Tiên Ngạo
Chương 299 : Nâng cao cảnh giới
Ngày đăng: 23:03 19/04/20
Vị sư thúc Kim Đan nói xong cũng không nhắc tới chuyện này nữa, cất bí tịch và bia đá đi, sau đó mới nói:
- Đi thôi, chúng ta hãy nhanh nhanh một chút, sau khi các con trở về hãy nâng cao tu vi cảnh giới. Sự chênh lệch ở cảnh giới Trúc Cơ của các con vẫn còn chưa rõ ràng, sau khi tới Kim Đan kỳ các con sẽ biết, chỉ cần kém một bậc cùng như chênh lệch giữa người và tiên vậy.
Bốn người nhanh chóng trở ra, bọn họ cũng không có được năng lực đi tới đâu, nước sông rẽ ra tới đó như Hữu Hùng sư tổ, mà phải lấy phi xa bay ra ngoài. Trong quá trình này, vị sư thúc Kim Đan hỏi han sở trường kiếm thuật của từng người bọn Dư Tắc Thành. Sau khi ra tới bên ngoài, ông chọn ra hai trong mười mấy đệ tử Hiên Viên kiếm phái đang chờ ở bên ngoài, chậm rãi nói:
- Được rồi. chúng ta đi thôi, lập Thần Cưu Phi Thiên trận, chúng ta đi.
Dứt lời ông ngự kiếm bay lên, bay phía trước dẫn đường, năm người khác bay theo sau, ai nấy sử dụng môn kiếm thuật sở trường của mình, lập tức kết thành Thần Cưu Phi Thiên trận. Thần cưu hiện hình, nháy mắt bay vút lên cao, bay về phía Thanh Minh trên chín tầng trời.
Sau khi vào Thanh Minh, dưới sự dẫn dắt của vị sư thúc Kim Đan, sáu người ngự kiếm bay ngang Thanh Minh. Bay như vậy chừng sáu canh giờ, từ xa nhìn lại đã thấy Ngũ Lĩnh Thập Nhị phong trên Hiên Viên kiếm phái.
Ngũ Lĩnh Thập Nhị phong nguy nga làm cho người ta vừa nhìn thấy hết sức vui mừng. Phong cảnh trên Ngũ Lĩnh vô cùng đẹp đẽ, Thập Nhị phong thế núi hùng vĩ, tương hợp cùng nhau, quả thật chẳng khác gì tiên cảnh.
Nhìn thấy Ngũ Lĩnh Thập Nhị phong, đột nhiên Dư Tắc Thành có một cảm giác kỳ dị, về nhà rồi, rốt cục cũng đã về nhà... Đây cùng là cảm giác chung của cả ba người Dư Tắc Thành.
Thần Cưu Phi Thiên trận từ Thanh Minh bay xuống Gò Hiên Viên, vị sư thúc Kim Đan nói:
- Được rồi. mọi người phân tán. Dư Tắc Thành, ba người các con hãy tới Hiên Viên kiếm phong báo danh trước, kết thúc chuyến về thăm thân nhân. Sau đó hãy tới Diễn Võ đường ghi lại những trận chiến với địch nhân trong thời gian qua. Sau khi xong những việc này, coi như hoàn toàn xong hết.
Dứt lời mọi người chia tay, ai đi đường nấy. Ba người Dư Tắc Thành chạy tới Hiên Viên kiếm phong trước, báo danh kết thúc chuyến về thăm thân nhân của mình, sau đó tới Diễn Võ đường ghi lại các trận chiến.
Hơn một năm qua, bọn Dư Tắc Thành chiến đấu với Hải tộc vô số trận, lần này Dư Tắc Thành ghi lại cũng chỉ chọn ra một ít trận chiến quan trọng mà thôi. Cho nên tốc độ cũng rất nhanh, không tới nửa canh giờ đã xong việc.
Sau đó ba người chia tay trong lưu luyến, trở về động phủ của mình, bắt đầu chuấn bị nâng cao cảnh giới. Dư Tắc Thành trả lại cho Thành Lam hai viên Xích Diệu Tử Hà đan, tuy rằng vật ấy quý giá nhưng Dư Tắc Thành cũng không xem ra gì. Thành Lam ngại ngùng không tiện lấy lại, rốt cục Dư Tắc Thành còn lại ba mươi viên Xích Diệu Tử Hà đan.
Trở về Thiên Đạo phong, thấy Thiên Đạo phong trước mặt càng ngày càng gần, trong lòng Dư Tắc Thành vô cùng kích động, rốt cục mình cùng đã về nhà.
Dư Tắc Thành bay vào Thiên Đạo phong, cảm thấy từng gốc cây ngọn có sao mà quen thuộc, sao mà đáng yêu đến vậy. Trong đình viện, Tứ sư huynh vẫn ngồi dưới gốc bồ đào như mọi lần.
Mãi tới bây giờ sư phụ vẫn chưa xuất quan, vẫn còn đang bế quan miệt mài không biết đến bao giờ. Tam sư huynh cũng không có ở đây, Dư Tắc Thành nói chuyện cùng Tứ sư huynh một lúc, sau đó đi thăm Kim di cùng các vị lão nhân, lại đưa cơm cho lão điên một chuyến. Sau khi tất cả xong xuôi, Dư Tắc Thành bắt đầu đóng cửa động phủ của mình, chuẩn bị nâng cao cảnh giới.
Hiên Viên Thần Quyết ảo hóa ra hình dạng một quyển sách hết sức phổ thông, nhìn bề ngoài nó hết sức bình phàm, nhưng từ trong toát ra một lực lượng tràn đầy tin tưởng. Nó chiếm hết một nửa ngăn, áp chế bốn bản thư tịch còn lại.
Bốn bản thư tịch kia là Nạp Hải Thôn Thiên khí, Linh Cưu Dẫn Sinh Quyết, Xá Sinh Thủ Nghĩa quyết, Tam Tâm Nhị Ý quyết, ba quyết một khí. Chúng không phải là sách dạng thực thể, bằng không chúng đã được xếp vào hàng đệ nhất, cao hơn tất cả pháp quyết khác.
Thật ra đây cùng là lẽ đương nhiên, Nạp Hải Thôn Thiên khí có thể dung nạp hết thảy chân nguyên lực, Linh Cưu Dẫn Sinh Quyết cắn nuốt lực bản nguyên của địch nhân, Xá Sinh Thủ Nghĩa quyết hấp thu lực lượng tương lai của mình. Tam Tâm Nhị Ý quyết có thể phân tâm thần thành nhiều hồn thể, đây toàn là những bí thuật vô cùng ảo diệu, chỉ mình Không Ma Kinh phải yếu hơn ba phần so với những bí pháp trên. Nếu như hợp nhất được mười bản Thiên Ma Sách, như vậy còn có thể vượt qua được những bí pháp trên.
Quyển sách thứ tư, Dư Tắc Thành không nhìn ra hình dạng của nó, chỉ là ảo ảnh. trên đó có bốn chữ Thiên Đạo Thần Quyết. Dư Tắc Thành thử sờ vào, chỉ có thể cảm thấy mười sáu chữ: "Đại Đạo vô thượng, chỉ có tự cường, sinh sôi không ngừng, vạn kiếp bất phá"
Quyển sách thứ năm chính là Cực Nguyên đại pháp, nó chính là một luồng ánh sáng, phát tán ra hào quang sáng chói.
Ngăn thứ ba bên dưới là mười mấy bản thư tịch như Vô Hình Ảm Diệt Thần Thức Hóa Sinh Thuật. Tử Phủ Kim Đan khí, Huyết Cương quyết, Luyện Khí thuật của Xuất Khiếu tông, bốn chữ chân ngôn, Kim Dực kiếm,Tâm Liên Diệt Sinh kiếm. Chiến Lân Tiền Dực kiếm. Bất Dực Nhi Phi kiếm, Mành Hố Thiêm Dực kiếm, Phong cốt kiếm, Cực Đạo Kiếm Mang, Lưu Quang Thuấn Tức kiếm. Tiên Thiên Nhất Mạch cầm Nã Thủ, Vô Hình Phá Thể Càn Khôn Chưởng, Băng Thiên Tuyết Địa...
Dưới nữa là Ngũ Hành Càn Khôn Phá Huyệt quyết, Vu Hồn Dường Huyệt Chư Thiên thuật, Phá Diệt Cửu Thuật, Tự Bạch vấn Tâm thụật, Tị Trần thuật. Ẩn Thân thuật. Nghiệm Độc thuật. Thủy Độn thuật. Thổ Độn thuật, Phá Huyễn thuật, Tạo Thủy Hóa Thực thuật, ích Cốc thuật...
Tất cả những pháp thuật mà Dư Tắc Thành đã học qua đều tập hợp tại đây, ngoại trừ Đô Thiên Trảm Hồn Đoán Si Thuyết đã biến thành bản năng của thần thể, cho nên không hiện ở đây.
Hiện tại mình đã nâng cao cảnh giới, có thể thêm một môn Luyện Khí thuật làm nguyên lực cho mình. Vậy kế tiếp nên chọn loại nguyên lực nào đây?
Trong lúc Dư Tắc Thành còn đang cân nhắc lựa chọn, bất chợt Không Ma Kinh chấn động một cái, tự động mở ra. Dải ngân hà đầy sao một lần nữa hiện ra trước mắt Dư Tắc Thành. Bất chợt Dư Tắc Thành cùng chấn động thân hình, chìm vào trạng thái hôn mê.
Dư Tắc Thành chìm vào trong dải ngân hà vô tận kia, theo đó vô số vì sao lơ lửng xoay tròn khắp cả không gian chậm rãi thấm vào trong lòng hắn, dung hợp trong cơ thể hắn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Bất chợt Thiên Đạo Thần Quyết cùng chấn động một cái, ngoài mười sáu chữ trước kia ra, hiện tại có thêm bốn chữ mới: "Hừu gian vô gian"
Dư Tắc Thành không hề hay biết chuyện này, hắn ngồi như vậy hết ba ngày ba đêm, ngân hà xoay tròn kia mới dần dần biến mất. Lúc ấy Dư Tắc Thành mới khôi phục tinh thần, phát hiện trong cơ thể mình đã có thêm một đạo nguyên lực.
Đạo nguyên lực này lưu chuyển không ngừng trong cơ thể Dư Tắc Thành, dần dần lớn mạnh. Nó đã trở thành một trong sáu đạo nguyên lực của Dư Tắc Thành.
Hiện tại Dư Tắc Thành tràn trề chân nguyên, kiểm nghiệm một chút, đã nhiều hơn gấp mười lần cảnh giới Tố Thể trung cấp trước kia. Nếu theo lẽ thường tình, một khi nâng cao cảnh giới, lượng chân nguyên gia tăng là từ khoảng năm tới mười lần, nhưng lần này mình lại đạt được lượng gia tăng cao nhất. Phải chăng đây là ích lợi do mình áp chế cảnh giới trước đây?