Tiên Ngạo
Chương 699 : Con rối Ngũ Hành
Ngày đăng: 23:08 19/04/20
Tiên Tần Luyện Khí thuật ư? Dư Tắc Thành vô cùng sửng sốt, những dòng chữ kia dường như cũng kinh ngạc, dừng lại một lúc, sau đó mới biến mất, viết ra chữ mới:
- Ngươi đã biết Tiên Tần Luyện Khí thuật rồi sao, xem ra người nối nghiệp của ta không thể coi thường, giỏi, giỏi giỏi!
- Đến khi bản mệnh pháp bảo đại thành, luyện xong bảy thanh phi kiếm cửu giai, Thấu Không Đại Thần Niệm thuật có thể vượt giới, ta sẽ tới tìm ngươi.
- Đừng để ta thất vọng, hãy cố gắng lên, đừng phụ bao năm tu luyện cực khổ của mình, đừng lãng phí thời gian mà mình đã phấn đấu. Hãy nhớ, chỉ cần kiên trì nỗ lực, chỉ cần cố gắng phấn đấu, thiên địa này sẽ phục vụ cho chúng ta, chúng ta sẽ là Thần Ma hùng mạnh nhất trong thiên địa này, không có chuyện gì mà chúng ta không làm được.
Tới đây chữ trên sách hoàn toàn biến mất. xem xong những dòng cuối cùng, Dư Tắc Thành lặng yên không nói, đây là ý gì vậy? Chẳng lẽ Trung Hưng Tổ sư sẽ đích thân hạ giới tiếp dẫn mình, dẫn theo mình tới Tiên Giới thí luyện, ra Vực Ngoại tung hoành, muốn gì làm nấy thật sao? Nghĩ tới đây, Dư Tắc Thành cảm thấy vô cùng kích động, lâng lâng phơi phới.
Tất cả chữ viết biến mất, xem ra những chuyện kế tiếp phải chờ đến khi thế giới Bàn cổ hoàn thành tiến hóa, mới có thể tiếp tục.
Dư Tắc Thành lặng lẽ xếp sách lại, sau đó ngự kiếm bay lên trở về kho sách trả lại. Sau này đến lúc cần, mình sẽ tới mượn xem.
Sau đó Dư Tắc Thành trở về Thiên Đạo phong. Thanh Thành và cố Tâm Võ đã Trúc Cơ thành công, Dư Tắc Thành bắt đầu dạy chúng Hiên Viên Lục Kiếm.
Trong thời gian dạy chúng, Dư Tắc Thành lặng lẽ tranh thủ củng cố Nguyên Anh của mình. Nguyên Anh đại thành, cần có thời gian dần dần điều chỉnh, cường hóa.
Ở một mức độ nào đó, so với Lưu Nham, cố Tâm Võ quả thật ngu hơn một chút, ngộ tính không đủ, truyền dạy kiếm pháp cho y phải dạy tới dạy lui năm lần bảy lượt. Nhưng y có tính kiên cường, một lần không được, vậy nỗ lực trăm lần, ngàn lần, vô cùng chăm chỉ. Điểm này khiến Dư Tắc Thành hết sức hài lòng.
Thanh Thành học Hiên Viên Lục Kiếm giống như chơi đùa, bất cứ chân nghĩa kiếm pháp nào, nàng chỉ cần học qua là lãnh ngộ, đối với nàng là chuyện hết sức dễ dàng.
Nhìn Thanh Thành, Dư Tắc Thành lại nhớ tới Già Lam. Thanh Thành là con gái của Thiên Ma Ma Chủ, thậm chí có thể nói rằng bản thân nàng chính là Thiên Ma. Bất quá lúc mới sinh ra, Dư Tắc Thành đã dùng lực Thiên Đạo chấn phá, mới biến thành một nữ nhân ngoan ngoãn như vậy.
Dư Tắc Thành nhìn con mình nói:
Năm con rối nhìn nhau chỉ trỏ, cười ha hả.
Chỉ trong thoáng chốc, năm con rối hóa thành năm đạo hào quang bay vào trán Dư Tắc Thành, mỗi con chiếm một góc trên hình tâm đăng năm cạnh, ẩn náu bất động, lặng lẽ tu luyện.
Dư Tắc Thành đã luyện Ngũ Hành Thiên Nhân Tâm Đăng pháp đại thành.
Xong pháp thuật này, Dư Tắc Thành vẫn tiếp tục nỗ lực, quy nạp tổng kết Kiếm Đạo của mình.
Hắn muốn tu luyện một môn kiếm thuật mà mình tự sáng chế, đột phá lối mòn của tiền nhân, sáng chế một bộ kiếm pháp độc đáo của riêng mình. Bộ kiếm pháp này cũng không hẳn là Dư Tắc Thành tự nghĩ ra, thật ra cũng có dấu vết của tiền nhân trong đó không ít nhưng đối với hắn, đây hoàn toàn là mình tự nghĩ ra.
Nguồn gốc của môn kiếm thuật này phát xuất từ biến hóa lần thứ hai của môn tiên thuật luyện chế bản mệnh pháp bảo do động phủ Pháp Linh truyền thụ, tức là tiên thuật hóa bản mệnh pháp bảo thành Hiên Viên Kiếm.
Hôm nay đạt thành năm con rối Ngũ Hành pháp thân. Dư Tắc Thành cảm thấy vô cùng thuận lợi, bắt đầu nghiên cứu bộ kiếm pháp nguyên thần này.
Nguyên Anh Dư Tắc Thành thoáng động, nháy mắt rời khỏi thân thể, đảo giữa không trung một vòng. Lúc còn ở giai đoạn Giả Anh, Dư Tắc Thành dùng lực Thiên Đạo hóa Anh thành kiếm, hiện tại Nguyên Anh đại thành, là dấu hiệu Luyện Khí Hóa Thần hoàn thành, biểu hiện cụ thể đó là Nguyên Anh, chính là do nguyên thần ngưng kết.
Lúc này Nguyên Anh bay ra ngoài cơ thể, lơ lửng trên không, bất chợt run lên, từ một đứa trẻ hóa thành một hư ánh nguyên thần to bằng người thật Dư Tắc Thành. Đây chính là nguyên thần của hắn, nguyên thần này không khác với hắn nhưng ở trạng thái hư ảo, dường như chỉ cần một cơn gió thổi qua là lập tức tiêu tan.
Sau khi nguyên thần rời thân thể, nếu không có thân thể khác dựa vào, rất khó phóng xuất phi kiếm pháp bảo.
Nguyên thần vừa thành, có thể thoát thể xuất khiếu, biến ảo tướng mạo tùy tâm, Ngũ Hành không thể ngăn cản, nhật nguyệt không thể trở ngại, Ngũ Hành độn pháp không học mà thông. Ngoài ra có thể coi thường các loại cấm chế pháp trận, có thể nháy mắt độn xa ngoài ngàn dặm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Bất quá xét từ một góc độ khác, nguyên thần cũng là cực kỳ yếu ớt. Một trận gió to, ánh mặt trời chói chang, sấm sét giáng xuống, các loại ác quỷ ma đầu, các loại pháp thuật gây thương tổn thần thức... sẽ gây ra thương tổn rất lớn với nguyên thần.