Tiên Ngạo
Chương 236 : Thủ Nghĩa - Dẫn Sinh
Ngày đăng: 23:02 19/04/20
Nam Thiên Chân Nhân đáp:
- Tắc Thành à, năm xưa lúc ta khoảng tuổi con học kiếm sơ thành đã ngao du thiên hạ, có thể nói rằng có rất nhiều kỷ niệm. Có tự hào, có cao hứng, có đau buồn, cũng có tiếc nuối, bất quá như vậy mới gọi là cuộc đời, cuộc đời chính là như thế. Chờ con đạt tới cảnh giới Dung Hợp sư phụ sẽ cho con ra ngoài ngao du thiên hạ, để hưởng thụ đời người một chuyến. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn
- Mười năm trước tấn công Vạn Tướng tông, rốt cục ta đã giết chết tên khốn Ma Nhãn dưới kiếm, coi như đã kết liễu một hồi ân oán. Khi đó chúng ta gặp nhau cũng vào đêm trăng tròn, lúc ấy y vẫn đứng về phía ta. Nhưng sau vì nàng, chúng ta lại trở mặt thành thù, ta truy giết y ba lượt vẫn không thành, rốt cục y vẫn chết dưới kiếm của ta ứng với lời tiên đoán kia.
- Không biết bọn họ ra sao, không biết nàng có khỏe không... Hy vọng lần đại hội này nàng có thể tới, để ta gặp được nàng một lần cũng đã đủ rồi...
Nam Thiên Chân Nhân nhìn vầng trăng tròn vành vạnh, xúc cảnh sinh tình không nhịn được tâm sự vài câu. Dư Tắc Thành vừa định hỏi, bất chợt thấy trên Thanh Loan lĩnh ở xa xa bùng lên một đạo quang hoa, bắn về phía trăng tròn.
Nam Thiên Chân Nhân nói:
- Tên Cấp Thủy này lúc nào cũng nôn nóng, muốn đoạt thứ đó. Được rồi, chúng ta cũng bắt đầu đi thôi. Tắc Thành, chú ý hết thảy, cảm nhận cảm ngộ của ta, ta sẽ truyền cho con Xá Sinh Thủ Nghĩa quyết trước.
Dứt lời, bất chợt một vẻ kỳ dị xuất hiện trên người Nam Thiên Chân Nhân, thinh lình Dư Tắc Thành cảm thấy Nam Thiên Chân Nhân chính là một con mãnh thú hồng hoang đáng sợ, chính là kẻ thù của mình, có cảm giác như ông muốn ăn thịt mình. Trong hàng ngàn hàng vạn thế giới, chỉ có ông là đáng hận nhất, ông chính là thiên địch của mình, ông muốn giết chết mình, ông muốn ăn thịt mình.
Cảm giác này in rất sâu vào lòng Du Tắc Thành, bất chợt hắn phát hiện ánh mắt Nam Thiên Chân Nhân nhìn mình, đồng tử của ông đã hoàn toàn hóa thành mắt cưu, không hề có chút cảm tình. Đôi mắt cưu ấy đang nhìn hắn chăm chú khiến Dư Tắc Thành sợ hãi tới mức lông tóc dựng đứng, tim đập thình thịch.
Đột nhiên Dư Tắc Thành phát hiện trong lòng mình như có thứ gì vừa được kích phát. Chính là một lực lượng tiềm ẩn bên trong huyết mạch đã bị kích thích bùng nổ.
Thân thể Dư Tắc Thành run rẩy một lúc, trạng thái kỳ dị của Nam Thiên Chân Nhân cũng biến mất. Lúc này ông nhìn chăm chú Dư Tắc Thành, theo dõi chờ đợi Du Tắc Thành chấm dứt run rẩy.
Dư Tắc Thành run rẩy rất lâu, rốt cục dần dần khôi phục lại. Hắn nhìn về phía Nam Thiên Chân Nhân, lúc này cảm thấy ông đã trở lại bình thường, không còn cảm giác đáng sợ như lúc trước.
- Địch nhân lớn nhất của đệ tử Hiên Viên kiếm phái chúng ta là chính mình, là bản thản mình sau khi sử dụng pháp quyết này. Khi con thường hay sử dụng pháp quyết này con sẽ hiểu rõ hết thảy.
- Tắc Thành, ta cảnh cáo con một lần sau cuối, sau khi con học pháp quyết này sẽ không còn đường lui, con nghĩ kỹ chưa?
Dư Tắc Thành gật đầu:
- Nghĩ kỹ rồi, con quyết không lùi bước.
Nam Thiên Chân Nhân nói:
- Được, cầm tay ta, ta sẽ thi triển pháp quyết này, con cảm ngộ một lần sẽ tự động học được.
Dứt lời Nam Thiên Chân Nhân vuơn hai tay ra nắm lấy hai tay Dư Tắc Thành. Bất chợt từ trên người Nam Thiên Chân Nhân bùng lên một đạo quang hoa phóng vút lên trời, sau đó biến mất, chẳng khác gì đạo quang hoa dâng lên phía Thanh Loan lĩnh lúc nãy.
Lập tức Dư Tắc Thành cảm thấy một lực lượng kỳ dị chui vào cơ thể mình, dần dần biến thành lực lượng của mình.
Nam Thiên Chân Nhãn kết thúc, buông hai tay ra nhìn Dư Tắc Thành, lúc này trên thân thể Dư Tắc Thành vẫn còn hào quang thần kỳ ấy. Bên trong hào quang, Dư Tắc Thành cảm nhận được một cỗ lực lượng vô cùng kinh khủng từ tương lai xa xôi chậm rãi truyền tới. Dư Tắc Thành mơ hồ nhìn thấy tương lai của mình, mình hóa thân thành tiên trên chín tầng trời, là mình trong tương lai truyền lại lực lượng hùng mạnh này cho mình trong hiện tại.
Lực lượng này xuyên qua Thời Không, xuyên qua vô số thế giới, mạnh mẽ ập về phía Dư Tắc Thành.
Trong khoảnh khắc luồng lực lượng này rót vào người Dư Tắc Thành, tu vi của hắn lập tức gia tăng mạnh mẽ. Lực lượng này khiến cho hắn có cảm giác rằng mình có thể kéo trời xuống, lật đất lên, có thể san bằng núi lớn, có thể nghịch chuyển dòng sông.