Tiên Mãn Cung Đường

Chương 82 : Lông

Ngày đăng: 22:32 19/04/20


Chất thịt chinh ngư đầy đặn, có thể làm cá nướng; chất thịt Doanh Ngư cứng dai như thịt bò, có thể làm miến cá hương cay, vây thì có thể phơi khô làm vây cá, về phần thịt cánh tươi ngon, không bằng làm thành cá viên.



Tô Dự bấm đầu ngón tay tính tính, cá nướng và miến cá hương cay ngược lại còn tốt, cá viên thì cần phải gửi ướp lạnh, có chút phiền phức, bất quá trong hoàng cung có hầm băng, hẳn là cũng không thành vấn đề. Tuy rằng không thể bảo tồn thời gian dài như cá khô, nhưng giữ đến ngày mười tháng mười vẫn là có thể, nếu xảy ra ngoài ý muốn, cũng có thể làm thành tương cá.



Chẳng qua...... Ngẩng đầu nhìn Quốc sư, Tô Dự bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề, "Hoàng thúc, cá sau khi tế trời còn dùng làm gì không?"



Quốc sư lẳng lặng nghe hắn lải nhải một lúc lâu, con ngươi thanh lãnh bỗng nhiên trở nên sâu thẳm, nhìn chằm chằm Tô Dự không nhúc nhích.



Tô Dự bị nhìn đến có chút chột dạ, xuất phát từ góc độ một đầu bếp, hắn theo thói quen suy xét vấn đề theo khía cạnh nguyên liệu nấu ăn, lại quên cứu quốc cứu dân mới là đại sự hạng nhất, loại chuyện đem tế phẩm tạo thành miến cá hương cay này thật sự là rất không nghiêm túc, vội ho một tiếng, nghĩ có phải hay không nên nói chút gì vãn hồi một chút, liền bị lời kế tiếp của Quốc sư làm đứng hình.



"Dị tinh hàng thế, quả thật là phúc của quốc gia." Thanh âm réo rắt như trăng nơi đáy suối, xa xăm mà động nhân, ngâm xướng phảng phất đến từ viễn cổ, Quốc sư lưu lại câu nói ý vị thâm trường này xong liền xoay người rời đi, lưu lại một mình Tô Dự ngốc lăng đương trường.



Dị tinh hàng thế, dị tinh...... Quốc sư biết hắn là dị tinh, hơn nữa còn cho rằng hắn sẽ mang đến vận may cho quốc gia......



Lúc trước vì chuyện dị tinh, Tô Dự đã lo lắng đề phòng rất lâu, tuy rằng Hoàng thượng không để ý, nhưng hắn vẫn lo lắng suy nghĩ của những người khác trong hoàng thất, chung quy Quốc sư ra thần dụ là lời tối nghĩa khó hiểu, bản thân Quốc sư sẽ đối xử thế nào thì ngay cả Hoàng thượng cũng không rõ ràng. Nay, Quốc sư chính miệng thừa nhận hắn là điềm lành, mà không phải là tai tinh.



Tô Dự không khỏi nhẹ nhàng thở ra, về phần có thể triệu hoán Thần Thú như lời đồn hay không...... Lắc lắc đầu, bỏ mấy ý tưởng vớ vẩn đó đi, vẫn là nên ngẫm lại làm thế nào giải quyết một đống cá ngoài kia cho tốt thì hơn.



Dựa theo thuyết pháp của Quốc sư, chinh ngư và Doanh Ngư cần phải giết trong vòng chín ngày. Bởi vì mấy quái ngư này một khi tiếp xúc nhân khí, sẽ xúc phát bản tính bản thân mà mang đến tai họa, một khi quá chín ngày, loại tai họa này hàng lâm có khả năng sẽ mở rộng một phần, một khi đến chín chín tám mốt, tất sẽ tạo thành đại tai.



An Quốc Tháp từ tầng hai trở lên chỉ có quý tử hoàng tộc và Tô Dự có thể đi lên, nhờ Hoàng thượng hoặc là mấy vị Vương gia đến giúp hắn khiêng cá hiển nhiên không thích hợp, Tô Dự liền cùng Quốc sư thương lượng đổi địa phương làm cá.



Buổi chiều hôm đó, nhóm phi tần Tây Cung liền thấy Tô Dự mang theo một đội thị vệ, nâng vài thùng lớn che bằng vải đen, trùng trùng điệp điệp tiến vào Ngọc Loan Cung.



Ngọc Loan Cung, chính là chỗ Lộ Quý phi ở lúc trước, cũng là cung lớn nhất trong Tây Cung.



"Còn tưởng hắn tài giỏi bao nhiêu, không ngờ mới nhanh như vậy đã nhẫn không nổi." Nguyên bản Đức phi, nay là Đức Chiêu nghi, đứng xa xa trên đường trong cung, nhìn thân ảnh Tô Dự bận trước bận sau cười lạnh.



"Một người độc đại, tránh không được sẽ đắc ý vong mình." Thục Chiêu nghi chậm rãi đi tới, cùng Đức Chiêu nghi đối diện.



Nhóm Chiêu nghi, Tài tử còn lại đến xem náo nhiệt khe khẽ nói nhỏ, không dám trắng trợn nói ra như vậy giống hai người. Hai người các nàng tuy rằng bị bãi Phi vị, nhưng phong hào vẫn còn, địa vị so với bọn họ chỉ có danh hào Chiêu nghi cao hơn nhiều lắm.



"Chúng ta có nên đi gặp Thái Hậu bẩm báo hay không?" Lý Chiêu nghi cẩn thận đề nghị.



"Hãy chờ xem đã." Đức Chiêu nghi do dự một lát, vẫn là kiềm chế xúc động muốn lập tức đi cáo trạng xuống, nay không có Lộ thị làm tấm bia, các nàng làm việc càng phải dè chừng cẩn thận.



Chuyện Hiền phi khẩn cấp muốn nhập chủ Ngọc Loan Cung rất nhanh đã lan truyền khắp hậu cung, nhóm phi tần đều khoanh tay chờ trò hay mở màn.



Tô Dự tuyệt không biết đạo lý trong đó, hắn lựa chọn đến Ngọc Loan Cung, hoàn toàn là coi trọng nơi này lớn lại hoang vu.



Lộ Quý phi vì biều hiện ra mình không giống người thường, thời điểm tuyển cung thất lúc ấy liền cố ý chọn Ngọc Loan Cung hoang vu. Ngọc Loan Cung rất gần Ngự Hoa Viên, cùng các cung khác ở Tây Cung như Bích Tiêu Cung, Dạ Tiêu Cung cách nhau khá xa, cho nên lần trước nửa đêm cá kêu ầm ĩ ở Dạ Tiêu Cung, Lộ phi không phải là người đầu tiên phát hiện.




Ngày cứ trong làm cá nấu cơm mà vội vàng trôi qua, thời tiết ngày một biến lạnh, đảo mắt đã đến tháng mười, trước tiết mãn hưởng, Ly vương trấn thủ Nam Hải, đột nhiên mang theo gia quyến vào kinh.



Thân vương bất đồng với Quận vương, Quận vương tại đất phong không có lệnh triệu không được vào kinh, Thân vương Đại An thì là đi lại tự do thật sự, muốn thời điểm nào vào kinh cũng được, cũng không có quy định cưỡng chế bọn họ lúc nào phải trở về. Tỷ như Lăng vương và Túc vương đã ở lại kinh thành khá lâu hơn nữa vẫn có xu thế ở đây quá niên luôn.



Tấu chương của Ly vương vừa đến không quá vài ngày, người cũng đến nơi. Con thứ ba của hắn đã đầy tháng, lần này là mang theo ba nhi tử cùng đến cho Quốc sư giám định. Con của Thân vương, một khi được Quốc sư phán là quý tử, sẽ ở lại trong cung, ấn thứ tự hoàng tử, hưởng thụ quyền kế thừa ngang nhau, cho dù không thể trở thành Hoàng thượng, về sau cũng tất nhiên là Thân vương.



Giám định của Quốc sư, quyết định tiền đồ và vận mệnh của hài tử này.



Tô Dự đối với nghi thức phân biệt này hiếu kì không thôi, "Quốc sư làm thế nào phán định một hài tử có quyền kế thừa hay không a?"



Hoàng đế bệ hạ buông tấu chương của Ly vương, đem đệm dựa nô tài ngốc ở phía sau kéo lên ôm vào trong ngực, "Muốn biết?"



Tô Dự dùng lực gật gật đầu, tất cả mọi người đều nói Quốc sư có đại thần thông, hắn lại chưa từng gặp qua Quốc sư thi pháp, vẫn luôn hiếu kì muốn chết. Nghe nói, mỗi một đời Quốc sư phân biệt quý tử, chưa từng thất thủ qua, mỗi một quý tử đều có thể nhận được Hoàng đế và tất cả Thân vương tán thành, cái này cần đại thần thông như thế nào, lại có thể liếc mắt liền nhìn thấu phẩm chất tốt xấu của một hài tử trong tương lai vài thập niên tới chứ?



"Giám định đó trẫm cũng có thể làm." Nghe Tô Dự đem Quốc sư khoa trương đến càng ngày càng ly kỳ, Hoàng đế bệ hạ không khỏi hừ lạnh một tiếng.



"Hả? Hoàng thượng cũng có thể?" Tô Dự trừng mắt, ánh mắt nhìn Hoàng thượng không khỏi nhiều thêm vài phần sùng bái, "Đến cùng là làm thế nào vậy?"



An Hoằng Triệt đối với ánh mắt sùng bái của nô tài ngốc rất là hưởng thụ, nhếch nhếch môi cười nói: "Xem xem có lông không thì biết."



Nga, xem xem có lông không ...... lông, Lông!



Ánh mắt sùng kính của Tô Dự nhất thời cứng lại.



Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường:



Tiểu Ngư: Nhiều hoàng tử như vậy, ai có quyền kế thừa?



Quốc sư: Xem lông



Tiểu Ngư: Nhiều huynh đệ như vậy, ai có thể làm thân vương?



Miêu công: Xem lông



Tiểu Ngư: Nhiều quý tử như vậy, ai có thể làm Hoàng đế?



Miêu cha: Đánh xong định sau, vẫn là xem lông



Đệ đệ & Thập Thất thúc & Thập Tam thúc: QAQ