Tiếng Tỳ Bà Kinh Động Lướt Qua Căn Phòng

Chương 11 :

Ngày đăng: 10:28 18/04/20


Dịch: LTLT



Mạnh Tân Đường vẫn đang nghĩ đến câu hỏi ban nãy nghe được, người Thẩm Thức Thiềm muốn tìm, rốt cuộc là người thế nào?



Hút hết một điếu thuốc, điện thoại trong túi chợt rung lên mấy cái, hắn lấy ra nhìn, là tin nhắn của lãnh đạo đơn vị gửi đến.



Thẩm Thức Thiềm từ trong sân trở lại, nhìn thấy Mạnh Tân Đường đang đứng ở cửa sau đại sảnh, ngẩn người xem điện thoại.



“Sao thế?”



Mạnh Tân Đường ngẩng đầu, sau khi nhìn thấy Thẩm Thức Thiềm khẽ lắc đầu, không nói chuyện, lại đưa điện thoại qua cho cậu.



Trên màn hình hiển thị một tin nhắn từ bên ngoài đến, một tin nhắn Mạnh Tân Đường trả lời.



“Vẫn chưa tra ra được tung tích gì, kết quả xử lý đã có rồi. Tân Đường, chuyện không còn cách khác, đừng tức giận quá, kết quả này chỉ là văn bản đưa ra theo quy định, sự thật thế nào tôi tin mọi người tự có đánh giá. Đúng lúc cuối tháng, ngày một trở lại làm việc, kỹ sư nhóm hai chuyển cương vị lên đầu, cậu tiếp nhận công việc của ông ấy trước đi.”



“Tôi hiểu, ông yên tâm.”



Hay cho tự có đánh giá.



Thẩm Thức Thiềm đọc xong hai tin nhắn này, biểu cảm trên mặt cũng hơi ủ rũ, cậu thở dài, hỏi: “Có phải trong lòng anh khó chịu? Loại chuyện này… sẽ khiến người ra cảm thấy có tức giận cũng không xả được.”



“Khó chịu là chắc chắn, nhưng thật ra, kết quả này là nằm trong dự liệu của tôi. Thời gian trôi qua lâu như vậy, đối với chuyện bản thân bất lực, luôn phải tìm một thái độ để chấp nhận. Về chuyện tức giận…” Vẻ mặt Mạnh Tân Đường lại không trầm trọng như vậy, còn mệt mỏi kéo khóe miệng xuống “Lúc ấy khi vừa mới biết tin, đã xả với lãnh đạo của tôi rồi.”




Cậu nhớ lại rõ ràng Mạnh Tân Đường vào lúc ấy, cũng nhớ lại rõ ràng, khi đó bên tai đang hát, đúng lúc là câu hát cậu rất thích —— “Anh là người em đau khổ chờ đợi 30 năm, mới gặp được.”



Không có chuyện gì lãng mạng hơn sự gặp gỡ.



“I found you.”



Mạnh Tân Đường ngẩn người, bỗng nhiên giữa lúc ấy, có loại cảm giác không gian và thời gian đan xen.



Rốt cuộc cậu muốn tìm người như thế nào, cậu tìm được chưa?



I found you.



“Bài hát phát hành năm nay, tôi rất thích.” Giọng nói của Thẩm Thức Thiềm đủ khiến cho Mạnh Tân Đường cảm nhận được sự thích thú, cậu hỏi Mạnh Tân Đường “Anh cũng thích sao?”



Chuyện này có lẽ chỉ là sự trùng hợp đẹp đẽ, hoặc có lẽ, là ám hiệu liên quan đến bọn họ, trong chốn tối tăm.



Tôi đã tìm được người.



——



Bài hát “I found you” của KOKIA: