Tiên Vũ Trụ

Chương 14 : Hiến Tế Dị Tượng 2

Ngày đăng: 02:31 27/06/20

"Các ngươi những cái này bất hiếu, chết đi?!"
Vũ Lâm thầm thì, dường như tiếng thầm thì của hắn mang theo một hiệu ứng gì đó, ngay khi hắn tự nhủ xong, lập tức khối hình chiếu mờ dần, rồi một cái vó ngựa khổng lồ mang theo khí thế lôi đình lập tức xuất hiện, lấy một kích hủy thiên diệt địa giáng xuống.
Dù nhìn qua cái vó ngựa này là từ trên không gian, ít nhất cũng ngoài tầng mây vạn dặm hạ xuống, nhưng khí thế vẫn một mực kinh hoàng.
Thiên Thủy tái mặt lại, nàng giơ tay lên, một đạo phù văn hỏa diễm ẩn ẩn xuất hiện, hình thành một cái vòng tròn rực lửa. Thí Thần Chi Kiếm đồng dạng gào thét:
"Mau đem ta chém ra nếu không muốn chết. Phòng hộ của 666 666 không có tác dụng với thứ này đâu! Mẹ, dù là Tiên Tôn ngươi giết năm đó cũng không có cường đại đến mức vậy."
Vũ Lâm choáng nha, cái này là cái gì? Người khác chạy tới dị giới thời điểm đi từ từ từng bước, hắn một cái Luyện Khí đụng độ tồn tại so Tiên Tôn càng mạnh?
Một kích này che phủ bầu trời, ẩn nấp sau tầng mây, nhưng tốc độ lại rất nhanh. Vũ Lâm chỉ kịp đem Thí Thần Kiếm đưa ra chém một phát thì một vó này đã lao tới, một kiếm ý mang theo hắc sắc quang mang thành lốc xoáy, một vó ngựa mang theo hủy thiên diệt địa chi ý ầm ầm va chạm.
Hắc vó thông thiên triệt địa, Kiếm ý lại là một kiếm có thể chém lên tới thiên cùng địa tận.
Thế rồi Hắc Vó nương theo vụ va chạm, mờ dần rồi biến mất.
Vũ Lâm nhíu mày, một kiếm này không phải để hủy diệt Hắc Vó mà để câu dẫn một cổng không gian tới một nơi nào đó trong Tiên Vũ Trụ rộng lớn, nhưng thế mà Hắc Vó lại bị hủy diệt? Này liền hơi kỳ lạ.
"Cảm ơn Thần đi cộng sự! May mà cái Hắc Vó đó không phải là thực thể, chỉ là một hình chiếu tại thế giới này."
Thí Thần chi Kiếm vừa gợi ý hắn cảm tạ Thần vừa giải thích.
Dường như lực lượng của nó rất kinh khủng nhưng đồng thời rất bất ổn, bị Kiếm Ý một chém của hắn là hỏng. Đương nhiên lực lượng của Kiếm ý cũng phải đủ khổng lồ để Hắc Vó bị mất ổn định căn cơ, bằng không nó sẽ không có việc gì.
Đây là kết quả tốt nhất, nếu để bảo hộ hắn thì hắn có dư, cùng lắm thực hiện thời không khẩn cấp đại na di tới Thần Tử Thành, nhưng như thế những người khác cũng đều coi như vong mạng. Thậm chí kém thì mấy tháng gây dựng ảnh hưởng tại đây sụp đổ hoàn toàn.
Không có hứng, tốn thời gian lắm.
Vũ Lâm, Thiên Thủy mấy người đều tái mét mặt.
Vũ Lâm mặc dù chắc chắn dù có không dùng cổng không gian như dự định kế hoạch thì Thí Thần chi Kiếm vẫn có thể chặn lại cái này một kích đồng thời đem toàn bộ lực lượng của cái hắc vó này hấp thu vào bên trong thế giới của nó, nhưng trái tim hắn đập thình thịch : Hắn phát hiện ra cái gì đó vô cùng kinh khủng.
Con kinh khủng vạn vó hắc thú trước khi chuyển biến thành một hắc vó hủy thiên diệt địa lao tới từng gào rú qua gì đó về một lũ bất hiếu.
Rốt cuộc, "bất hiếu" là cái gì xảy ra? Nó diễn ra vào thời gian nào? Thái Cổ 1 triệu năm trước đại tuyệt chủng thời đại ư?
Thời gian mà Tiên Vũ Trụ cùng với Cổ Thai Vũ Trụ va chạm, rốt cuộc cái gì đã xảy ra.
Tiểu Linh Linh ôm lấy chân Vũ Lâm, nàng run lẩy bẩy - không có biện pháp, đối đầu với một tồn tại kinh khủng như hắc vó, nàng cũng phải bị dọa sợ. Đối với những người chứng kiến, đây không còn là sợ hãi, mà đã trở thành một loại tuyệt vọng.
"Đó ... đó là gì vậy?"
Vi An An nuốt nước bọt nhìn tại địa phương Hắc Vó biến mất. Vũ Lâm sắc mặt cũng ngưng trọng nhìn qua hắc vó vẫn còn ảnh hưởng tới không gian, hắn thông qua Thí Thần chi Kiếm cảm ứng được cái hắc vó kia không phải thực tế chi vật.
Nó chỉ là ảo ảnh, một dạng giống như Hải Thị Thận Lâu, nhưng khí tức cùng sự oán hận để lại của cái hắc vó kia quá mức cường đại, tồn tại quá mức thông thiên triệt địa khiến cho ảo ảnh lưu giữ lại cũng bị ảnh hưởng theo và có thể tác động thế giới thực.
Một cái vó lực lượng mang theo vô tận oán hận xuyên qua thời gian thẳng tới nơi này.
"Ngươi có biết nơi này tại rất lâu trước kia từng có tên là Tiên Mã Thung Lũng?"
Thiên Thủy không hiểu từ lúc nào đã bấu lấy một cánh tay hắn, nàng run lập bập nói ra:
"Truyện dân gian kể lại, tại thời Thái Cổ, Tiên Nhân cưỡi ngựa, ngựa đạp một vó đi ra, hình thành Tiên Mã Thung Lũng. Mà cái Hắc Vó kia nếu không sai, đạp xuống vị trí chính là không sai lệch lắm Tiên Mã Thung Lũng kia."
Kế đó, hắn cười khổ:
"Xem ra truyền thuyết tám thành là thật, có điều hơi cường điệu hóa."
Vũ Lâm ngưng trọng gật đầu. Hắc vó kia quá kinh khủng, hoàn toàn lấn áp tất cả tồn tại, bao gồm chính hắn cùng với Thí Thần chi Kiếm có lẽ cũng chỉ có thể bảo chứng tự thân an toàn trước cái kia kinh khủng vạn vó Hắc Thú.
"Hiến tế ...Thành công. Chúa Tể một vó giáng lâm."
Tại trong trang trại một góc, một gã toàn thân đen thui hắc y nhân đeo mặt nạ tử hồng sắc kích động run rẩy thân thể, hắn lấy tốc độ kinh khủng hóa thành một đạo ám quang mắt thường không thể thấy lao đi về phía bầu trời.
Tại 15 phút phi hành về sau, hắn cập bến tại một vùng đồi núi, hắn run rẩy đi tới trước một hang đá, bên trong bày một cái Thần Điện, Thần Điện này kết cấu đặc sắc vô cùng, 3 hàng cột mọc ra thịt hoặc ma thủ trào ra, thì ra là từ yêu ma thịt bên trong ghép thành.
Chính giữa Thần Điện bày một khối điêu khắc tượng khổng lồ cũng làm từ thịt yêu ma ghép thành, nhưng lũ này còn sống, hơn nữa đang rít gào rất khí thế. Có những yêu ma giống như ma thần, lại có những con giống như bùn nhão, có giống như tường đất đá.
Bên phải có một đám áo choàng đen, thở ra khói đen mang theo mười mấy thiếu nữ toàn thân lõa lồ, da thịt cứ một cái gang tay lại có một vết rạch sâu tận xương, bên trong miệng họ bọc lấy một con mắt đang không ngừng huy động.
Bên trái lại có mười mấy áo choàng trắng dính máu người, mỗi người tay mang theo một cái nam tử bị lột sạch, trước sau bị khắc một dấu ấn đẫm máu vẫn đang bốc khói. Miệng họ bị nhét vào một con mắt khác.
Tất cả hai mươi mấy con người này, nam bị móc mắt phải, nữ bị móc mắt trái.
Mọi người không ngừng giẫy dụa, kinh hoảng trước buổi hiến tế tràn đầy máu tanh này.
"Cầu Thần!"
Một cái người áo đỏ duy nhất mang theo một cái đĩa, trên đĩa đựng là mười ba con mắt phải, mười ba con mắt trái. Hắn đem cái đĩa đặt xuống, lập tức trong đống thịt lúc nhúc không rõ hình hài phía trên bệ thờ, một cái miệng hé ra để lộ một cánh tay khô cứng.
"Hưởng vật phẩm!"
Cánh tay này mang theo cự đại lực lượng, một chộp chộp lấy 26 con mắt, đem lắp vào từng cái bộ vị khác nhau trên thân thể. Ngay khi được lắp vào, lập tức những con mắt này đều không ngừng xoay tròn như thể muốn làm quen với thân thể mới.
Mọi người trong thạch điện, những hắc cùng bạch y nhân đều thành tâm quỳ xuống cúng bái, còn những thiếu nam nữ đan run rẩy, vài người còn sợ đến mức bên dưới một mảnh ướt sũng.
Kế đó, áo choàng đỏ vứt cái đĩa vàng đi, lôi từ bên trong ngực ra một cái quyển sách, trong sự quỳ bái của đám áo choàng đen trắng và sự sợ hãi của những người xung quanh, run lẩy bẩy bắt đầu tụng kinh...
Bên ngoài, một vũng máu tươi, một cái xác không đầu, một người lẳng lặng đứng lắng nghe...
Vũ Lâm đứng bên cái xác của hắc y nhân đã dẫn hắn tới đây, bắt đầu lắng nghe truyền thuyết về thần của những người này. Hắn tò mò về thần nơi này, càng tò mò hơn về tà thần nơi này. Rốt cuộc đến tột cùng là cái gì giáo phái có thể tin tưởng một tên tà thần như vậy?
Thông thường tin tưởng tà thần không ngoài vì lòng tham, lòng tham mang tới dục vọng, dẫn dắt tà thần đi tới. Nhưng những kẻ này dường như thực lực cũng không cao, hai cái Trúc Cơ, mấy cái Kim Đan, một cái Nguyên Anh đi?
Nếu không phải thực lực khát vọng dẫn dắt đám này, tột cùng là cái gì?
Hắn lắng tai nghe, bên trong truyền ra từng tiếng yêu ma rít gào, tiếng hét lớn của nam nữ xen lẫn những tiếng vọng của kẻ tụng kinh:
"Thiên xa xưa, cổ thần không hiện, đại địa khô cằn nứt nẻ, thần ngủ say ở trên trời địa giữa, có Linh cũng không Linh, tồn tại cũng không tồn tại, chí cao vô hạn, phàm nhân không cách nào phân giải. Vì vạn vật sinh mệnh chi phụ, tôn làm Sáng Tạo mà ngạo nghễ chúng sanh, quyền hành mà lại từ bi."
"Thuở xa xăm, 3 tộc Yêu tộc, Thiên Tộc cùng Nhân tộc trong đó sinh ra 3 vị ngu Đế cuồng vọng hoang đường muốn đem hạt giống của thần ăn cắp thành của mình. Thần giảng giải không được, cuối cùng giận dữ thốt lên "Các ngươi đã sinh ra sai lầm lớn, liền lấy bổn mạng để đền vong" nói rồi Thần bèn đem bên mình con tiểu thú cũng là chúng ta Chúa Tể ném xuống dưới nhân gian."
"Mang theo thiên địa chi phủng, tiểu thú rất nhanh khổng lồ, ăn thiên ăn địa, ăn đất đai sông ngòi, ăn núi rừng đồi núi, từ trên mình nó tràn ra vô số tà ma quỷ quái, nhằm đốt sạch cũ thế giới, làm nền cho tân thế giới, mồ hôi nó tuôn ra như là đỏ hải dương đốt cháy thành trì quách lũy. Nhưng về sau các tộc hiền nhân đồng thời quỳ lạy, kính dâng cúng bái, thành tâm dâng hiến cho Thần, lại thêm 3 vị ngu Đế bị chính nhân dân chặt đầu tế lễ đền lấy chúng sanh chi tội, Thần cảm thương lệnh cho tiểu Thú ngừng. Tiểu Thú liền hướng về trời cao nghe lời của Thần, làm lâm vào ngủ say."
"Thần cảm thương chúng sinh ngu muội, để cho tiểu thú ăn qua sông ngòi đồi núi một lần nữa sinh ra, để mồ hôi tiểu thú chảy xuôi trước là biển máu nay biến thành hải dương, để cho thân thể tiểu Thú biến thành vô cùng tận cánh đồng tươi tốt. Nhưng thần cũng giận dữ vì chúng sinh ngu muội, để cho tà ma quỷ quái từ nay trên thế giới hoành hành, để cho chúng sinh vĩnh viễn nhớ về tội ác của 3 vị ngu Đế hoang si vọng tưởng, không bao giờ nữa tái lặp lại tội ác."
"Ta tại dâng lên Chúa Tể, lấy Tiểu Thú làm danh, lấy thần chi thú làm tên, lấy Chúa Tể làm hiệu, lấy máu của đời sau 3 vị Ngu Đế huyết mạch, đến lắng nghe Chúa Tể, đến cầu nguyện Thần, đến hiến dâng cho Chúa Tể. Chúa Tể thanh âm cho chúng ta ca ngợi Thần, quỳ bái Thần, hiến dâng cho Thần."
"Chúa Tể giáng lâm tại chúng ta trước mắt, nói cho chúng ta thế nhân là có tội, đánh cắp Thần huyết, để cho chúng ta đi bắc phương đào một cái động, dùng cái động này làm đền, dùng tà ma cũng là Chúa Tể chi tử làm căn, lấy đời sau 3 tên Ngu Đế làm tế, hiến dâng cho Chúa Tể, nhưng lại đối với Thần chi tượng thánh hành lễ, quỳ bái Thần chi Tượng Thánh mà không đối Chúa tể hành lễ cùng quỳ bái, đây là nên."
"Cầu cho Thần luôn ở bên chúng ta, cầu cho Thần một lần nữa mặc khải thần gian, tại đây chúng ta quỳ bái Thần, xin Chúa Tể nhận lấy lễ vật...."
Kế đấy, áo choàng đỏ cùng áo choàng đen cùng áo choàng bạch đều cúi mình, yêu ma đống nhục gào thét để lộ ra một cái bệ đá trống không, từ trong đống nhục thịt không phân rõ nguồn gốc giương lên 26 cánh tay dài ngoằng ý đồ đem những thiếu nam nữ kéo vào trong, nam nữ hét lớn, còn tà quái cũng rít gào.
Đột nhiên một ánh sáng vang lên, Vũ Lâm mang theo một khẩu súng trường đứng ở trước cửa Thần Điện, mà đống nhục thân đại diện cho Chúa tể đã bị biến thành một khối băng điêu. Hắn cười nhạt:
"Đi phương bắc đào cái hang, tức là tổng hành dinh các ngươi tại phương nam. Hi vọng trong đầu các ngươi cấp cho ta ít tin tức thú vị, bằng không thật uổng ta đi một chuyến."