Tiên Mãn Cung Đường

Chương 83 : Phân biệt

Ngày đăng: 22:32 19/04/20


Nói cách khác, lông xù có thể biến mèo chính là quý tử, không thể biến thành mèo chính là phàm tử [người thường], này thật đúng là...... Tô Dự nói không ra lời. Bất quá đối với việc làm sao biết được hài tử có thể biến thành mèo hay không, hắn vẫn là rất ngạc nhiên.



Hoàng đế bệ hạ bị hắn nhìn, giống như lơ đãng nói, "Ngày mai Ly vương sẽ tiến cung, trực tiếp đi An Quốc Tháp gặp mặt Quốc sư, trẫm cũng sẽ đi."



Tô Dự lập tức hiểu ý, "Hoàng thượng cũng mang thần theo đi."



"Hừ." An Hoằng Triệt ý vị không rõ hừ một tiếng, chưa nói đồng ý, cũng chưa nói không đồng ý.



Tô Dự tự nhiên minh bạch ý tứ miêu đại gia, trái phải nhìn nhìn, trong Ngự Thư Phòng trống rỗng, ngay cả Uông công công cũng không ở đây, liền cười hì hì lại gần, trên gương mặt tuấn mỹ kia hôn một cái vang dội.



Hoàng đế bệ hạ cứng ngắc, trừng mắt nhìn Tô Dự, dùng mu bàn tay nhanh chóng lau lau mặt, đáng chết, ban ngày ban mặt mà lại, như vậy...... Hừ, thấy nô tài ngốc ra sức như thế, "Tạm thời ngoại lệ mang ngươi đi xem một lần."



Tô Dự muốn cười không thôi, mới vừa rồi miêu đại gia rõ ràng đã chuẩn bị dẫn hắn đi, hắn chỉ là kích động hôn một cái, liền bị người này nói thành lấy hôn đổi cơ hội xem giám định.



Ánh nắng buổi sớm mai từ rèm cửa trắng tinh của Ngự Thư Phòng len vào, rơi trên khuôn mặt trắng nõn của Tô Dự, đôi mắt ôn nhuận bởi vì nhịn cười mà nổi lên một tầng ánh nước khó thể bỏ qua, dưới ánh mặt trời chiếu rọi ba quang liễm diễm [dạng như quyến rũ ấy].



"Cười cái gì mà cười!" Hoàng đế bệ hạ thính tai có chút đỏ lên, nô tài ngốc này, cười rộ lên thật sự là càng thêm câu nhân. Không khỏi hừ lạnh một tiếng, cười như vậy với trẫm, là muốn đi? Thật sự là hết cách mà, còn rất nhiều tấu chương cần phê, thế nhưng làm một chủ nhân biết săn sóc, tại thời điểm nô tài ngốc muốn dù sao cũng phải thỏa mãn hắn đi.



An Hoằng Triệt buồn rầu ném bút son, đem nô tài ngốc trong lòng ấn ngã xuống long ỷ rộng rãi.



"Hoàng, Hoàng thượng?" Tô Dự không rõ ràng cho lắm, lăng lăng bị miêu đại gia đẩy ngã, trơ mắt nhìn Hoàng đế bệ hạ bắt đầu cởi đai lưng hắn, vội vàng thò tay ngăn cản, "Đợi đã, ban ngày ban mặt ......"



"Hừ, ngươi cũng biết hiện tại là ban ngày ban mặt," Hoàng đế bệ hạ một bên tiếp tục, một bên lại gần cắn cổ hắn, "Thật sự là không có biện pháp với ngươi."




"Không về," Hoàng đế bệ hạ bị đoạt miến cá có chút mất hứng, bất quá giờ ngọ vừa ăn cua hương lạt, giờ ăn miến cá liền cảm giác có chút ngọt, nên không động thủ cướp về nữa, "Đông Hải đang loạn, không tiện ly khai, trước năm mới hẳn là sẽ trở về."



Quốc sư không nói gì nữa, tính toán số lượng thân vương ở kinh thành năm nay.



"Khởi bẩm Quốc sư, Ly vương dẫn ba vị tiểu vương gia đến yết kiến!" Dưới lầu truyền đến thanh âm thông bẩm, ba người nhất thời dừng câu chuyện.



Ly vương nay có ba nhi tử, ba nhi tử phân biệt do các trắc phi khác nhau sinh ra. Con của Vương gia làm giám định thân phận, mẫu thân cũng phải đi cùng, ba trắc phi mỗi người mang theo một hài tử, theo phía sau Ly vương, chậm rãi đi vào đại điện An Quốc Tháp.



Trưởng tử đã năm tuổi, nắm tay mẫu thân, hiếu kì không thôi đánh giá chung quanh, thứ tử cũng đã ba tuổi, bị nóc nhà quá mức cao lớn của An Quốc Tháp chấn nhiếp, có chút kinh hoảng, nắm góc áo mẫu thân bộ dáng sắp khóc, tam tử vừa đầy tháng, được bao bọc kín mít, ôm trong lòng mẫu thân.



"Lát nữa nhìn thấy Quốc sư nhớ hành lễ biết không?" Mẫu thân trưởng tử nhẹ giọng chỉ bảo con trai, đắc ý nhìn thoáng qua mẹ của nhi tử thứ ba, lúc trước nàng còn oán giận Vương gia lâu như vậy mới mang hài tử đến, nay xem ra, để con lớn hơn một chút mới đến cũng tốt, biết ăn nói có thể làm Quốc sư vui lòng.



"Tiểu tam tử đây là làm sao vậy? Dọc đường đi không khóc cũng không nháo chút nào?" Mẫu thân thứ tử trấn an hài tử, có chút tò mò lại gần muốn nhìn một chút.



Mẫu thân tam tử theo bản năng ôm hài tử né tránh, trên mặt lộ ra vài phần cười khổ, "Đứa nhỏ này luôn luôn nhu thuận."



Hai trắc phi còn lại hồ nghi nhìn nàng, lại nhìn nhìn cái chăn nhỏ bao khỏa kín kẽ trong tay nàng, không khỏi bĩu môi, không phải chỉ là con trai thôi sao, bảo bối thành như vậy, từ lúc sinh ra liền không cho các nàng xem qua một chút, ai thèm chứ!



Ly vương mặc một thân vương phục màu trắng ngà, long hành hổ bộ, ở giữa đại điện khoanh tay mà đứng, cất cao giọng nói: "Thần, dẫn theo ba nhi tử, bái kiến Quốc sư, tổ tiên phúc trạch, phù trợ Đại An ta!"



"Tổ tiên phúc trạch, con cháu lâu dài." Thanh âm xa xăm réo rắt từ phía sâu tháp truyền đến, trong thanh âm kia phảng phất mang theo thần lực, khiến nhân tâm xao động cũng dần bình tĩnh lại.