém của tu sĩ Hợp thể kỳ bình thường, nhưng do hạn chế về mặt cảnh giới nên nàng cũng không thể phát huy được thần thức cường đại của mình.



Hư ảnh của nữ thần kia giao kích một chiêu với Trương Hằng thì sắc mặt lập tức trắng bệch, vẻ mặt tràn đầy hận ý.



- Nói cho ta biết, trong Di tích Tinh Nguyệt rốt cục ẩn chứa bí mật như thế nào?



Trương Hằng đạm mạc nhìn hư ảnh nữ thần.



- Mong không quấy nhiễu việc dung hợp giữa chúng ta...



Hư ảnh nữ thần Tinh Nguyệt lần đầu tiền nhượng bộ, khuôn mặt hơi tái nhợt.



- Rốt cục là dung hợp hay cắn nuốt, chiếm cứ?



Trương Hằng cười lạnh.



Nữ thần Tinh Nguyệt vừa chuẩn bị lên tiếng thì đột nhiên phát hiện không gian trước mặt đột nhiên chuyển biến.



Ba đạo hư ảnh linh thể tiến nhập vào một tiểu không gian với điểu ngữ hoa hương, như trong một động phủ.



Trung tâm động phủ này có một mảnh quang lưu mông lung, bên trong dường như có cái gì đó đang nảy lên.



- Đây là... Linh vực không gian?



Hư ảnh nữ thần Tinh Nguyệt kinh hãi hô lên, khuôn mặt tinh tú tuyệt luân cũng lộ ra vẻ khiếp sợ.