Tiên Ngạo
Chương 711 : Cắt lưỡi cầu đạo
Ngày đăng: 23:09 19/04/20
Băng Lan Chân Quân kiên định nói:
- Sư phụ, xin lỗi, việc ngày hôm nay, ta đã có sở ngộ, thân tỉnh lại, từ sau khi ta nắm quyên cũng không tạo ra phi xa hoàn mỹ nữa.
- Ngày hôm nay ta đã tìm được nguyên nhân, đã tìm được con đường thuộc vê chính mình, từ ngày hôm nay trở đi ta không muốn quản lý sự vụ của môn phái, ta muốn chuyên tâm chế tạo phi xa, đó mới chính là đạo lộ của ta.
Trong quá trình nói, hai mắt của Băng Lan Chân Quân lấp lánh hữu thần, đây là biểu hiện của một người đã tìm được phương hướng đi tới của mình, tìm được đạo của mình. Không nghĩ đến hắn ở dưới một kích của Dư Tắc Thành không ngờ ngộ ra đạo lộ thuộc về mình.
Trạng thái như vậy có lẽ sau trăm năm, hắn sẽ thực sự tìm được pháp tắc Thiên Đạo thuộc về hắn, trở thành một gã Phản Hư Chân Nhất.
Băng Tuyết Lão Tổ kinh ngạc nhìn Băng Lan Chân Quân, sau đó gật đầu, đột nhiên truyền âm nói:
- Quan Hoa hộ pháp trưởng lão Băng Lan Chân Quân dung túng đệ tử, đảo loạn hội trường, ban nghiêm phạt, thu lại tất cả quyền quản lý sự vụ môn phái của hắn.
- Môn hạ đệ tử Tam Băng Chân Nhân vũ nhục sư trưởng, khiển trách hắn trấn thủ Thiên Vũ Đảo.
Thanh âm này truyền khắp Băng Tuyết Thần Cung, nhất thời vô số người kinh ngạc không ngớt, có người vui vẻ, có người vui mừng, có người thầm kích động nhăm nhe dòm ngó quyền lực môn phái.
Băng Tuyết Lão Tổ nhìn thoáng qua Dư Tắc Thành, nói:
- Được rồi, sự tình coi như đã qua, ngươi hãy nghỉ ngơi ba ngày, ba ngày sau chúng ta đồng thời xuất động phong ấn Vô Địch Quy Long.
Nói xong, trong nháy mắt Băng Tuyết Lão Tổ biến mất. Chuyện này coi như kết thúc như vậy, Tam Băng Chân Quân trong miệng không còn cái răng nào muốn buồn bã rời đi. Đi tới Thiên Vũ Đảo gì đó, chẳng qua đây đối với hắn cũng là một chuyện tốt, sư phụ mất đi quyền lực, mình những năm qua làm mưa làm gió đã đắc tội không ít quyền quý trong môn, nếu như ở đây tương lai sẽ có cuộc sống khổ sở. Hiện tại trấn thủ Thiên Vũ Đảo, nơi đó mình còn có thể sống tốt, chí ít sẽ không chết một cách bất minh bất bạch.
Hắn buồn bã rời đi, đi được mấy bước đột nhiên chạy trở lại, đi tới trước người Dư Tắc Thành, phịch một tiếng quỳ xuống, nói:
Trương Vân Động đột nhiên vung đao cắt lấy đầu lưỡi của mình, cắt lưỡi cầu đạo, tuyệt đối không nói, nhất thời máu tươi văng khắp nơi. Sau đó hắn quỳ xuống hướng về phía Dư Tắc Thành dập đầu lạy ba cái, miệng chảy đầy máu, sau khi đứng lên quay đầu rời đi, bước nhanh đi không hề quay đầu lại.
Dư Tắc Thành sửng sốt, người này dường như còn hung tàn hơn cả mình nữa, tốt, tên đệ tử này không tồi.
Nhìn đầu lưỡi trên mặt đất, Dư Tắc Thành thu nó lại, cất giữ đi, lần đầu tiên nghiêm chỉnh với đệ tử thứ tư này của mình. Dư Tắc Thành đối với Trương Vân Động trước đây cũng không có dục vọng thu đồ, ngày hôm nay hắn bắt đầu nghiêm chỉnh với tên đệ tử này của mình.
Bên kia Dư Tắc Thành biến mất, Tần Hồng Vũ quỳ trên mặt đất không ai liếc hắn một cái, hắn may mắn mình tránh thoát một kiếp, Tam Băng Chân Nhân và Dư Tắc Thành đều đã quên mình, không ai tiến hành trừng phạt.
Tần Hồng Vũ oán hận nghĩ rằng, các ngươi hãy chờ đó, Dư Tắc Thành, Băng Lan Chân Quân, Tam Băng Chân Nhân, Trương Vân Động, tương lai ta có ngày học nghệ thành công, ta muốn dẫm nát các ngươi dưới chân, cho các ngươi nhấm nháp sự vũ nhục của ta nhận hôm nay.
Lúc này chuyện đã kết thúc, phần lớn đệ tử tản đi, hắn không chú ý tới đệ tử ngoại môn Băng Tuyết Thần Cung bị hắn vượt lên trước đã tụ tập lại, bọn họ đã khổ cực chuẩn bị bảy tám năm, không ngờ bị người gian dối cướp đi, trong lòng phẫn nộ tới cực điểm.
Một người đột nhiên cầm lấy bao tải chụp lên đầu hắn, sau đó cả đám người bắt đầu đấm đá, lập tức đánh hắn gào khóc tru lên.
Tu sĩ Băng Tuyết Thần Cung trực nhật phía xa nhìn thoáng qua, giống như không nhìn thấy, đều do người này gây chuyện, đánh chết cũng đáng đời.
Sau bữa tiệc hành hung này, Tần Hồng Vũ bị đánh cho mặt mũi bầm dập, thiếu chút nữa đã đánh mắt tính mạng, sau đó được đưa đến Tiên Y Các chữa trị.
Trong quá trình chữa trị, một chuyện không thể tưởng tượng nổi đã xuất hiện. Linh Căn của Tần Hồng Vũ đã biến mất, vốn hắn là Thủy Mộc song Linh Căn, hiện tại không ngờ Linh Căn gì cũng không có, đã thành một phàm nhân, nhất thời Tần Hồng Vũ hoàn toàn choáng váng.
Không có Linh Căn, còn tu tiên cái gì, Tần Hồng Vũ này liền bị trục xuất khỏi Băng Tuyết Thần Cung.
Linh Căn này bị Dư Tắc Thành sử dụng huyết mạch lực che đi, kỳ thực Dư Tắc Thành còn chưa có khả năng đạt tới trình độ tiêu trừ Linh Căn, chỉ là che đi mà thôi, nếu có Kim Đan Chân Nhân có thể thông mạch chữa thương cho hắn. Linh Căn kia sẽ xuất hiện.