Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 591 : Bồng Lai đảo

Ngày đăng: 22:56 19/04/20


Trừ Triệu Hồng Vân, ba người Ninh Tuyết Dung đều cả kinh kêu lên.



Trong lầu các màu xanh, thân ảnh Vũ Vô Cực vẫn như trước cao ngạo như vậy, sắc mặt không vui không buồn, thản nhiên nhìn lướt qua ba người, cuối cùng rơi xuống trên mặt Ninh Tuyết Dung.



- Ma tôn ngài...



Tuy rằng Vũ Vô Cực không có phóng ra bất cứ uy áp hay khí thế gì, nhưng Ninh Tuyết Dung vẫn cảm nhận được một áp lực cực lớn.



"Vèo!"



Trong thân thể Ninh Tuyết Dung đột nhiên bay ra một điểm sáng vô cùng tinh khiết, trong chớp mắt bay đến trước mặt Vũ Vô Cực.



Triệu Hồng Vân chăm chú nhìn Vũ Vô Cực, đột nhiên thở dài nói:



- Ma tôn các hạ! Ngài trước khi đi, có thể làm bị thương nặng Thái thượng Yêu Long Hoàng. thật là chuyện khiến lòng người khoái trá, đáng tiếc trong ba mươi sáu giới này, không còn có nhân vật thứ hai nào có thể chống lại cùng hắn, ngày sau...



Vũ Vô Cực lạnh lùng nói:



- Chuyện an nguy của ba mươi sáu giới liên quan gì tới ta?



Dứt lời, toàn bộ thân thể hắn hóa thành một đoàn điểm sáng toàn màu đen thâm thúy, chỗ trung tâm của nó mơ hồ có một dấu ấn tinh thần kỳ lạ.



- Ngươi dẫn ta đi gặp Trương Hằng...



Điểm sáng này cùng hắc quang điểm tinh khiết trong thân thể Ninh Tuyết Dung hòa hợp thành một thể.



- Ta có thể đi tìm hắn rồi?



Thân thể mềm mại của Ninh Tuyết Dung khẽ run lên, vẻ mặt ngạc nhiên vui mừng khôn xiết.



- Theo ta đi gặp hắn...



Thanh âm của Vũ Vô Cực dần dần thấp xuống, biến mất bên trong phiến không gian này.



Tại Bồng Lai Đảo, một trong Tam Tiên Đảo...



Trương Hằng không nghĩ tới mình có thể nhanh như vậy đi vào một trong bốn đại Thánh địa của Chu Vương Triều.



Bồng Lai Đảo là một trong ba hòn đảo tu chân đệ nhất của Tam Tiên Đảo trong hải vực, tu sĩ tụ tập trên đó tu vi ít nhất là Hợp thể kỳ trở lên. Ngay cả đại tu sĩ Hợp thể hậu kỳ trở lên ở trong này cũng không có gì là hiếm thấy.




- Lâm đ*o hữu, ta vâng theo sư mệnh tiếp dẫn khách quý của Bồng Lai Đảo quen thuộc môi trường nơi đây. Xin thứ lỗi khó phân thân, nếu không có chuyện gì trọng yếu, chúng ta trước rời đi vậy!



- Khách quý?



Nam nhân mặc cẩm bào họ Lâm này, lộ vẻ mặt kinh ngạc dời ánh mắt nhìn vào Trương Hằng, hỏi:



- Xin hỏi tôn tính đại danh của đạo hữu.



- Tại hạ họ Trương.



Trương Hằng thản nhiên nói, ánh mắt đảo qua nam nhân mặc cẩm bào này, phát hiện đối phương không ngờ cũng là đại tu sĩ chuẩn cấp Phủ chủ.



- Kẻ hèn là Lâm Vũ, không biết các hạ lại là khách quý của Bồng Lai Đảo, có gì đắc tội, xin đạo hữu thứ lỗi.



Một cách không ngờ là nam nhân mặc cẩm bào họ Lâm đột nhiên thay đổi thái độ, thật khách sáo nói với Trương Hằng.



Trương Hằng hơi sửng sốt, không nghĩ tới một cái danh hiệu Khách quý lại đáng giá như thế.



- Ha ha! Trương mỗ chẳng qua là một tán tu nhất giới, như thế nào có thể gánh nổi hai chữ khách quý, Lâm đ*o hữu khiêm tốn rồi.



Trương Hằng không nhanh không chậm nói, thầm nghĩ: "Tốt hơn là mình tận lực hạ thấp mình một chút."



- Tống cô nương! Vừa rồi nghe các người nói, dường như muốn đi Bồng Lai Các, Lâm mỗ vừa lúc cũng định đi phường thị tu chân giao dịch một ít tài liệu, vừa lúc tiện đường. Không bằng chúng ta đồng hành đi?



Lâm Vũ cười ha hả nói, nhìn Tống An Nguyệt, đồng thời ngầm dùng thần niệm truyền âm nói:



- Tống cô nương! Người này thật sự là khách quý của Bồng Lai Đảo sao? Ta thấy thế nào cũng không giống? Trước đây, khách quý của Bồng Lai Đảo, người nào không phải là nhân vật tuyệt thế pháp lực thông thiên?



Tống An Nguyệt khẽ "hừ" một tiếng, không để ý đến hắn, quay sang nói với TrươngHằng:



- Trương đạo hữu mời đi theo ta! Bồng Lai Các ở toàn bộ Chu Vương Triều cùng là phường thị tu chân đỉnh cấp cực kỳ hiếm thấy, nếu bỏ lờ có thể sẽ tiếc nuối suốt đời!



Trương Hằng nghe nói, trong lòng vừa động, liên tục gật đầu. Việc này cũng là một sự kiện hắn còn ghi nhớ trong đầu, thời điểm ở Tiên Nho Trai, Tam Tinh Vực, Lạc Hà từng nói qua với hắn, có một vật trọng yếu gì đó giấu ở Bồng Lai Đảo, muốn hắn đi lấy.



- Nhị vị chờ ta một chút...



Lâm Vũ khẽ kêu một tiếng, bay đến cùng đi với hai người, trên mặt hơi có vẻ lo lắng. thầm nghĩ: "Thằng nhà quê này khẳng định không phải là khách quý gì, đợi lát nữa nhất định phải tìm cách làm cho hắn khó chịu..."