Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 592 : Băng Liên bà bà

Ngày đăng: 22:56 19/04/20


Trương Hằng đang nhớ tới chuyện lúc trước Lạc Hà dặn dò. Đột nhiên, Thần Linh Nhãn trong cảnh giới thứ ba sinh ra một tia dấu hiệu báo trước.



Hắn bỗng dưng quay đầu lại, liếc mắt nhìn Lâm Vũ đang đuổi theo phía sau.



- Trương... Trương đạo hữu! Ngài có gì chỉ bảo sao?



Lâm Vũ bị động tác bất ngờ của Trương Hằng dọa cho hoảng sợ, trên mặt mới vừa hiện ra vài tia ác ý, đột nhiên tiêu tán không còn.



Đối mặt với đôi mắt lộ ra trên gương mặt tựa cười như không cười của Trương Hằng, Lâm Vũ có một loại cảm giác bị đối phương nhìn thấu tâm tư.



- Ha ha! Ta chỉ là cảm giác Lâm đ*o hữu có chút quen mặt mà thôi?



Trương Hằng lừa dối mà mặt không đổi sắc.



- Này... Hay là Trương đạo hữu trước kia đã tới Bồng Lai Đảo? Lâm mỗ gần vạn năm nay chưa bao giờ rời khỏi nơi đây!



Lâm Vũ nghi hoặc không thôi.



Trương Hằng khẽ lắc đầu:



- Bồng Lai Đảo là lần đầu tiên Trương mỗ đến, có thể là ta bị ảo giác đây...



Lâm Vũ nói:



- Thế gian khổng chuyện lạ gì không có! Gần Chu Vương Triều còn có vô số ức vạn nhân loại, tướng mạo người giống người cũng chẳng có gì lạ.



- ừm! Nói không sai!



Trương Hằng có vẻ rất đồng ý nói:



- Chỉ là trước kia có rất nhiều tu sĩ tướng mạo giống nhau, chết ở trong tay Trương Hằng, ấn tượng cũng dần dần mơ hồ hết lên rồi...



Nghe câu nói trước, Lâm Vũ còn lộ vẻ tươi cười, nhưng phần sau câu nói của Trương Hằng, lập tức khiến vẻ tươi cười trên mặt hắn cứng lại.



- Ha ha! Trương đạo hữu nói đùa...



Trên mặt Lâm Vũ thoáng hiện lên vẻ âm độc rồi biến mất. Vội vàng cười ha hả, lấp liếm đề tài này.



Tống An Nguyệt nhìn thấy lời nói cùng vẻ mặt của hai người trong mắt, sắc mặt vẫn bình thản như trước, chỉ là dường như có chút suy nghĩ liếc mắt nhìn Trương Hằng một cái.



Trương Hằng tu luyện là Thần Linh Nhãn nghịch thiên biết dường nào, tu sĩ đồng cấp nếu sinh ra địch ý với hắn, sao có thể giấu được ánh mắt của hắn?



Cho nên, trong nháy mắt khi Lâm Vũ sinh ra ác ý với hắn như vậy, hắn liền nảy sinh ra dấu hiệu báo động.




Ba người mới vừa ngồi vào chỗ của mình, liền nhận được mấy đạo uy áp tinh thần cường đại lướt qua mình một cái rồi biến mất.



Ba người Trương Hằng đều là đại tu sĩ chuẩn cấp Phủ chủ, ngồi cùng một chỗ với nhau, dĩ nhiên dẫn tới chú ý của cường giả cấp Phủ chủ.



Lâm Vũ biến sắc, thầm nghĩ trong lòng: "Như thế nào hôm nay mình lại sơ sót như vậy!" Hắn vội vàng đứng dậy, khom người nói:



- Băng Liên bà bà, Dạ Thiên tiền bối! Vãn bối xin chào!



Hai nhân vật cấp Phủ chủ này, phân biệt là Băng Liên bà bà cùng một nam nhân mặc áo bào đen tuyền.



Tống An Nguyệt cũng đứng dậy thi lẽ nói:



- An Nguyệt ra mắt Băng Liên bà bà, Dạ hộ pháp!



Băng Liên bà bà tuổi chừng năm sáu mươi, một đầu tóc bạc óng ánh, mặt mũi hồng hào, làn da trong suốt như tuyết, phong thái làm cho người ta có cảm giác như Tuyết Liên trên núi băng.



Đôi mắt lạnh của bà bà, nhẹ lướt qua ba người Trương Hằng, ánh mắt dừng lại trên mặt Lâm Vũ:



- Vũ nhi! Lần này xuất quan, tu vi của ngươi lại tinh tiến một ít nha.



- Hài nhi tư chất ngu dốt, bế quan trăm năm, tu vi mới tiến thêm được một chút.



Lâm Vũ khiêm tốn nói.



Băng Liên bà bà lại dời ánh mắt nhìn Tống An Nguyệt, mỉm cười:



- An Nguyệt! Lão nhân gia sư tôn ngươi, hiện vẫn mạnh khôe chứ?



Tống An Nguyệt vội đáp:



- Sư tôn quanh năm bế quan tu luyện, thật không có gì đổi khác.



Nam nhân áo bào đen cấp Phủ chủ, cũng là Dạ hộ pháp trong miệng hai người Lâm Vũ, ánh mắt hắn tùy ý liếc nhìn ba người, chỉ gật đầu với Tống An Nguyệt một cái rồi nhắm mắt lại dưỡng thần.



Trừ hai người này ra, trong Thiên Tâm Lâu còn có một vị cường giả cấp Phủ chủ, là một lão nhân lùn chỉ cao chừng ba thước, đang nhắm mắt dường thần. Những người khác cũng không dám tự tiện quấy rầy.



Trương Hằng cùng không trò chuyện cùng Tống An Nguyệt. thời gian từ từ qua đi.



Trong quá trình này, Thần Linh Nhãn cảnh giới thứ ba của Trương Hằng lại lần nữa sinh ra dấu hiệu báo trước, mơ hồ cảm nhận được Lâm Vũ đang dùng thần niệm trao đổi cùng Băng Liên bà bà, nội dung đề cập dường như bất lợi với mình.



Sau một lát, đôi mắt U lãnh của Băng Liên bà bà đột nhiên quét về phía Trương Hằng, uy áp tinh thần cường đại lướt qua trên đỉnh đầu hắn, nhoáng lên một cái rồi biến mất.