Tiên Ngạo
Chương 713 : Câu Trần Đại Đế
Ngày đăng: 23:09 19/04/20
Vạn Tái Hàn Huyền nói:
- Ngươi biết cái gì, linh thạch đối với ta là vô dụng, thế nhưng lại có thể chạy trốn.
- Hắn sắp tỉnh rồi, hắn tỉnh chúng ta đều phải xong đời, hắn tỉnh sẽ đem chúng ta ăn tươi, lần trước hắn tỉnh lại đã ăn thịt toàn bộ mười bảy nhân khẩu của Hàn Huyền nhất tộc chúng ta, chê ta vừa sinh, nói ta còn quá nhỏ, chẳng khác một cọng giá đỗ, ăn không đủ nhét kẽ răng, nhờ vậy ta mới tránh được một kiếp.
Dư Tắc Thành sửng sốt, nói:
- Hắn là Vô Địch Quy Long kia?
Vạn Tái Hàn Huyền nói:
- Đúng vậy, hắn ở trong Yêu tộc chúng ta gọi là Huyền Võ Đại Đế, mấy năm nay trôi qua, ta hiện tại đã không phải cọng giá khô của năm đó, tu luyện vạn năm đủ béo rồi.
- Lần này hắn thức tỉnh ta sẽ là người đầu tiên bị hắn ăn tươi. Ngươi không cách nào hiểu được sự thống khổ của ta những năm qua, mỗi khi hắn hơi chút thanh tỉnh thì có một loại khí tức đáng sợ quay xung quanh ta, khí tức đó nói với ta, hãy tu luyện nhanh một chút, cọng giá đỗ béo lên nhanh một chút, hấp thu nhiều thiên địa linh khí, tích lũy nhiều yêu khí, đến lúc đó ăn sẽ rất thơm.
Dư Tắc Thành nói:
- Bá đạo như vậy, cho rằng mình là lão Đại trong thiên địa sao, quá khi dễ người, muốn ăn là ăn, nằm mơ đi, liều mạng với hắn, đánh không lại cũng tắm máu toàn thân hắn mới được.
Vạn Tái Hàn Huyền nói:
- Nói dễ vậy sao, hắn là Yêu Chủ vạn yêu, chỉ cần khí tức vừa phóng ra, những yêu ma di chủng của thời đại Hồng Hoang như chúng ta, toàn bộ không có lực chống cự.
- Vạn năm trước, hắn rống to một tiếng, những tổ tiên của ta, còn có tất cả yêu ma di chủng Băng Giao, Tuyết Hùng, Thao Kình của thời kỳ Hồng Hoang ở Bắc Cực Thiên, cả đám xếp thành một hàng ngoan ngoãn đợi hắn chọn ăn. Tổ tiên của ta chính là cường giả tu luyện mười vạn năm, có thể cải thiên biến địa, hình thành kỷ Băng Hà, thế nhưng ở trước mặt hắn chỉ giống như trâu cừu, bị hắn chọn ăn thịt.
Ba đại yêu ma này, còn có năm con rối Ngũ Hành kia bao vây xung quanh Vạn Tái Hàn Huyền.
Vạn Tái Hàn Huyền kia cả kinh, nhìn những yêu ma này. Vạn Tái Hàn Huyền có một dị năng trời sinh, có thể thấy rõ bản chất của vạn vật, những con rối Ngũ Hành và ba đại yêu ma này ở trong mắt nó kỳ thực cũng không đáng sợ, con rối Ngũ Hành kia chẳng qua là thực lực Nguyên Anh sơ thành. Cửu Đầu Long và Kim Sí Đại Bằng kia thời gian thành hình không lâu, khí thế hung mãnh, thế nhưng thời gian tu luyện quá ngắn, không đủ gây sợ hãi. Chỉ có Thanh Loan kia, mình nhìn không ra bản chất của nó, nhưng nó cũng không có ý định chiến đấu, cũng không đáng sợ.
Chẳng qua con rối Ngũ Hành này mặc dù thực lực không mạnh, nhưng bản chất của chúng lại là một trong thiên địa bản nguyên của Ngũ Hành, tiềm lực tương lai vô hạn. Cửu Đầu Long, Côn Bằng kia cũng là như vậy.
Đột nhiên Vạn Tái Hàn Huyền nghĩ tới một chuyện, chúng nó những yêu ma này có thể tụ tập ở trên người Dư Tắc Thành, thế nhưng không ai nhìn ra sự tồn tại của chúng, nói cách khác Dư Tắc Thành có năng lực che đậy tất cả thần thức nguyên khí dò xét. Nhiều yêu ma hùng mạnh như vậy, phục tùng Dư Tắc Thành như vậy, vậy Dư Tắc Thành hắn rốt cuộc là ai, không, hắn là người sao?
Nó kinh ngạc nhìn Dư Tắc Thành nói:
- Ngươi, ngươi không phải là tu sĩ Nhân tộc, ngươi có thể khống chế những yêu ma này, ngươi...
Dư Tắc Thành mặc dù không nói, thế nhưng tận lực mô phỏng theo khí tức của thượng cổ Yêu Hoàng đã nhìn thấy ở thánh địa Thanh Khâu kia, đồng thời yên lặng kích hoạt Thiên Lý Bi, Sơn Hà Đỉnh, dung nhập khí tức của chúng vào trong khí tức của mình.
Dư Tắc Thành trang nghiêm nói:
- Không nên nói lung tung, nhớ kỹ không thể nói lung tung, ngươi tự mình biết là được.
Vạn Tái Hàn Huyền cảm nhận được khí tức của Dư Tắc Thành mô phỏng theo, đột nhiên ký ức di truyền của viễn cổ thức tỉnh, kinh ngạc nói:
- Câu Trần Đại Đế?
Sau đó che miệng mình, thoáng cái quỳ xuống, cung kính không gì sánh được.