Tiên Ngạo

Chương 1062 : Kiếm Kim Tiên

Ngày đăng: 23:13 19/04/20


Lão hòa thượng Chư Pháp Không Như bắt đầu truyền cho Dư Tắc Thành Phật đạo của mình, dạy cho hắn con đường trèo lên đinh núi, trở thành Kim Tiên.



Nhưng Phật đạo mà lão dạy cho Dư Tắc Thành khác hẳn với Đại Đạo của Phong Nguyệt Tiên Sinh truyền thụ. Lão chỉ giảng hời hợt sơ qua, tuy rằng trong đó không có cạm bẫy gì, nhưng con đường này chắc chắn vô cùng gian khổ, chỉ có thể xem như một con đường mòn nho nhỏ mà thôi.



Truyền pháp xong xuôi, lão hòa thượng vung tay áo:



- Đại Đạo đã truyền, hãy tự tìm lối, tự lo cho mình.



Dứt lời bèn xoay người rời khỏi, biến mất không thấy.



Vô Sinh lão tổ tuy rằng ở ngay bên cạnh nhưng không nghe được lời nào. Đáng thương cho lão vất và tìm kiếm cơ duyên, thế nhưng hiện tại ngay trước mắt lại như có mất không tròng, không thể nhìn thấy.



Mà hiện tại Dư Tắc Thành đang u sầu, cơ duyên không ít. nhưng không biết Tiên Đạo Cân Bằng là chính xác, hay đạo Không Như này hoàn mỹ, không biết nên lựa chọn ra sao.



Dư Tắc Thành dốc hết Tiên tệ của mình cứu nhân độ thế, đồng thời vất và phân tích, nghiên cứu đạo Không Như.



Tiên tệ bay hết, tiên luân rời đi, chỉ còn lại Dư Tắc Thành và Vô Sinh lão tổ cùng nhau trở về nội viện Tiêu Hồn Hương.



Đi được nửa đường, đột nhiên Dư Tắc Thành có cảm giác tuy rằng trên đường người qua lại vô số, nhưng dường như mình đã lạc vào một thế giới khác, tách biệt hoàn toàn. Có một chỗ thu hút mình, bất mình phải tới đó xem thử.



Tới nữa. tới nữa... lại là đội ngũ truyền đạo như lời Kiếm Lão Nhân đã cho biết trước, tới dạy cho mình Đại Đạo thông thiên.



Dư Tắc Thành qua đó, chỉ thấy một vị lão nhân đang ngồi ở đó, nguy nga bất động.



Dư Tắc Thành bèn bước tới thi lễ:



- Bái kiến vô thượng đại tự tại, chí cao Tiên Chủ, chẳng hay ngài là...



Lão nhân nói:



- Hậu bối của ta ở nhân gian truyền tin, nhờ ta tra xét tung tích của ngươi. Y rất tôn sùng ngươi, nói rằng ngươi là hảo hữu của y, cũng là hảo hữu của Đại La Kim Tiên tông ta.



Thì ra là Tử Khí Nhất Khí của Đại La Kim Tiên tông.



Dư Tắc Thành vội vàng hành lễ:



- Bái kiến Tiên Chủ chí cao, Tử Khí Nhất Khí Tiên Tôn, tổ sư tiền bối của Đại La Kim Tiên tông.



Trong lòng thầm nghĩ:



"Hậu bối của lão cũng không phải hạng tốt lành gì, toàn là phường giá áo túi cơm. chết trong tay người khác không ít."



Hậu bối ở nhân gian truyền tin, không cần suy nghĩ cũng biết, nhất định là Tư cầm Tà Quân. Nhiều năm trước y đã xâm nhập Đại La Kim Tiên tông, trong trận chiến pháo đài Thiên Lại, tinh anh Đại La Kim Tiên tông chết sạch, nhất định y đã đoạt được đại quyền, trở thành nhân sĩ quyền uy trong Đại La Kim Tiên tông, cho nên mới có thể truyền tin như vậy.



Hào bằng hữu không ngờ vì tìm kiếm mình, phải cầu tới Tiên Giới... Dư Tắc Thành cảm thấy ấm áp vô cùng, đồng thời cũng hơi kinh hãi. Xem ra tin tức mình mất tích, thiên hạ đã hay biết, ắt có kẻ sẽ manh tâm làm loạn, không biết Hiên Viên kiếm phái có thể vượt qua kiếp nạn này không...



Bất quá hẳn cũng không có vấn đề gì lớn. Hiên Viên kiếm phái có nhiều Nguyên Anh Chân Quân như vậy, còn có Tiêu Tam. Dạ Hàn. Nhất Trúc. Đến thời khắc mấu chốt, còn có Thanh Thành. Tử Nhạc. Nếu bọn chúng ra tay, một kẻ là Ma Thần thượng cổ, một đứa là Đại Thần Uy Sĩ, cho dù Kim Tiên hạ giới cũng chưa chắc có thể hơn được chúng.



Tử Khí Nhất Khí nói:



- Ta rất tán đồng lời ngươi nói, quả thật trong đám lão già cổ lổ này, có những kẻ như ếch ngồi đáy giếng, chỉ nhìn thấy bầu trời to như bàn tay.



- Ngươi nói rất hay, ta đã muốn nói những lời này từ lâu.



- Ngươi là chí hữu của hậu bối ta, hai ta đã có duyên với nhau, ta sẽ truyền đạo cho ngươi.



Trong lòng Dư Tắc Thành thầm khinh bi, ôi... lại những lời này, người nào cũng nói như nhau.



Nhưng ngoài mặt vẫn tô vẻ cung kính vô cùng.



Tử Khí Nhất Khí hỏi:




Thái Hư Đạo Đức lên tiếng nói:



- Bỏ đi, chúng ta không phải cố ý, vừa rồi chỉ là không khống chế được khí tức của mình, hơi phát tiết ra một chút, đê cho con ếch ngồi đáy giếng này thấy được trời to tới mức nào.



Không khống chế được khí tức.., nói giỡn sao, theo như thái độ của y, rõ ràng là muốn khiển trách Dư Tắc Thành.



Vương Âm Dương hừ lạnh.



Độ Ách Hồng Liên nói:



- Tiểu tử này lăng nhục ta, cho nên khiển trách hắn một chút. Yên tâm đi, chúng ta cũng không thể để cho người khác cười mình...



Độ Ách Hồng Liên giơ tay đưa ra một vật, đưa mất nhìn Dư Tắc Thành. Ánh mất y thoáng động, vật kia lập tức bay tới trước mặt Dư Tắc Thành.



Đây là một khối pha lê năm mặt, to chừng một thước, trên đó có khắc vô số tiên chú.



Độ Ách Hồng Liên nói:



- Khá lắm. tiểu tử. có được uy lực Kim Tiên.



- Ha ha ha. Hay lắm, để ta đổ thêm dầu vào lửa cho ngươi.



- Đây là chí bảo tập hợp một ngàn lẻ một lực Tiên Uy trên Tiên Giới, là căn bản Tiên Uy của Tiên Giới. Nếu ngươi học được hết một ngàn lẻ một lực Tiên Uy này, ngươi có thể thoải mái chế tạo ra lực Tiên Uy.



- Đây là vô thượng chí bảo của Tiên tộc chúng ta, coi như ngươi có phúc, bất quá phải xem ngươi còn có mạng đê hưởng nó hay không.



- Vương Âm Dương, chúng ta đã đạt tới cảnh giới này, lẽ nào đi ý lớn hiếp nhỏ? Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



- Chúng ta đi.



Nháy mắt hai người biến mất.



Dư Tắc Thành thở ra một hơi thật dài, quả thật hai người này tức tối việc mình chế nhạo bọn họ, cho nên cố ý khiển trách mình.



Sau đó bọn họ phát hiện ra lực Kim Tiên của mình, mới cho mình chí bảo tập hợp một ngàn lẻ một lực Tiên Uy. Chí bảo này nhìn qua hùng mạnh vô cùng, thật ra chỉ là cạm bẫy.



Vô số lực Tiên Uy ở ngay trước mắt, không ai có thể chống lại được sự hấp dẫn của nó. Nếu học một loại, sẽ muốn học loại thứ hai, học loại thứ hai sẽ muốn học loại thứ ba. Tổng cộng một ngàn lẻ một loại, hiện tại đối với mình quà đúng là châm dầu vào lửa.



Chuyện này cũng giống như con chuột thèm ăn. biết rõ miếng mồi trong bẫy chỉ là cạm bẫy, vào đó chỉ là đường chết nhưng vẫn muốn vào, cố gắng ăn cho bằng được miếng mồi thơm ngon ấy.



Dư Tắc Thành nhìn thôi pha lê, sau đó đưa cho Vương Âm Dương:



- Sư tổ, con không cần.



Vương Âm Dương lắc đầu:



- Tiên Khí trong tiên bảo này đã được xác định rõ ràng, nếu vào tay những người khác, nó sẽ tan thành tro bụi, đây là tặng cho con.



Dư Tắc Thành xuất ra một đòn, lực Kim Tiên khởi động, lập tức tiên bảo này hóa thành tro bụi.



Vương Âm Dương lắc đầu:



- Cũng chỉ vô ích. đây là vô thượng tiên bảo, cho dù con hủy nó đi, nó cũng sẽ xuất hiện trở lại trong thân thể con hoàn hảo không sứt mè chút nào, đê hấp dẫn con. Đây là năng lực của Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên.



- Kỳ lạ thật, không hiểu vì sao ta cảm thấy Thái Hư Đạo Đức, Độ Ách Hồng Liên vừa rồi quả thật là không khống chế được khí tức, cái gọi là khiển trách con, bất quá chỉ là bọn chúng mượn cớ mà thôi.



- Thế nhưng đã có chuyện gì, khiến cho bọn chúng không khống chế được khí tức như vậy?



Vương Âm Dương vừa dứt lời, thân hình ông chậm rãi tiêu tan, người qua lại xung quanh tấp nập dường như không ai nhìn thấy ông cả, đây là lực Tiên Uy.