Tiên Ngạo
Chương 958 : Thời gian tạm dừng - Đầy trời mưa máu
Ngày đăng: 23:12 19/04/20
Lúc này trong cả thiên địa chỉ có Dư Tắc Thành là có thể hành động, hắn có thể thay đổi hết thảy trong thế giới tạm dừng này, đây chính là lực lượng của phi kiếm thập giai Sát Na Quang Hoa.
Dư Tắc Thành hóa hào quang bay lên, một đạo bạch quang vắt ngang trời, nháy mắt trên không tinh quang lấp lánh.
Thời gian tạm dừng, trong vòng trăm dặm tất cả mọi người bất động, chính là cơ hội tốt, lúc này không giết còn đợi chừng nào?
Dư Tắc Thành ngự kiếm bay lên, thừa dịp đạo hữu bệnh, tiễn luôn đạo hữu lên đường. Đám tu sĩ có thể tu luyện tới cảnh giới Nguyên Anh, Phản Hư, há phải hạng người đơn giản. Lần này mình nhờ lợi dụng phi kiếm thập giai, xuất kỳ bất ý, chiếm hết ưu thế, mới có được hiệu quả như vậy. Lần sau đánh nữa, dù là mình có phi kiếm thập giai cũng chưa chắc đã có được cơ hội như lần này.
Cho nên trận chiến này, nhất định phải phát uy ưu thế của mình đến cực hạn, bằng không tương lai sẽ ra sao, khó lòng đoán trước.
Cho nên Dư Tắc Thành xuất kiếm bất lưu tình, có thể giết thì giết, có thể chém thì chém.
Kiếm quang bay tới đâu, giết người bất động tới đó, lượt ngang qua người địch nhân hết sức dễ dàng. Duy chỉ có loan xa phía trước kia không ngờ hết sức thần kỳ, tự thành một giới, có thể chống lại được thời gian tạm dừng của Dư Tắc Thành.
Kiếm quang Dư Tắc Thành lướt qua, tên xa phu Côn Lôn Nô gầm to một tiếng, trên người y thình lình dâng lên một vòng dao động nguyên khí. thậm chí có thể thấy được bằng mất thường. Dao động này hết sức kỳ dị, ngăn cách thời gian tạm dừng bên ngoài.
Tuy rằng tên Côn Lôn Nô này chống lại được thời gian tạm dừng, nhưng khuyết điểm của y lập tức lộ ra. Chính là dù kháng cự được thời gian tạm dừng, nhưng hành động của y cũng vô cùng chậm chạp.
Dư Tắc Thành nhanh chóng xuất kiếm, một đạo bạch quang như cầu vồng bay tới, điểm vào giữa trán tên Côn Lôn Nô.
Không ngờ một kiếm có uy lực thập giai lại không thể đâm thúng trán tên Côn Lôn Nô này. Y tu luyện Nhục Thân Thành Thánh, pháp tắc Thiên Đạo Kiên Thật (kiên cố). Đấu y còn cứng rắn hơn cả sắt thép, một kiếm Dư Tắc Thành trúng đích chỉ để lại một vết xước màu trắng, vẫn không thể công phá được phòng ngự của y.
Đòn này đã ra ngoài tưởng tượng của tên Chân Nhất Thần Quân kia rất xa. Lực Thần Uy Hóa vừa bạo phát, hai thanh phi kiếm Thúy Mi Thiền Tấn và Vạn Sinh Tịch Diệt cũng không chịu thua kém. lập tức bạo phát pháp tắc Thiên Đạo hùng mạnh của mình, còn mạnh hơn ba phần so với lúc đánh chết Tâm Ma Tàn Ảnh.
Có lẽ là vì chúng không được thăng lên thập giai để phát huy lực hủy diệt đáng sợ, cho nên mới ôm dạ bất bình, thành ra một kiếm này mới hùng mạnh như vậy.
Tên Chân Nhất Thần Quân kia cũng nhanh chóng xuất ra lực Thần Uy của mình. Hai bên giao phong, chỉ thấy Dư Tắc Thành xông xuyên qua thân thể của đối phương.
Kiếm này của Dư Tắc Thành đã chém hoàn toàn cả người lẫn một kiếm lực Thần Uy của đối phương, thật sự hóa thành sương máu.
Nhưng sau một kiếm này, trên người Dư Tắc Thành cũng xuất hiện vết thương. Đây là vết thương đầu tiên của hắn trong trận chiến này, ngực bị đâm trúng một vết kiếm dài một thước, hiện đang chày máu.
Dư Tắc Thành thấy vết máu của mình, chỉ bật cười ha hà. dùng tay quệt một chút máu cho vào miệng nếm thử:
- Thì ra mùi vị máu tươi lại ngọt ngào như vậy. Tất cả xông lên, chúng ta hãy làm cho máu ngập thành sông!
Sau mệnh lệnh này, tất cả tu sĩ còn sống sót gào thảm một tiếng, ùn ùn bỏ chạy khắp bốn phương tám hướng.
Lúc này trên không vang lên một tiếng chim cưu gáy, từ dưới mặt đất có mười hai kiếm cưu bay lên. Mỗi kiếm cưu này là một tổ ba mươi sáu người, có Kim Đan Chân Nhân, có tu sĩ Trúc Cơ tạo thành, bọn họ bắt đầu truy sát tu sĩ đối phương đang bỏ chạy trong trạng thái hồn phi phách tán.
Mục tiêu của bọn họ chính là đám Nguyên Anh Chân Quân bị thương, đám Kim Đan Chân Nhân đã kinh hồn khiếp vía. Bọn họ né mạnh đánh yếu, thỉnh thoảng sáu cưu hợp nhất, giết chết Nguyên Anh Chân Quân.
Mười hai kiếm cưu này vừa xuất hiện, phía sau tiếp tục có chừng vạn tu sĩ xông ra. số tu sĩ này có môn phái phân chỉ của Hiên Viên kiếm phái, có gia tộc tu tiên ở hai châu Minh Lương, có pháp tượng hư ảnh. thậm chí có tu sĩ Luyện Khí kỳ. Nhưng bọn họ người đông thế mạnh, lớn tiếng gào thét, lập tức hình thành thế truy sát do Dư Tắc Thành dẫn đầu, bắt đầu truy sát đám tu sĩ đối phương đang ra sức chạy trốn.