Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 603 : Gặp lại

Ngày đăng: 22:56 19/04/20


Trương Hằng đứng trong Lĩnh vực không gian, ngân mang trong hai mắt dần nhạt đi. Hắn thở phòng một hơi, liếc mắt nhìn Huyền U Thiên Ma, thì thào:



- Đây đúng là một củ khoai lang nóng phỏng tay.



Trên mặt Huyền U Thiên Ma còn mang theo vài tia sợ hãi, ngoài mạnh trong yếu nói:



- Tốt nhất ngươi nên buông tha cho bản quân... Nếu không dù tốc độ tu luyện của ngươi nhanh hơn nữa, công pháp nghịch thiên hơn nữa cũng khó tránh khôi cái chết!



- Chủ nhân của ta ma công cái thế, chấn nhiếp vũ nội, chính là Chúa tể Ma giới bất sinh bất tử bất diệt!



Trương Hằng nghe vậy càng khẳng định phỏng đoán trong lòng mình, cười nhạo nói:



- Ma công cái thế, chấn nhiếp vũ nội sao? Không phải giờ hắn đang bị phong ấn ở hạ giới sao?! Nếu Trương mỗ đoán không sai thì hắn khẳng định thất bại dưới tay Huyết Sát Thần Đế! Hiện tại ta đã có chút hiểu ra vì sao trăm vạn năm trước, Huyết Sát Thần Đế lại muốn đồ sát hơn chín thành tu sĩ ở Đông Vân đại lục.



Một đáp án vốn ẩn sâu trong lòng Trương Hằng rốt cục được vạch trần.



Lúc trước, khi ở Phương Vân sơn, hắn từng không thể lý giải được vì sao nhân vật cấp nghịch thiên như Huyết Sát Thần Đế lại đi tàn sát tu sĩ trên Đông Vân đại lục.



Hơn nữa, sau khi đồ sát, một thành còn lại của Tu chân giới, trải qua trăm vạn năm mới khôi phục lại tình trạng hưng thịnh như hôm nay.



Phàm là những kẻ còn sống sót cũng phù hợp với quy luật vận chuyển tuần hoàn của thiên địa nhân quả.



Trương Hằng cho rằng con sông máu cuồn cuộn huyết tinh và ức vạn tàn hồn lệ phách nơi Tử Vực có liên quan tới cái chết của vô số tu sĩ đỉnh cao.



- Hừ, Huyết Sát Thần Đế vì nhòm ngó ngai vàng Chúa tể Ma giới mới nghĩ ra quỷ kế như vậy, hấp dẫn Chủ nhân hạ giới nhưng kết cục cuối cùng cũng không khá hơn chút nào...



Bộ dáng Huyền U Thiên Ma như biết được không ít bí tân, trả lời một cách mỉa mai.



Trương Hằng kinh hãi hỏi:



- Tình cảnh của Huyết Sát Thần Để hiện tại như thế nào? Bản thân hắn đang ở đâu?



- Ta sao lại phải nói cho ngựơi!?



Trên mặt Huyền U Thiên Ma hiện ra một tia âm lãnh.



- Ngươi không nói cũng thế thôi... Sớm hay muộn Trương mỗ cũng sẽ nghĩ ra biện pháp hoàn toàn diệt sát ngươi!



Trương Hằng hừ nhẹ một tiếng, trong tay đột nhiên ngưng tụ một tầng băng diễm màu trắng xanh.



Hàn khí thấm nhập cốt tủy ập thẳng vào mặt, khiến cho Vân Dịch cách đó không xa cũng sắc mặt đại biến, vội vàng vận khởi pháp lực chống lại. vẻ mặt Băng Liên bà bà cũng tràn đầy kinh dị.



- Đây có chút giống với vẫn Đống Băng Diễm...



Nàng thất kinh không thôi.



- Cái này... Đây là hỏa diễm gì?! Thuộc tính của nó dường như còn mạnh hơn Cửu U Lam Tinh Băng Diễm một chút...



Vẻ mặt Huyền U Thiên Ma hiện ra vẻ hoảng sợ.




- Tuyết Dung, nàng đã trở lại!



Giọng điệu Trương Hằng dường như rất bình thản nhưng quan sát kỹ sẽ thấy bờ môi của hắn hơi giật giật.



Ninh Tuyết Dung nhoẻn miệng cười, khuôn mặt tươi như hoa nỡ, dang tay ra ôm chặt lấy hắn. Cách xa nhau lâu như vậy, hai người hẳn có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói.



Nhưng khi hai ánh mắt chạm nhau, tất cả mọi thứ cần ngôn ngữ để biểu đạt đều nháy mắt phóng thích.



Đây là một loại tiếp xúc về mặt tinh thần, dù nhiều lời hơn nữa, dù thề non hẹn biển cũng không thể sánh bằng được.



Đúng lúc này, một thanh âm tràn ngập cao ngạo truyền tới:



- Trương Hằng... Chúng ta lại gặp mặt!



Trương Hằng... Chúng ta lại gặp mặt!



Lại gặp mặt



Lại gặp mặt



Thanh âm này mờ mịt vô cùng, như từ không gian vô tận truyền tới, nhưng lại gần như ngay trước mắt. khiến người ta cảm giác rất mâu thuẫn.



-Vũ Vô Cực?!



Trong lòng Trương Hằng đột nhiên nổi lên kinh Đảo hải lãng!



Ông—



Từ trong thân thể Ninh Tuyết Dung bay ra một điểm đen tinh khiết vô cùng, xoay tròn một cái rồi đi tới trước người Trương Hằng.



- Đây là...



Hai tròng mắt Trương Hằng chạm vào điểm đen này, mơ hồ thấy được một lạc ấn tinh thần kỳ dị!



- Ta là Vũ Vô Cực!



Quang điểm đen tinh khiết này truyền ra thanh âm, lạnh nhạt nói:



- Có còn nhớ rõ giữa chúng ta còn có một trận chiến không?! Tuy rằng bản tôn đã rời khỏi ba mươi sáu giới nhưng tuyệt đối sẽ không quên việc này.



- Đương nhiên nhớ rõ! Ngươi tới nơi này là vì cái gì?



Trương Hằng không chút tránh né, vẻ mặt thản nhiên nhìn điểm sáng đại biểu cho ý chí Vũ Vô Cực này.



Đối với Vũ Vô Cực, trong lòng Trương Hằng có thêm một chút kính ý. Hắn kính nể trí tuệ của đối phương, cũng khâm phục sự cao ngạo bất phàm của đối phương!



- Được, một khi đã như vậy, ngươi hãy mang theo ý chí của ta... Giết tới Thượng giới!