Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 96 : Thiên Kiếp

Ngày đăng: 22:48 19/04/20


- Đây là lần Thiên kiếp cuối cùng của ta, nếu các ngươi có hứng thú thì có thể cùng ra xem.



Thần sắc Lạc Hà khôi phục lại vẻ bình tĩnh, dường như cũng không đặt lần Thiên kiếp có quan hệ trực tiếp tới sinh mệnh của mình vào trong mắt.



- Lạc đại ca! Huynh có thể vượt qua lần Thiên kiếp này không?



Lạc Ngưng Tuyết có chút lo lắng nói.



Ninh Tuyết Dung biến thành đóa tuyết liên trên tay Trương Hằng cũng khẽ run lên, dường như lo lắng cho Lạc Hà.



Lạc Hà cười ha hả, vẻ mặt tự tin nói:



- Ta tuyệt đối nắm chắc có thể vượt qua lần Thiên kiếp này!



- Tuyệt đối nắm chắc?!



Trương Hằng không khỏi đưa ánh mắt hoài nghi nhìn sang Lạc Hà.



Lịch sử trăm vạn năm tu chân, gần như không ai thành công vượt qua Độ kiếp kỳ. Mặc dù là mười mấy tuyệt thế thiên tài không nhiều lắm, sau khi đạt tới Độ kiếp kỳ thì cũng không thể tiến thêm một bước nữa.



Theo sách cổ ghi lại, xác suất thành công độ kiếp cũng chỉ chừng một phần trăm mà thôi.



Nói cách khác, trong một trăm gã tu sĩ Độ kiếp kỳ cũng Chỉ có một người thành công độ kiếp.



Cho dù Độ Kiếp giả thành công binh giải, tránh thoát khỏi tình cảnh hồn phi phách tán, Thiên kiếp còn dáng sợ ở chỗ có thể lưu lại bóng ma, trở thành tâm ma, ảnh hưởng tới lần độ kiếp tiếp theo.



Cho nên, lần độ kiếp thứ hai, xác suất thành công lại càng thấp.



Hơn nữa. tại thời điểm binh giải. Thiên kiếp còn có thể tập trung Nguyên Anh của ngươi, xác suất thành công binh giải cũng không tới một phần mười.



Thiên kiếp là một con đường đi tới diệt vong, một đi không trở lại.



Giờ phút này, giọng điệu của Lạc Hà tràn ngập tự tin. khiến người ta kính nể!



E rằng Chỉ có ôm tâm Lý tự tin như thế. tỷ lệ thành công độ kiếp mới được gia tăng.



Hai người Trương Hằng tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như thế này. Người bình thường tuyệt đối không thể có cơ hội dễ dàng quan sát việc độ kiếp. Toàn bộ Đông Vân Đại Lục, mấy vạn năm mới xuất hiện một tu sĩ Độ kiếp kỳ.



Lạc Hà đạp từng bước vững vàng, trên mặt tràn đầy tự tin không nhanh không chậm đi tới giữa sân.



Mấy người Trương Hằng đứng cạnh phòng, yên lặng nhìn Lạc Hà đang khoanh tay đứng thăng giữa sân.



Cỗ uy áp tới từ trong thiên địa đã ngày càng rõ ràng, toàn bộ linh khí trong Huyết Sát động phủ đều nổi sóng kinh khủng. Dưới tĩnh huống này, tu sĩ bậc thấp nếu muốn thi triển pháp thuật đều vô cùng khó khăn.



Không gian trên Huyết Sát động phủ đột nhiên mở ra một động khẩu màu đen. Giờ phút này. pháp tắc vận chuyên phiến thiên địa này dường như xuất hiện sơ hở rất lớn.


Trương Hằng cảm giác đóa Tuyết liên trong tay mình cũng khẽ rung động, truyền ra tinh thần dao động vô cùng lo lắng.



Nhưng điều bất ngờ chính là đạo thiên kiếp thứ chín nổi lên với tốc độ vô cùng thong thả, chừng qua mười mấy lần hô hấp mới xuất hiện.



Kiếp vân trên bầu trời không ngừng quay cuồng, phát ra tiếng sấm ầm ầm. Toàn bộ thiên địa cũng không ngừng rung chuyển dường như ngày tận thế buông xuống.



Đạo thiên lôi thứ chín rốt cục hình thành.



Trương Hằng ngẩng đầu lên, lập tức hít sâu một hơi lãnh khí. Lần này không phải là chín đạo thiên lôi đánh xuống mà là chín lần chín tám mươi mốt đạo.



Tám mươi mốt đạo thiên lôi? Ai có thể kháng cự?!



Cho dù tiên nhân hạ thế cũng chưa chắc đón đỡ được nhiều đạo thiên lôi như vậy!



Lạc Hà thu hồi tất cả pháp bảo vào trong cơ thể. nhìn lên tám mươi mốt đạo thiên lôi sắp buông xuống, trên mặt mang theo vài tia miễn cưỡng.



- Không nghĩ tới ngay cả Lôi Sát Thiên La Kiếp hiếm thấy mà ta cũng gặp phải...



Xem ra, lần thiên kiếp này Lạc Hà không phải gặp thiên kiếp bình thường.



Trương Hằng cũng không biết Lôi Sát Thiên La Kiếp là như thế nào nhưng cũng hiểu được vận khí của Lạc Hà cực kém!



Lạc Hà không từ bỏ kháng cự, nhìn mấy người Trương Hằng nói:



- Lôi Sát Thiên La Kiếp gần như không thể vượt qua. Ta Chỉ có thể binh giải hết sức mà thôi, dù tỷ lệ chỉ là một phần mười...



- Ngưng Tuyết! Tuyết Dung! Các muội phái sống thật tốt. những gì đã qua hãy để chúng tan biến...



Ánh mắt Lạc Hà lộ ra tình cảm sâu đậm. đặc biệt khi nhìn vào đóa tuyết liên trong tay Trương Hằng lại lộ ra sự bất đắc dĩ sâu sắc.



- Lạc đại ca...



Thân thể mềm mại của Lạc Ngưng Tuyết vô lực. ngã xuống mặt đất. mặt ngọc tràn đầy nước mắt.



Trương Hằng cũng bị tình cảm của Lạc Hà khiến cho cảm động, trong lòng thậm chí sinh ra ý nghĩ giúp đỡ đối phương. Tiếc rằng hắn cũng chỉ là một tu sĩ bậc thấp nên đành bất lực mà thôi.



Nhưng đúng lúc này. trong đầu hắn lại truyền ra một cỗ dao động kỳ lạ.



"Sao vậy!?"



Trương Hằng chăm chú vào đóa Hư Không Hỏa Diễm trong thức hải đang nóng lòng muốn thử. Theo bản năng, Trương Hằng lật tay lên. Hư Không Hỏa Diễm liền nổi lên, ở trung tâm đoàn Hư Không Hỏa Diễm, tia chớp màu đen kia tản mát ra một cỗ dao động đặc biệt.



Lập tức tám mươi mốt đạo thiên lôi đang hình thành trên bầu trời đều trở nên yên lặng. Ánh sáng màu tím trên kiếp vân khổng lồ kia cũng trở nên ảm đạm.



Thậm chí, kiếp vân cũng hơi run rẩy, dường như gặp phải sự việc gì rất dáng sợ.