Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 97 : Thiên Kiếp có uy lực yếu nhất trong lịch sự
Ngày đăng: 22:49 19/04/20
Đoàn Hư Không Hỏa Diễm lẳng lặng bập bùng trên lòng bàn tay Trương Hằng. tia chớp màu đen ở trung tâm ngọn lửa có dấu hiệu hơi chớp động, một cỗ dao động đặc biệt truyền vào thiên địa.
Tám mươi mốt đạo thiên lôi màu tím ngưng trệ bất động, dường như không dám dễ dàng đánh xuống.
Kiếp vân trên bầu trời như có Linh tính, hơi hơi run rẩy.
Mọi người đều ngẩn cả ra.
- Cái này?
Lạc Hà trợn mắt há mồm nhìn kiếp vân trên bầu trời.
Trương Hằng không đám tin nhìn đoàn Hư Không Hỏa Diễm trong lòng bàn tay mình.
"Hết thảy đều do nó sao?!"
Trương Hằng sững sờ.
Dường như hiểu được tâm tư Trương Hằng. Hư Không Hỏa Diễm truyền ra một cỗ ý tứ tới Trương Hằng, như muốn tranh công.
Dung hợp thần thức vào Hư Không Hỏa Diễm. Trương Hằng lập tức sinh ra một loại ảo giác như có thể nắm được thiên địa trong tay.
Lạc Hà nhanh chóng phát hiện vẻ dị thưởng của Trương Hằng, thần thức đảo qua đoàn Hư Không Hỏa Diễm trong tay hắn.
- Đây... Đây là...
Lạc Hà lộ ra vẻ khiếp sợ.
Ánh mắt hắn ngưng trọng nhìn vào hình ảnh tia chớp màu đen ở giữa tâm đoàn Hư Không Hỏa Diễm.
Trương Hằng thật ra biết được hình ảnh tia chớp màu đen này, tàn phiến thần bí kia gọi nó là Bất Diệt Ấn Ký.
- Lạc đạo hữu biết thứ này là gì saọ?
Trương Hằng thấy kiếp vân trên bầu trời dường như không đám manh động, liền hỏi Lạc Hà.
Lạc Hà lắc đầu nói:
- Ta không biết vật này. nhưng ta cảm giác nó còn dáng sợ hơn cả thiên kiếp!
So với thiên kiếp càng dáng sợ hơn?! Sự thật như vậy chỉ cần nhìn phản ứng của kiếp vân trên bầu trời là biết.
Hư Không Hỏa Diễm lại truyền tới Trương Hằng một cỗ tinh thần dao động, kỳ lạ chính là Trương Hằng có thể hiểu được ý tứ của nó.
- Ta có thể khiến kiếp vân trên bầu trời tiêu tan!
Trương Hằng nói với Lạc Hà.
- Thật vậy sao?!
Ánh mắt Lạc Hà lộ ra vẻ sợ hãi và vui mừng.
Lạc Ngưng Tuyết lập tức đi tới trước mặt Trương Hằng. hai tay nắm lấy ống tay áo hắn:
- Cầu xin ngươi! Hãy cứu Lạc đại ca một mạng...
Theo sau, kiếp vân cuồn cuộn hóa thành một động khẩu tối đen như mực, biến mất trên bầu trời Huyết Sát động phủ.
Uy áp kinh thiên trong thiên địa cũng toàn bộ biến mất.
Lạc Hà đứng tại chỗ hồi lâu. sau đó dùng một đôi mắt trong suốt, linh hoạt nhìn mọi người. Cuối cùng, ánh mắt hắn dừng lại trên người Trương Hằng.
- May có đạo hữu trợ giúp. Lạc Hà ta mới có thể thành công vượt qua kiếp nạn này! Lạc Hà xin cảm tạ!
Nói tới đây, Lạc Hà không ngờ qùy xuống lạy một lạy. trong mắt lóe lên sự cảm kích.
Trương Hằng cũng bị hành động của Lạc Hà làm cho hoảng sợ. Giờ phút này, Lạc Hà đã tấn chức làm bán tiên, không ngờ lại qùy xuống bái lạy Trương Hằng.
- Lạc đạo hữu! Mau mau đứng lên đi! Có thể khiến một vị tiên nhân đản sinh ở thế Giới này cũng chính là vinh dự của Đường mỗ.
Lạc Hà đứng đậy. hướng Trương Hằng nói lời cảm ơn:
- Đối với Đường đạo hữu mà nói những gì ngươi làm chỉ là hành động nhấc tay nhưng đối với Lạc Hà mà nói lại có ân như tái sinh cốt nhục.
Nếu không có Trương Hằng trợ giúp, Lạc Hà không chỉ không thành tiên mà ngay cả mạng cũng khó có thể đảm bảo. Nói Trương Hằng là người tái tạo cốt nhục cho hắn cũng có chút không đủ.
Trương Hằng âm thầm gật đầu, Lạc Hà này thật ra là một người thông tình đạt lý. bản thân hắn cũng không sai khi cứu hắn một mạng.
Lạc Hà đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên bầu trời Huyết Sát động phủ. Trên trán hắn mơ hồ có một ấn kí tia chớp màu tím, toàn thân tản mát ra một cỗ khí tức đặc biệt.
Trương Hằng cũng chú ý tới ấn ký trên trán Lạc Hà, không biết hành động lúc này của hắn là có mục đích gì.
Một lúc sau, ấn ký trên trán Lạc Hà biến mất. tươi cười nói:
- Sau khi tiến vào Đại Thừa Kỳ. ta đã có thể nắm chắc hệ thống pháp tắc của Huyết Sát động phủ rồi! Không lâu nữa. ta đã có thể rời khỏi đây.
Trong lòng Trương Hằng không khỏi nổi lên sóng lớn. Khi mà vị tu sĩ Đại Thừa Kỳ Lạc Hà này bước vào Đông Vân Đại Lục. không biết sẽ sinh ra phong ba Như thế nào nữa!?
Nếu Lạc Hà có dã tâm, chỉ sợ toàn bộ Tam Tinh Vực cũng có thể bị hắn thống trị.
- Ngươi còn thời gian bao lâu nữa thì phi thăng?
Trương Hằng không khỏi hỏi.
Lạc Hà hơi trầm ngâm một chút mới nói:
- Ngắn thì hai, ba năm. lâu thì mấy chục năm. Trong thời gian này, ta còn phái đi Sở Quốc xử Lý mấy chuyện thế tục. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn
Đột nhiên Trương Hằng đột nhiên nhớ tới Tử Cực Ấn trên người mình, đây chính là do Âu Dương lão tổ đánh lên người mình. Với tu vi của Lạc Hà. chút việc này Khẳng định không thể làm khó được hắn.
- Lạc đạo hữu! trên người ta có một đạo Ấn kỳ đặc thù. là do một tu sĩ Kim đan kỳ lưu lại. mục đích để cảm ứng vị trí của ta...
Lạc Hà tùy ý liếc nhìn Trương Hằng một cái. cười khẽ nói:
- Trên người ngươi sợ răng không Chỉ có một đạo ấn ký thôi đầu!
Trương Hằng sửng sốt. chẳng lễ ngoài Tử Cực Ấn ra, trên người mình còn có ấn ký truy tung nào khác sao?!
Cái này là do ai lưu lại?!