Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 604 : Ý chí của Vũ Vô Cực, giết tới thượng giới

Ngày đăng: 22:56 19/04/20


Trương Hằng vừa nghe thấy lời này tuy cũng chưa đến mức trợn ngược mắt lên. nhưng ở sâu trong đáy lòng cũng có một chút xúc động nhất định.



Bị áp bức quá lâu, nhưng không ở dưới áp bức đó mà chết đi, mà ở trong sự áp bức đó vùng lên.



Có một luồng nhiệt huyết nảy sinh trong cơ thể của Trương Hằng, nhưng lại bị hắn dập tắt trong khoảnh khắc.



Giết tới thượng giới, chuyện này có thể sao?



Trong lòng Trương Hằng cười khổ, nhìn quang điểm đen kịt trước mắt. tiếp tục trao đổi với nó:



- Vũ Vô Cực. ta không có thần thông cái thế như ngươi, ở địa phương nhỏ như Chu Vương Triều này sinh tồn cũng gian nan vô cùng, sao còn đám kiêu ngạo với thượng giới chứ?



Bất cứ một tiên nhân nào của thượng giới cùng có thể tung hoành khắp Chu Vương Triều, giết đám người như Trương Hằng cũng chỉ giống như giết một con kiến.



- Ngươi không dám sao?



Trong thanh âm của Vũ Vô Cực lộ ra một sự thất vọng và khó hiểu. ngay sau đó hắn liền khẽ thở dài:



- Việc trên thế gian này chỉ cần đám làm là không có gì không thể làm được. Sự khác biệt giữa cường giả và kẻ yếu là ở chỗ ngươi có đủ tự tin hay không, có một tấm lòng có thể bao dung rộng lớn hay không. Cho nên. điều mà cường giả có thể làm được, kẻ yếu không làm được.



Trương Hằng trầm mặc trong chốc lát. trong lòng nảy sinh một chút xúc động.



Đột nhiên hắn nhớ tới cảnh giới thứ hai của Thần Linh Nhãn. Ngưng Mâu Thiên Lý.



Bất chấp khoảng cách còn rất xa, chỉ cần ngươi nghĩ là có thể đạt được thì có thể chạm tới trong nháy mắt. Trong cảnh giới này cùng có một sự tự tin tuyệt đối. bất cứ sự vật gì cùng không thể trốn tránh được.



- Để gia tăng sự trưởng thành của ngươi, hôm nay ta sẽ tặng cho ngươi ý chí thuần túy nhất của ta. hy vọng ngươi có thể sớm tới ngày vượt qua được sự trói buộc của pháp tắc trong thế gian này.



Vừa dứt lời. quang điểm đen kịt đại biểu cho Vũ Vô Cực Vù một tiếng, chui vào trong óc Trương Hằng.



Ầm!



Trương Hằng cảm thấy ý thức của mình tiến vào một không gian kỳ dị. Trong không gian kỳ dị này có thể hiện sự trưởng thành của một thiếu niên.



Lúc đầu, một thiếu niên mười hai mười ba tuổi. gầy giơ xương, xanh xao vàng vọt, trong hai mắt hắn ẩn chứa sự bất khuất và tự tin cực sâu. Hắn không tin chuyện người khác không thể làm được thì bản thân cũng không làm được.



Mặc dù hắn chỉ là một người bình thường, nhưng hắn cũng đi trên con đường tu luyện nhờ vào sự tự tin và bất khuất cường đại, hẳn đã chiến thắng hết khó khăn này tới khó khăn khác.



Mỗi khi tới một thời điểm mấu chốt, sự kiên trì và tự tin của hẳn đều có thể khiến cho bản thân phát huy ra thực lực lớn hơn hẳn bình thường.



Lần lượt vượt qua, lần lượt chiến thắng kẻ địch, chiến thắng chính mình.



Trong quá trình này. hắn đã từng gặp rất nhiều những kẻ địch mạnh hơn mình rất rất nhiều, bị bọn họ đánh cho tơi bời.



Nhưng nhờ vào sự bất khuất và tự tin kia. hắn đã lần lượt đánh bại những kẻ địch đã từng đánh bại mình.



Khi thiếu niên này tu luyện tới cảnh giới nhất định, hắn cho rằng chuyện người khác không làm được không có nghĩa là bản thân không thể làm được.



Bởi vậy, hắn đã lần lượt hoàn thành những chuyện mà người khác không thể làm.
- Đại ca. huynh, thật phải rời khói Bồng Lai Đảo sao? Ta nhìn hai yêu thú kia dường như có chút thù địch với huynh.



Ninh Tuyết Dung có chút lo lắng nói.



Trương Hằng ngạc nhiên nói:



- Muội biết thân phận bọn chúng sao?



- Đúng vậy, từ lúc Tuyết Dung nhìn thấy bọn chúng lần đầu tiên, đã biết được thân phận của bọn chúng, tuy nhiên chuyện này cũng không kỳ lạ. yêu thú không thể tới thế giới loài người du ngoạn sao?



Ninh Tuyết Dung cười hì hì nói:



- Hai yêu thú này một là Độ Kiếp hậu kỳ. một là hợp Thể đại viên mãn nếu muội và đại ca cùng nhau đối phó thì hắn là không có vấn đề gì.



- Độ Kiếp hậu kỳ?



Trương Hằng nghe thấy vậy liền chấn động, tuy đã có đoán trước, nhưng khi hắn thật sự biết được tu vi của Huyễn Lam lão tổ, vẫn không khỏi giật mình.



- Tuyết Dung có thể nhìn thấu thân phận và tu vi của bọn chúng, nói như vậy thì nàng ít nhất cũng là tu sĩ Độ Kiếp Kỳ.



Trương Hằng có chút ê chề nói.



Lần này đã để cho Ninh Tuyết Dung vượt qua mình, là một nam tử hắn thật sự có hơi đau lòng.



- Muội đã từng tới thượng giới một chuyến. hơn nữa còn có Vũ Vô Cực trợ giúp, có thể có được tu vi như vậy cùng là chuyện bình thường. Nếu không vì trận chiến kinh thiên giữa ba mươi sáu giới kia. Tuyết Dung cùng phải tu luyện tới Đại Thừa Kỳ mới có thể gặp được đại ca.



Trong ánh mắt của Ninh Tuyết Dung hiện lên một vẻ may mắn.



- Muội còn có một chuyện muốn nói với đại ca. Tuyết Dung còn tới một tuyệt địa trên Đông Vân đại lục. tên là nhân gian Tiên Cảnh. huynh đoán xem ta đã gặp ai? Ta đã gặp Triệu Thụy. còn có tỷ tỷ và phụ thân của hắn...



Ninh Tuyết Dung tíu tít nói với Trương Hằng những chuyện mà mình đã trải qua sau khi từ biệt.



Cuối cùng, nàng chớp chớp mắt hỏi:



- Đại ca, huynh sẽ lập tức tới Đông Vân đại lục sao?



- Không.



Trương Hằng lắc đầu.



- Trước đó. ta còn có một việc phải làm.



- Việc gì?



Trương Hằng duỗi tay ra, đặt Phá Không Kiếm ở trong tay, thản nhiên nói:



- Ta muốn làm cho thanh kiêm này tăng thêm một cấp.