Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 590 : Đánh cuộc kinh thiên ba mươi sáu giới

Ngày đăng: 22:56 19/04/20


Trong mơ hồ một thanh âm quen thuộc đầy ngạo khí, bỗng dưng vang lên trong đầu Trương Hằng.



"Đây là... Vũ Vô Cực?"



Trương Hằng khiếp sợ trong lòng, nhưng cùng có chút khó hiểu, vì sao đột nhiên mình lại nghe được thanh âm này chứ?



Trên thực tế, nghe được thanh âm mơ hồ này, không phải chỉ một mình Trương Hằng.



Âm Dương tán tiên cùng Uyên Hồng đang chấn động vì khe nứt nứt không gian khủng bố kéo dài từ cuối không gian đến đây, nhưng cũng nghe được thanh âm mơ hồ này.



Khe nứt không gian rộng chừng trăm trượng, kéo dài ức vạn dặm, đây là cảnh tượng đáng sợ đến mức nào.



Đây còn là lực lượng trong nhân giới sao?



Đáp án là không!



Khe nứt không gian sâu hoác tối đen rộng tới trăm trượng, che hết thảy tồn tại ở trước mặt, bao gồm hư không đều bị nghiền nát thành bột phấn.



Bá đạo cùng cực, trực tiếp nghiền nát hư không!



Âm Dương tán tiên cùng Uyên Hồng dùng thần thức thăm dò, cho ra một cái kết luận khủng khiếp: khe nứt không gian đáng sợ này, gần như xé toạt nhất giới thành hai nửa.



Ở giờ khác này, bất kể là Âm Dương tán tiên hay là Uyên Hồng, phân biệt đứng hai bên khe nứt không gian này, đều không dám hành động thiếu suy nghĩ.



Khiến cho bọn họ ngạc nhiên khó hiểu chính là khe nứt không gian thần bí này không ngờ lại tồn tại lâu trong hư không, trong thời gian ngắn cùng không thấy có dấu hiệu khép lại.



Điều này rõ ràng đã đánh vỡ định luật của pháp tắc không gian!



Trương Hằng lộ vẻ mặt kinh hoảng nhìn khe nứt không gian tối đen sâu không thấy đáy trước mắt, hắn một chút cùng không dám hoài nghi, nếu mình bị hút vào trong đó, khẳng định trong nháy mắt sẽ hóa thành hư vô, trở lại thành hỗn độn nguyên thủy.



- Đánh cuộc? Đánh cuộc cái gì?



Trong mơ hồ, tiếng nói cực kỳ bá đạo của một người khác vang lên trong đầu Trương Hằng.



Bên trong đôi Thần Linh Nhãn của Trương Hằng, đột nhiên xuất hiện vô số viên tròn màu bạc, chuyển động xoay tròn một hồi, rồi hình thành một cái lốc xoáy thần bí.



Một cổ dao động mịt mờ từ trong lốc xoáy màu bạc thần bí này nhộn nhạo mà ra, cùng quy luật vận chuyển nào đó trong thiên địa đụng chạm cùng một chỗ.



Ở trong mắt hắn không gian di chuyển với tốc độ cao, vô số hình ảnh chồng chất cùng một chỗ.



Ý niệm tiến vào hoàn cảnh này, Trương Hằng chỉ cảm thấy thời gian cùng không gian đã mất đi ý nghĩa, cảm giác như có một loại mâu thuẫn đến tột cùng nảy sinh trong lòng hắn.



Rốt cục, khi hết thảy những thứ này đều ngưng lại, Trương Hằng rốt cục nhìn thấy hai cái thân ảnh mơ hồ.



Trong đó một thân ảnh lộ ra khí tức cao ngạo tịch mịch, thân hình có vài phần tương tự với Vũ Vô Cực.



Còn thân ảnh người kia, cao lớn uy mãnh, toàn thân có một cổ khí phách bễ nghê Vũ nội, ngạo thị sinh linh.



Hai thân ảnh mơ hồ đều tự đạp chân trên một mảnh vỡ hư không.




Mấy năm nay, nàng cùng hai tỷ đệ Triệu Tịch Nguyệt, Triệu Thụy đã dần dần càng thân quen.



Xuyên qua vài toà núi xanh U tĩnh., tầng tầng sương trắng như tiên cảnh, vạch trần tấm màn che thần bí…



Phía trước xuất hiện một tòa lầu các đơn giản tự nhiên.



Mới vừa đi vào lầu các màu xanh này, Ninh Tuyết Dung liền cảm nhận được một cổ khí tức sinh mệnh của thiên nhiên tinh khiết. Thân thể nàng lập tức sảng khoái không thôi, dường như được dầm mình trong tiên thủy.



- Tuyết Dung muội đến rồi...



Triệu Tịch Nguyệt mỉm cười nói, vội tiếp đón Ninh Tuyết Dung đi vào bên cạnh mình.



- Tuyết Dung ra mắt tỷ tỷ!



Ninh Tuyết Dung ngọt ngào nói, thực tự nhiên đi tới bên cạnh Triệu Tịch Nguyệt.



Đúng lúc này, trong lầu các trống rỗng xuất hiện một trung niên mặc áo bào màu xanh lục.



Tướng mạo người này nho nhã ôn hòa, làn da trong suốt như ngọc, hai tròng mắt trong vắt như nước, cả người đứng ở đó lại mang đến cho người ta một loại cảm giác sinh cơ hừng hừng, dung nhập vào tự nhiên.



- Ra mắt tiền bối.



Ninh Tuyết Dung vội đứng dậy thi lễ.



Trung niên này chính là Triệu Hồng Vân, phụ thân của Triệu Thụy, cùng là nhân vật thần bí được Vũ Vô Cực gọi là Vạn Linh.



- Tuyết Dung không cần đa lễ! Lần này ta gọi điệt nữ đến, cùng là vì một chuyện.



Triệu Hồng Vân khẽ thở dài, bảo ba người ngồi xuống.



- Phụ thân! Ngài có chuyện gì, là về trận chiến đánh cuộc kinh thiên ba mươi sáu giới kia à?



Triệu Thụy biến sắc, vội vàng hỏi.



- Đúng vậy, trận đánh cuộc lần này đã chấm dứt...



Triệu Hồng Vân gật đầu nói.



- Vậy rốt cuộc là ai thắng ai thua?



Ba người đều biết việc này, vội vàng hỏi.



Triệu Hồng Vân vừa định trả lời, chỉ thấy trong không khí dao động một hồi, rồi một thân ảnh cao ngạo, đột nhiên hiện ra trong lầu các.



- Vũ Vô Cực!!!



Ba người đều cả kinh kêu lên.