Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 495 :

Ngày đăng: 22:54 19/04/20


Tam Tinh Vực, cấm địa Tiên Nho Trai.



Lạc Hà cắt đứt liên hệ với Trương Hằng, thấp giọng lẩm bẩm nói:



- Tuyết Dung a... Ta biết nàng đã về tới Đông Vân đại lục vì ta mơ hồ cảm nhận được khí tức của nàng. Nhưng trong mơ hồ có một cỗ lực lượng khiến ta không thể tìm được nơi hạ lạc của nàng... Việc này cũng không nên nói cho Trương Hằng để tránh ảnh hưởng tới việc tu luyện của hắn... Địch nhân trong tương lai còn mạnh hơn rất nhiều so với tưởng tượng của ta...



Cửu U hải vực, nơi cấm kỵ, Băng hỏa Đảo.



Tương truyền, phàm là tu sĩ Hợp thể kỳ trở lên tiếp cận Băng hỏa Đảo Chung quy khó có thể tránh khỏi cái chết.



Sự thật đúng là như vậy! Ngay cả tu sĩ thực lực thông thiên một khi đích thân tới Băng hỏa Đảo đều tử vong rất ly kỳ, không hề có chút lực phản kháng nào.



Ngay khi Trương Hằng mở chiếc hộp bảy màu ra, Băng hỏa Đảo liền xuất hiện một ít dị tượng.



Băng hỏa Đảo rộng lớn như vậy bắt đầu hơi chấn động, hải vực phạm vi mấy vạn dặm lập tức rung chuyển bất an, sóng gió mãnh liệt.



Số yêu thú cạnh đó cũng cảm nhận một cỗ khí tức kinh khủng, cả đám hít thở khó khăn, tâm thần khó yên.



Mơ hồ, dường như có một nhân vật đáng sợ sắp thức tỉnh.



- Mấy vạn năm... Ta rốt cục tỉnh lại...



Một thanh âm khiến người ta phải tim đập mạnh từ trong Băng hỏa Đảo truyền ra, coi như đến từ Cửu U địa ngục.



Thanh âm này làm cho người ta sởm tóc gáy, tâm thần chấn động, làm cho người ta có cảm giác như chính Băng hỏa Đảo phát ra âm thanh này.



Cỗ khí tức vô cùng kinh khủng kia từ Băng hỏa Đảo truyền ra, kinh sợ một mảnh hải vực.



- Ha ha... Thì ra là chiếc Huyết Sát Lệnh thứ tám, chiếc Huyết Sát Lệnh cuối cùng đã xuất hiện! Khó trách sinh ra động tĩnh lớn như vậy, ngay cả ta cũng phải bừng tỉnh.



Thanh âm từ Băng hỏa Đảo hiện lên vài tia kinh hỷ.



Ầm



Toàn bộ Băng hỏa Đảo cũng khẽ lay động, hải vực phụ cận liền dâng lên sóng lớn ngập trời, một trận cơn lốc cuồng bạo mạnh mẽ tràn về bốn phía.



- Ngươi cũng không chịu nổi tịch mịch nữa rồi.



Đúng lúc này, một thanh âm phách lâm thiên hạ từ đáy biển xa xôi truyền tới, khoảnh khắc khiến cho cơn lốc và sóng Biến Hóa thành hư vô.




Một khu vực độc lập ở bên cạnh Đông Vân đại lục.



Nơi này tràn ngập điểu ngữ hoa hương, giống như tiên cảnh, trong tầng tầng sương mù có thể nhìn thấy núi rừng sông suối, cây cối xanh tốt, thi thoảng lại xuất hiện bóng dáng vài con linh thú trong truyền thuyết.



Càng hiếm thấy chính là phàm chất linh khí nơi này.



Nếu có tu sĩ tuyệt đỉnh của Tam Tiên Đảo đi tới nơi này tất nhiên sẽ vô cùng khiếp sợ. Phẩm chất và độ tinh khiết của linh khí nơi này quả thật còn hơn Tam Tiên Đảo vài lần.



Mơ hồ, linh khí nơi này đã vượt qua cực hạn của Hạ giới, chạm tới một trình tự cực cao.



Trong tầng sương mù này, Vũ Vô Cực và Ninh Tuyết Dung đang bay tới đây.



- Ma Tôn, nơi đây thật là tiên cảnh trong nhân gian. Chúng ta bay mấy ức dặm tới đây không biết là ngài muốn gặp người nào?



Ninh Tuyết Dung nhìn khu vực độc lập này, tò mò hỏi.



Vũ Vô Cực khoát tay, dễ dàng xua đi sương mù trước mặt, thản nhiên nói:



- Nơi đây chính là Nhân Gian Tiên Cảnh, nơi ở của Vạn Linh!



- Nhân gian tiên cảnh?



Ninh Tuyết Dung thè lưỡi, thật không ngờ nơi này lại được gọi là "Nhân Gian Tiên Cảnh"!



Đối với nhân vật Vạn Linh trong lời Vũ Vô Cực, Ninh Tuyết Dung cũng không hỏi gì, cũng không có hứng thú!



- Bản tôn đích thân tới nơi này, chẳng lẽ Nhân Gian Tiên Cảnh không chào đón lão bằng hữu ta sao?



Vũ Vô Cực cao giọng quát lớn.



- Vũ Vô Cực, hóa ra là ngươi?



Đúng lúc này, từ trong Nhân Gian Tiên Cảnh có một thiếu niên tóc đỏ bay ra.



Khi Ninh Tuyết Dung nhìn thấy thiếu niên này, không khỏi cả kinh:



- Ngươi là Triệu Thụy...