Tiên Ngạo

Chương 957 : Thiên Long - Đạp Ca

Ngày đăng: 23:12 19/04/20


Đòn này xuất ra cũng đồng nghĩa với cuộc chiến mở màn. lập tức vài tên Chân Nhất Thần Quân Vô Thượng Cảm ứng tông ra tay, hào quang vạn đạo tấn công Dư Tắc Thành. Ngọn núi cao ngàn trượng kia trúng phải một đòn ầm ầm sụp đổ.



Nhưng Dư Tắc Thành đã động trước đó, hắn thi triển Súc Địa Thành Thốn, tiến vào giữa đám đông của địch, chân đạp mặt đất, lớn tiếng ngâm nga:



- Vượt ngọn núi cao lên tận đinh, san bằng mọi hiểm trở gập ghềnh. biển xanh cuồn cuộn nào lui bước, cười ngắm núi xanh tận trời cao.



Lúc này Dư Tắc Thành lại ra tay, lập tức mọi người cảm thấy dường như thái dương vừa rơi xuống. Đúng vậy, trước người Dư Tắc Thành xuất hiện một vầng dương đỏ chói, giống hệt như thái dương trên trời.



Mọi người không nhịn được phải ngẩng đầu nhìn lên thái dương trên không... vẫn còn nguyên đó, vậy rốt cục trước người Dư Tắc Thành là cái gì?



Dư Tắc Thành đã xuất ra Hằng cổ Nhật Nguyệt thăng lên phi kiếm thập giai, hóa thành mặt trời đỏ chói. Lập tức đám Kim Đan Chân Nhân, tu sĩ Trúc Cơ còn sống sót xung quanh không kịp cất tiếng kêu thàm thiết, đã nhanh chóng hóa khí.



Đây là uy thần kiếm, nhưng chỗ đáng sợ nhất của phi kiếm thập giai không phải ở uy thần kiếm, mà là lực lượng kiếm pháp đáng sợ được phát huy.



Lúc này Dư Tắc Thành Nhân Kiếm Hợp Nhất, ngự kiếm bay lên. Chỉ có Nhân Kiếm Hợp Nhất mới có thể sử được phi kiếm thập giai này, hiện tại sau khi hóa thành phi kiếm thập giai, hắn không cần đứng chân dưới đất nữa.



Ngự kiếm bay lên, Dư Tắc Thành chính là thái dương, là vô thượng thần kiếm.



Lúc này Dư Tắc Thành xuất ra Kiếm Ý Yên Diệt của mình. Vô Thượng Kiếm Ý, phối hợp với phi kiếm thập giai này, uy Hỏa Thần bạo phát. Mũi kiếm hướng tới đâu, không trung sạch sẽ tới đó, bất kể là Nguyên Anh Chân Quân hay Phản Hư Chân Nhất hoàn toàn hóa khí.



Đây là lực lượng đáng sợ sau khi điều khiển phi kiếm thập giai. Có chừng bảy tên Chân Nhất Thần Quân điều khiển phi kiếm pháp bảo cửu giai của mình, dốc hết bàn lãnh giữ nhà ra chiến đấu.



Nhưng dưới thần kiếm này, dưới Kiếm Ý Yên Diệt này, hết thảy đều mai một. nháy mắt bảy tên Chân Nhất Thần Quân nhanh chóng tiêu tan.



Dư Tắc Thành khống chế thần kiếm bắt đầu tàn sát. Đối mặt với uy thần kiếm, đối mặt Vô Thượng Kiếm Ý, phản ứng của tất cả địch nhân chỉ có một, chính là bỏ chạy.



Không trốn thì phải chết, lại có một tên Chân Nhất Thần Quân kêu lên:



- Mọi người mau tránh, hắn không có khả năng điều khiển phi kiếm thập giai trong thời gian quá dài, hắn bất quá chỉ là Nguyên Anh Chân Quân, sẽ cạn kiệt nguyên khí rất nhanh.



Dư Tắc Thành Nhân Kiếm Hợp Nhất, sau một kiếm vừa rồi, bên trong vầng dương thình lình xuất hiện một vầng trăng. Ban đầu là một vành trăng lưỡi liềm, sau đó là bán nguyệt, cuối cùng là trăng tròn.



Thái dương bên trái, trăng tròn bên phải, rất nhanh hai thứ hợp nhất.



Nhật nguyệt hợp nhất hóa thành minh. Chỉ trong thoáng chốc, một đạo quang minh hùng mạnh xuất hiện, bạo phát vô cùng mạnh mẽ, quét ngang thiên địa, vạn dặm nố ầm ầm.



Sau một kiếm này, trên mặt đất không còn tu sĩ Trúc Cơ nào sống sót, mấy vạn người hoàn toàn chết đi sau một kiếm này.



Kim Đan Chân Nhân cũng đã chết đi khoảng bảy thành. Nguyên Anh Chân Quân cũng chết gần trăm tên.



Sau một kiếm này, Dư Tắc Thành rơi xuống đất, miệng thở hổn hển, ra vẻ mệt nhọc vô cùng.



Lập tức tất cả hưởng ứng lời kêu gọi của tên Chân Nhất Thần Quân vừa rồi, vô số Nguyên Anh Chân Quân. Chân Nhất Thần Quân xông về phía Dư Tắc Thành.



Pháp bảo làm động lòng người.



Vừa rồi hắn đã sử dụng hai món pháp bảo thập giai, một thanh phi kiếm thập giai. Chỉ cần cướp được một trong những món đó, ai cũng có thể xung bá một phương, lập nên cơ nghiệp muôn đời.
Dư Tắc Thành vừa ca vừa tiến tới, y phục phất phơ, tay áo vung lên hạ xuống liên tục, tiếng ca của hắn như ngâm nga, như than thở.



Thân hình của hắn theo tiếng ca mà động, thân hình vũ động chẳng khác nào đang múa theo tiếng nhạc, nhất cử nhất động tạo thành nhịp điệu kỳ diệu, đối phương không thể nắm bắt được.



Theo tiếng ca cao vút, thân hình Dư Tắc Thành uyển chuyển nhẹ nhàng như nước chày mây trôi, vô cùng linh hoạt. Mỗi động tác phát ra một kiếm, kiếm quang tới chỗ nào, tiêu diệt hết thảy, mỗi kiếm ắt Trảm một người.



Mỗi một kiếm của Dư Tắc Thành toàn là hóa thế mà sinh, ẩn chứa lực Ngũ Hành, uy Cửu Thiên, không đâu là không tới được, đại biểu cho lực Thiên Địa rộng lớn mênh mông lại tinh thuần, chính là Thế Thiên Địa. Mỗi một kiếm đều có đặc điểm tinh khiết, thuần túy, có được lực hủy diệt vô cùng. Mỗi kiếm đánh ra xông thẳng lên chúi tầng trời, thậm chí bay vào tận Thanh Minh.



Mỗi một kiếm như vậy vô cùng hung mãnh, có lực hủy diệt hùng mạnh, cự ly rất xa, tốc độ đệ nhất.



Mỗi kiếm xuất ra, nháy mắt ngàn trượng, trường kiếm chém tới đâu, địch nhân tan xác tới đó, mỗi một kiếm đều là hình thần câu diệt.



Sau một trăm tám mươi lần hô hấp, tiếng ca tất mất, lúc này Dư Tắc Thành mới lên tiếng nói:



- Chỉ cần Dư Tắc Thành ta còn ở đây, chỉ cần Hiên Viên kiếm phái ta mỗi người còn kiếm trong tay, không ai có thể coi thường chúng ta. Ta lấy máu ta chiếu Hiên Viên... Đã tới đây rồi thì đừng đi nữa. vùng đất này rất cần phân bón, tất cả nằm xuống hết cho ta!



Nhìn lại chỉ thấy đám Chân Nhất Thần Quân. Nguyên Anh Chân Quân còn sống sót đã tụ tập lại với nhau, thủ ở trước loan xa Cửu Long Cửu Ma của Vô Sinh lão tổ. Vừa rồi Dư Tắc Thành tàn sát bốn phía, mỗi bước một kiếm, giết chết một người, khiến cho địch nhân cảm thấy kinh hồn khiếp vía.



Mà Vô Sinh lão tổ chống đỡ được một đòn của pháp bảo thập giai, khiến cho mọi người có cảm giác vô cùng tin tường lão, cho nên tụ tập lại nơi này theo bàn năng.



Đây đúng là chuyện mà Dư Tắc Thành cần, hắn bèn bước tới từng bước một, mỗi bước vượt qua ba mươi dặm. thi triến Súc Địa Thành Thốn, tiến về phía cường địch.



Thình lình có người quát lớn:



- Hắn mượn dùng lực đại địa để điều khiển phi kiếm thập giai, ai có thể cắt đứt nguyên khí đại địa mau ra tay!



Tuy rằng Dư Tắc Thành giả vờ như vậy, nhưng đám Chân Nhất Thần Quân há phải những kẻ tầm thường, lập tức nhận ra nhược điểm của hắn.



Vài người lập tức thi pháp, vô số pháp thuật khống chế nguyên khí đại địa, cắt đứt địa khí được thi triển như Đoạn Long Cơ. Thiên Địa Ly... Lực đại địa nhanh chóng bị cắt đứt, bị những pháp thuật này hoàn toàn cắt đứt.



Dư Tắc Thành chỉ mỉm cười, hắn chỉ cần đứng chân trên mặt đất, làm sao địch nhân có thể chặt đứt cho được? Chỉ cần hắn đứng trên mặt đất là có thể kích hoạt Kiếm Ý Hậu Uyên, còn nguyên khí đại địa không có ý nghĩa à nhiều với hắn.



Như vậy rất tốt, có thể hấp dẫn sự chú ý của cường địch.



Dư Tắc Thành vẫn tiếp tục bước đi mỗi bước ba mươi dặm. đã tới bước thứ ba, dáng vẻ của hắn hết sức tự nhiên, ung dung phóng khoáng.



Tới bước thứ tư không còn là ba mươi dặm nữa. Thật ra mỗi bước ba mươi dặm là Dư Tắc Thành muốn cho địch nhân sơ xuất. Bước thứ tư hắn vượt qua năm trăm dặm. đi tới vị trí mặt đất bên dưới địch nhân trên không. Lúc này phi kiếm Sát Na Quang Hoa khởi động.



Chỉ trong thoáng chốc, Sát Na Quang Hoa hóa thành một đạo hào quang trải rộng phạm vi trăm dặm. Trong khoảnh khắc này, vạn vật trong thiên địa đều bị đình trệ bất động, Đây là bất động vĩnh hằng, ánh sáng, gió, con người... đều bất động.



Thế gian tạm ngừng, quang hoa trong Sát Na này tạm thời bất động.



Đại đa số Chân Nhất Thần Quân. Nguyên Anh Chân Quân đã tụ tập tại nơi này, hết sức thích hợp xuất ra một kiếm này, tạm dừng hết thảy.



Thật ra nếu quan sát cẩn thận số tu sĩ này, có thể thấy số Kim Đan Chân Nhân còn sống sót là hoàn toàn không thể cử động. Thân thể Nguyên Anh Chân Quân không thể cử động, nhưng ánh mất thần thức có thể động. Phản Hư Chân Nhất có thể hành động, nhưng vô cùng chậm chạp, chẳng khác lừa già kéo xe.