Tiên Ngạo
Chương 1123 : Trong Thương Khung hải
Ngày đăng: 23:14 19/04/20
Đoạt Hồn Hủ cốt Cưu ăn một hơi chín người, có cảm giác đã ăn no, bèn tới cạnh Dư Tắc Thành:
- Tiểu Dư tử, được rồi, chúng ta tiếp tục đi.
Tiểu Dư tử. được rồi, chúng ta tiếp tục đi? Dư Tắc Thành nghe vậy sửng sốt, một lúc sau mới tinh lại. Thì ra y đang gọi mình, chỉ có trong trù phòng của thành Lâm Hài năm xưa mới có người gọi mình như vậy, bao nhiêu năm qua đã không nghe thấy ai gọi mình như vậy cả.
Dư Tắc Thành nhìn lại Cưu Vô Tung, buông tiếng than dài. Mình phải nhịn thôi, kính già yêu trẻ là truyền thống xưa nay, không thèm so đo với lão điểu này.
Hai người tiếp tục phi hành, tìm kiếm Ma Thần trên thế giới Thương Khung. Ngày hôm sau Cưu Vô Tung lại chén một bữa no nê, ăn một hơi chín tên cường đạo.
Sau khi ăn xong, Cưu Vô Tung lắc đầu nói:
- Tiểu Dư tử. ta no rồi. Hiện tại ăn thịt người đã không còn mùi vị ngon lành gì nữa, kém xa Ma Thần. Không ăn nữa, theo ta, chúng ta tới Thương Khung hải.
Dư Tắc Thành nghe vậy sửng sốt. hỏi lại:
- Thương Khung hài ư?
Cưu Vô Tung gật gật đầu:
- Đúng vậy, là Thương Khung hài. Trong lực Thần Uy của đám Ma Thần kia ẩn chứa khí tức vô cùng tanh tưới, ngoại trừ đám cá chạch trong Thương Khung hài, trên thế giới Thương Khung không có mùi vị này. Xem ra chúng đang âm mưu rục rịch, muốn phản công cướp lại thế giới Thương Khung.
Dư Tắc Thành nghi hoặc hỏi lại:
- Cá chạch ư... chẳng lẽ là Long tộc?
Cưu Vô Tung nói:
- Đúng, chính là đám cá chạch này, Cửu Đại Long tộc chân chính, lúc Tiên tộc quật khởi, chúng đã rời khỏi. Ngươi gặp chúng, sẽ biết chúng cao quý tới mức nào.
Nói tới đây, trong mất Cưu Vô Tung xuất hiện vẻ thù hận. xem ra y từng có ân oán với Cửu Đại Long tộc đã rời khỏi thế giới Thương Khung.
Y nói tiếp:
Không ngờ sức sống của Nghiệt Long này mạnh mẽ thật, xem ra tuy rằng không có trí khôn, chúng cũng được bù đắp ở phương diện khác. Bất quá muốn thoát dưới kiếm ta, chỉ là nằm mơ.
Rất nhanh Dư Tắc Thành lại xuất kiếm lần nữa. vẫn là Nguyên Thần Hóa Kiếm, tăng thêm vài phần lực lượng. Sau một kiếm này, Nghiệt Long lập tức tan tành, hóa thành sương máu. không thể tụ hợp lại được nữa.
Dư Tắc Thành giết chết Nghiệt Long chẳng khác giết một con kiến, hắn tỏ ra hết sức thờ ơ. Kiếm vừa rồi, Dư Tắc Thành sử dụng Cưu Kiếm thuật, hắn muốn cho Đoạt Hồn Hủ cốt Cưu biết thực lực của mình.
Cưu Vô Tung bên cạnh gật gật đầu:
- Khá. khá lắm. có ba phần kiếm khí của ta.
Dư Tắc Thành cười nói:
- Đa tạ tiền bối khen ngợi.
Đúng lúc này, phía trước lại vang lên một tiếng long ngâm, lại một con Nghiệt Long xuất hiện. Lần này nó có hình dáng như hải mã, không có chút vẻ gì là rồng, nhưng lại toát ra khí tức long uy.
Dư Tắc Thành lắc lắc đầu. hứng thú của Long tộc này quả thật là bao la bát ngát...
Xuất kiếm, chém giết, tiếp tục đi tới.
Dọc đường trải qua trăm vạn hài vực, gặp được vô số Nghiệt Long, có đủ muôn hình vạn trạng, Dư Tắc Thành giết tới mới tay. Không biết Thương Khung hài này có chuyện gì, không hề gặp được một con Long tộc chân chính nào cả, chỉ gặp toàn là Nghiệt Long.
Bất quá nếu nghĩ kỹ một chút sẽ thấy việc này vô cùng nghiêm trọng, rất nhiều Long tộc đã rời khỏi lãnh địa của mình, các loại Hải tộc mạnh mẽ cũng không thấy tung tích, chỉ còn loài Nghiệt Long không có trí khôn này lang thang khắp nơi, xem ra việc này tuyệt đối không thể nhỏ, nói không chừng Long tộc Hải tộc thật sự muốn phản công đại lục Thương Khung.
Rốt cục sau một lúc lâu, thình lình phía trước vang lên một tiếng long ngâm hùng tráng, một cự long thông thường xuất hiện, suýt chút nữa Dư Tắc Thành nhỏ lệ vì mừng, rốt cục đã gặp được Chân Long.
Cự long này dài chừng hai trăm trượng, toát ra long uy vô cùng vô tận, sừng rồng trên đầu trông vô cùng dữ tợn, mất rồng to tròn màu tím, lấp lóe tử quang. Bộ vảy của nó đen như mực, râu màu vàng rất dài, tứ chỉ đều là ngũ trào.
Long thể trông vô cùng dữ tợn. có thể nhìn thây vô sô lôi điện quân quanh thân, hình thành một bộ long giáp nhiều màu sặc sở.
Cự long vừa hiện, lập tức biển cả bắt đầu chấn động kịch liệt, biển cả quay cuồng, biển mây bốc lên, thật sự là hố cỡi gió, rồng cỡi mây, giống như sóng thần ngoài biến cả, gào thét kịch liệt.