Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 497 :
Ngày đăng: 22:54 19/04/20
Khi ở Tam Tinh Vực, hắn và Vũ Vô Cực cũng không địch không bạn, sinh ra một chút hữu nghị. Tuy nhiên, khi đó trí nhớ và năng lực của Vũ Vô Cực cũng bị phong ấn.
Triệu Hồng Vân thở dài:
- Với cá tính của hắn, khẳng định sẽ đơn thương độc ma đi tới Yêu Hoàng Giới, tìm Thái thượng Yêu Long Hoàng khiêu chiến.
Đúng lúc này, hào quang trước mắt hắn nhoáng lên, một nữ nhân tuyệt sắc với thiền y bảy màu xuất hiện bên cạnh Triệu Thụy.
- Tỷ tỷ...
Triệu Thụy thân thiết gọi một câu.
Nữ nhân này chính là nữ nhân thần bí Triệu Tịch Nguyệt từng mang Triệu Thụy đi khôi Cực Diễm Môn lúc trước.
- Tuyết Dung muội muội, muội dừng chân ở Nhân Gian Tiên Cảnh này một thời gian, Tịch Nguyệt và đệ đệ đều sẽ làm bạn với muội. Thời gian một trăm năm cũng Chỉ nháy mắt cái là hết thôi.
Triệu Tịch Nguyệt cười nói với Ninh Tuyết Dung.
- Tạ ơn Tịch Nguyệt tỷ tỷ.
Ninh Tuyết Dung cười nói. Nàng cũng sinh ra cảm tình đối với nữ nhân trước mặt, nhất cử nhất động của đối phương đều rất hiền hòa thân thiết, lộ ra một cỗ khí tức sinh mệnh làm cho người ta rất muốn thân cận.
- Phụ thân, người nói Vũ Vô Cực đi tìm Thái thượng Yêu Long Hoàng khiêu chiến thì hắn có bao nhiêu phần thắng? Huyết Sát Thần Đế, Phần Thiên Hỏa Hoàng, Bất Tử Tà Đế, Tịch Diệt Khô Tử đều từng bị thua... Kết cục đều rất thê thảm...
- Lúc này Yêu Long Hoàng lại hơn xa trăm vạn năm trước... Vũ Vô Cực tuy rằng được xưng là Duy ngã độc tôn của ba mươi sáu giới nhưng muốn phá được Long Thần Bất Diệt Thể mà Yêu Long Hoàng đã tu luyện tới vô thượng đại viên mãn cũng có chút khó khăn... Muốn nói chắc chắn thì cũng chỉ là năm ăn năm thua mà thôi! Nhưng ta cảm giác Thái thượng Yêu Long Hoàng ít nhất cũng sẽ ở thế bất bại, dù sao gần trăm vạn năm qua cũng không ai phá vỡ được khả năng phòng ngự của hắn.
Triệu Hồng Vân ung dung phân tích.
Ninh Tuyết Dung lẳng lặng đứng nghe, không cảm thấy hứng thú cũng như không hiểu được ý nghĩa của một trận chiến này.
- Trận chiến này quyết định tới vận mệnh của ba mươi sáu giới... Nếu Vũ Vô Cực thắng thì thôi. Còn nếu Thái thượng Yêu Long Hoàng thắng thì...
Triệu Hồng Vân thở dài, âm thanh cũng dần trầm thấp.
Trong tầng sương mù, cảnh tượng trong Nhân Gian Tiên Cảnh cũng càng lúc càng mơ hồ, cuối cùng biến mất trong thiên địa, như Chỉ là ảo ảnh...
Lam Tinh Đảo, thời gian một năm nhoáng cái đã trôi qua.
Một năm này, Hoàng Phủ Phách cũng không hạ cố tới phủ đệ Trương Hằng, dường như phải chịu ước thúc.
Nhưng muội muội Hoàng Phủ Tĩnh của Hoàng Phủ Phách lại tới một lần, Trương Hằng cũng tùy ý hàn Huyền mấy câu nhưng trong lời nói kiên quyết cũng không chịu tiết lộ chút xíu tin tức nào liên quan tới Lạc Hà.
- Cỗ lực lượng này ta vô tình mà có được, cũng không thích hợp cho vi sư. Ngược lại, ngươi tu luyện công pháp Huyết Ma Đạo, sau khi hấp thu cỗ lực lượng này mới chân chính phát huy ra lực lượng mạnh mẽ của nó.
- Vân Dịch cảm kích đại ân đại đức của sư phụ...
Vẻ mặt Vân Dịch vô cùng kích động, quỳ bụp một cái trước người Trương Hằng.
Sắc mặt Trương Hằng trầm xuống:
- Ta sớm đã nói qua, khi ở chung với vi sư, không cần câu nệ tiểu tiết! Vi sư đưa lực lượng sát lục vô dụng, thậm chí còn trở ngại cho việc tu luyện của vi sư truyền cho ngươi cũng có thể sẽ tạo thành đôi chút ảnh hưởng sau này đối với ngươi!
- Đồ nhi biết sai rồi!
Vân Dịch vội vàng đứng lên.
- Được, vi sư hiện tại chuẩn bị truyền cho ngươi cỗ lực lượng này, đây là một bộ khẩu quyết, ngươi trước ghi nhớ đi đã!
Trương Hằng lại nói với Vân Dịch tâm pháp của Huyết Sát Quán thể để có thể thuận lợi thi triển bí thuật này.
Nếu cả người thi triển bí thuật và người thừa nhận đều phối hợp thì xác suất thành công của Huyết Sát Quán thể sẽ gia tăng rất nhiều.
Vân Dịch nhắm mắt suy nghĩ một chút, sau đó mở to mắt ra, hiện ra vẻ đã hiểu.
- Ngươi hiểu rồi chứ!?
- Đồ nhi đã ghi nhớ!
- Được, ngươi tới đây!
Trên người Trương Hằng đột nhiên vọt lên một cỗ khí tức quỷ dị, cực kỳ mờ mịt.
Không gian bốn phía cũng phát sinh một ít biến hóa tinh tế.
Ông—
Vân Dịch chỉ thấy cảnh sắc trước mặt biến đổi, đột nhiên tiến vào một động phủ thần tiên.
- Cái này... Đây là sao?!
Vân Dịch khiếp sợ vô cùng nhìn chằm chằm cảnh tượng bốn phía, cảm nhận một cỗ khí tức hoàn toàn khác hẳn với khí tức của Chu Vương Triều.